Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 85: Phong bế lỗ chân lông




Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Nguyệt Ẩn Các

Đêm!

  Nhìn vào bồn tắm ngập thuốc, mặt Phương Minh có chút mong chờ, nhân sâm trăm năm đã được nghiền thành bột, khuấy tan vào nước ấm nhìn trông giống như nước suối bình thườngBọt nước nóng giống như nước suối.

  Mùi thuốc đông y nồng nặc hất lên mũi Phương minh, với những loại thuốc đông y bình thường cũng đã có mùi rồi, trong đó chia sẻ mùi là ngọt ngào tươi mát

Trong phòng tắm, Phương Minh cởi bỏ quần áo và hít một hơi thật sâu, khoảnh khắc tiếp theohắn trực tiếp nhấc chân vào bồn tắm.

  Tê rát!

  Phương Minh cảm thấy luồng nóng xâm nhập cơ thể, mặc dù hắn đã thực hiện vài lần trước đó nhưng lần này vẫn cảm thấy đau rát, nhiệt độ cao hơn những lần trước rất nhiều.

  Nước nóng đến nỗi làm cho phương Minh đau đớn, cảm giác đau đớn này mạnh hơn những lần trước rất nhiều lần, bởi viflucs này thuốc đã ngấm dần vào cơ thể.

  Nhiệt độ giống nhau, nhưng bị phỏng bởi nước sôi và dầu sôi là hoàn toàn khác nhau.

Ngay lúc Phương Minh ngâm mình xuống nước thuốc màu xanh trong bồn, cơ thể cũng bắt đầu ngấm thuốc từ từ, cảm ứng được sao Văn Khúc.

  Nhưng vì nước quá nóng khiến cho cơ thể đau rát, phải mất nửa giờ đồng hồ sau hắn mới có thể cảm ứng được sao Văn Khúc.

  Sức mạnh tinh huy bắt đầu ngấm vào cơ thể, chậm rãi, chậm rãi, tập hợp lại một chỗ tại vùng ngực.

  Đây là một quá trình dài, và Phương Minh gần như đã đạt tới cảnh giới cần thiết, trong tâm trí hắn lúc này chỉ chú tâm vào việc cảm ứng sao Văn Khúc.

  Cho nên Phương Minh cũng không biết, ngay khi sức mạnh tinh huy tập trung tại vùng ngực, nước thuốc màu xanh sau đó liền dần dần lan tỏa ra tứ chi.

Thứ nước thuốc màu xanh biếc này ngấm vào cơ thể Phương Minh qua lỗ chân lông.

  Thuốc từ từ ngấm vào cơ thể Phương Minh, và sau đó tập trung về phía ngực làm dịu đi sức mạnh tinh huy. Sức mạnh tinh suy và dung dịch nước thuốc hòa tan vào nhau cuối cùng lan tỏa tứ chi.

  Quá trình này lặp lại liên tục, tại đan điền bắt đầu xuất hiện một lốc xoáy, cơn lốc xuất hiện vào thời điểm đó, thậm chí Phương Minh còn không biết về nó, xung quang cơ thể xuất hiện một tầng quang quyến, nhưng quang quyến đó rất nhanh liền biến mất.

  Ngay lúc quang quyến biến mất, ở vùng đan điền, tại chỗ lốc xoáy lúc nãy chợt xuất hiện một giọt nước màu xanh, giọt nước này có màu xanh trong suốt như ngọc, ngay khi nó xuất hiện, sức mạnh tinh huy vùng ngực Phương Minh bắt đầu mạnh mẽ hơn.

Cùng lúc đó, nước thuốc trong bồn cũng cạn xuống, chưa tới một giờ đồng hồ nước đã cạn chỉ còn một nửa bồn tắm.

  Đồng thời màu sắc nước thuốc trong bồn cũng dần trở lại trong suốt như ban đầu...

  Tại vùng đan điền, giọt nước màu xanh lúc này cũng dần dần ngưng tụ lại, cuối cùng trở thành một viên ngọc màu xanh.

  Ngay khi viên ngọc màu xanh xuất hiện, cơ thể Phương Minh bắt đầu thải ra chất nước màu đen ngòm, rất nhanh ngấm đen luôn cả bồn nước thuốc.

  Lão Hoàng ngồi đợi bên ngoài phòng tắm mũi hít hít. Ngửi thấy mùi thuốc khuôn mặt nó nhăn nhó lại rồi đứng lên lắc lắc thân người.

