Dịch: AZZOR!
Hoàng Thanh biết là Chu Ngư vẫn muốn thu thập tin tức của toàn bộ đệ tử ngoại môn, đồng thời cũng chuẩn bị dùng nó đem đi bán lấy tiền.
"Tuyệt đối không phải là lấy tin tức!" Chu Ngư lúng túng nở nụ cười, xoa xoa tay nói: "Tại hạ vốn là muốn đến ăn thịt Kim Vân Điêu, thế nhưng lại đến chậm, đã bán sạch, nếu Thiên Phúc lâu giúp sư huynh giữ lại, tại hạ cũng mặt dày theo tới đây."
"Vậy cũng được!" Có người mời cơm là chuyện tốt, Hoàng Thanh đương nhiên sẽ không từ chối.
"Không dối gạt sư huynh, tại hạ tự hỏi đối với tuyệt đại bộ phận công pháp cũng võ đạo ở Công Đức đường đều hết sức quen thuộc, cùng ngày ta quan sát sư huynh ở tử khí hạp cốc xuất thủ, sau đó còn đến nơi sư huynh mượn lực nhảy lên, vẫn không thể nhìn ra được sư huynh dùng công pháp gì!"
Hai người nói nói, đồng thời bước vào Thiên Phúc lâu, đi thẳng lên tới cửa lầu hai.
"Có lẽ là sư huynh sử dụng võ kỹ không phải được hối đoái từ Công Đức đường!" Chu Ngữ mang theo khẳng định.
Hoàng Thanh đối với lời giải thích của Chu Ngư cũng không ý kiến, hai người đi thẳng một đường vào bên trong phòng, chợt nghe một âm thanh nữ nhân quen thuộc vang lên: "Cái gì, thịt Kim Vân Điêu đã bán sạch?"
Âu Dương Phỉ mặt đầy thất lạc, như một nữ oa nhi bị cướp đi món đồ chơi yêu thích vậy.
Nàng lòng tràn đầy mong đợi, sau khi rời khỏi Bắc Huyền thành đã cùng Thanh Tước dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến đây, đến khi đến nơi thì kết quả là thịt Kim Vân Điêu đã bán sạch.
"Được rồi, không sao đâu Phỉ Phỉ, chờ sau này ta lại đi bắt một con Kim Vân Điêu, để ngự trù chỉ nấu