  Những thay đổi này Phương Minh không biết, thứ duy nhất hắn cảm nhận được chính là thần thái các ngôi sao ngày một sáng hơn, đặc biệt là sao Văn Khúc, nếu nói về khoảng cách ban đầu tính bằng trượng thì phải đến chin ngàn trượng.

Tinh huy tập hợp trên cơ thể Phương Minh chưa đến một phần mười, nhưng tại thời điểm đó, tốc độ hấp thụ tinh huy của Phương Minh đã tang lên ba phần.

  Nói cách khác, lúc đầu hắn muốn tu luyện trong vòng một giờ đồng hồ nhưng chưa tới nửa giờ đồng hồ đã đạt được, tốc độ gần như gấp đôi.

  Phương Minh lúc này vẫn không biết gì, tuy nhiên, là chất lỏng màu đen được hấp thụ chậm Ming Fang, ngoại trừ rằng chỉ có chất lỏng màu đen được hấp thụ vào các lỗ chân lông trên bề mặt, nơi họ đã thành lập một đốm đen, ngăn chặn các lỗ chân lông.

Hai giờ đồng hồ sau, Phương Minh ngừng tu luyện, hắn mở mắt ra liền thấy nước thuốc trong bồn đã đen ngòm, khuôn mặt có chút biến sắc.

  "Dược dục thiên tầng thứ nhất đã thực sự đạt được?"

  Trong Vu Sư truyền thừa có ghi lại về quá trình hấp thụ nước thuốc tấng thứ nhất.

  "Nói cách khác, bây giờ lỗ chân lông trên cơ thể của mình bị chặn bởi các tạp chất, miễn là mình đã có thể đóng năm giác quan, cho dù là khí độc bên ngoài cũng không ảnh hưởng gì."

  Phương Minh thì thầm điều gì đó, dược dục thiên tầng thứ nhất chính là chặn các lỗ chân long trên cơ thể, ngăn cản các tạp chất bên ngoài nhiễm vào trong cơ thể.

Dùng cách nói khoa học chính là, trong không khí có vô số tạp chất, đa số đều là tạp chất bẩn có hại.

  Phương Minh hiện tại chỉ cần kiềm nén hô hấp thì cả khi tiếp xúc với môi trường ô nhiễm hoặc nhiễm độc cũng không cần sợ, và đến khi có thể đạt được dược dục thiên tầng thứ hai thì cho dù hô hấp mình thường cũng không dễ dàng bị nhiễm đọc nữa.

  Còn khi đạt đến tầng thứ ba, ngay cả khi đối mặt với chất phóng xạ, chẳng hạn như bức xạ hạt nhân cũng có thể không gây ra ảnh hưởng gì cho cơ thể của mình, đến một mức độ mà có thể được coi là đạt được thành tựu hiệu quả nhỏ.

  Tất nhiên, đây chỉ là tác dụng cuả dược dục thiên, chức năng chính của dược dục thiên là cải thiện tố chất vật lý của cơ thể.

"Theo Vu Sư truyền thừa có ghi lại, vào lúc này cơ thể hắn đã ngưng tụ được ngọc tinh huy tầng thứ nhất, cũng được xem như bước đầu trong Vu Sư."

  Mặc dù nói rằng cảm ứng được sức mạnh tinh huy là có thê trở thành Vu Sư, nhưng yêu cầu cơ bản nhất nếu thực sự muốn thi triển thuật pháp đặc thù của Vu Sư, đó chính alf phải ngưng tụ được ngọc tinh huy.

  Ngọc tinh huy chính là kết quả tinh huy được ngưng tụ thành, và đối với Vu Sư mà nói, chia thành các cảnh giới mà ngọc tinh huy là điểm phân chia.

  Vu Sư gồm các mức độ của cửu tinh, Phương Minh nếu muốn đạt được tới mức độ tiếp theo thì cơ thể phải ngưng tụ được chín lần ngọc tinh huy, điều này là vạn lần khó khăn

Mỗi lần ngưng tụ ngọc tinh huy độ khó sẽ tang gấp đôi so với lần trước đó.

  "Dùng thuốc nhân sâm trăm năm mới ngưng tụ được một ngọc tinh huy, nếu muốn đạt được cửu tinh, thì sẽ cần đến 256 ngọc tinh huy, hơn nữa việc sử dụng dược dục thiên lúc đó cùng sẽ giảm dần hiệu quả của nó, nhâm sâm trăm năm này sở dĩ dễ dàng ngưng tụ được ngọc tinh huy là vì đây là lần đầu sửu dụng, hiểu quả sẽ tốt nhất, nhưng để sử dụng các lần sau sợ rằng hiệu quả sẽ giảm di không ít."

  Đó chỉ mới là tính toán sơ bộ, Phương Minh cười buồn bã. Nếu muốn đạt tới cửu tinh, đó thật sự là một chặng đường dài.

  Trong lúc Phương Minh đang tu luyện, Lăng Sở Sở cũng đang nói chuyện điện thoại với cô của mình Lăng Mộ Mai.

  "Cô cô!"

  "Con gọi cho cô cô đêm khuya thế này, không phải là nhà thuốc bị tuần tra hay có chuyện gì phải không?"

"Dạ không, nếu chỉ vì chuyện nhỏ đó con sẽ không làm phiềncô cô đâu." Giọng Lăng Sở Sở có chút nũng nịu một chút, sau đó đột nhiên đứng lên thận trọng lên tiếng: "Cô cô à, có một chuyện con vẫn luôn muốn hỏi cô cô, cô cô có thể trả lời con đựọc không?"

  "Vấn đề gì? Chúng ta không nói gì về nó? Con hỏi đi, miễn là cô cô biết, nhất đinh sẽ trả lời."Lăng Mộ Mai vừa lau khô tóc bằng khăn, vừa mỉm cười trả lời.

  "Cô cô, mỗi lần đến Ma Đô tại sao lại phải đi qua sông Hoàng Phổ?"

  Lăng Mộ Mai có chút kinh ngạc, chiếc khăn trên tay chợt rơi xuống đất. "Tại sao con đột nhiên hỏi điều này?"

"Cô cô trả lời con đi?"

  Giọng Lăng Sở Sởcó chút nũng nịu, nhưng cô cũng biết rõ, mặc dù cô cô rất thương mình, nhưng mỗi khi đề cập đến vấn đề này, sẵ mặt cô cô đều trở nên có phần nghiêm trọng.

  "Không phải đã nói là sẽ không nhắc lại chuyện này nữa sao?"

Nghe điện thoại đằng kia nghe dì ảm đạm, Ling gọn gàng nhịp tim đã lên đến tốc độ, nếu việc thay đổi thực hiện trong quá khứ cô ấy phải bị nhầm lẫn với dì, nhưng lần này cô không bỏ cuộc.

  "Cô cô có phải đang chờ ai đó ở sông Hoàng Phổ?"

  "Sở Sở!"

  Giọng Lăng Mộ Mai trở nên nghiêm trọng, qua điện thoại giọng Lăng Sở Sở có chút sợ sệt, nhưng cũng nhanh chóng lên tiếng: "Cô cô, con biết là cô cô chờ người nào đó, nhưng con thật sự muốn biết câu trả lời chính xác, thật sự rất quan trọng, hãy nói cho con biết đi. "

  Lăng Mộ Mai nghe thấy lời cháu gái mình nói vậy, liền thở dài, sau đó nhẹ nhàng lên tiếng: "Thật ra cũng không hẳn là chờ ai cả, chỉ là năm đó cô cô cùng với một người từ biệt tại xông Hoàng Phổ, cho nên vẫn mong có một ngày sẽ được gặp lại. "

Giọng Lăng Mô Mai có chút ảm đạm, bởi vì bà ấy biếtrất khó có thể gặp lại, nhưng ngoài việc chờ đợi như vậy bà cũng không còn cách nào khác.

  "Cô cô, nếu chúng ta không chờ được nữa thì có thể chủ động đi tìm mà."

  Khi nghe cháu gái mình nói vậy, Lăng Mộ Mai cười khổ, chủ động đi tìm đúng là nói thì dễ nhưng làm thì khó. Cô cháu gái nàychỉ là không biết người bà ấy đang chờ là ai, nên mới nói những lời như vậy.

  "Cô cô ơi, con không phải tùy tiện đề nghị, lần trước con có nói với cô cô về chàng trai trẻ kỳ lạ cô cô nhớ không, hôm nay con đã nhìn thấy tận mặt chứng kiến màn bói toán vô cùng lợi hại của cậu ta, chúng ta có thể tìm cậu ta nhờ tìm người thư xem sao. ”

(*) dược dục thiên: tắm bằng nước thuốc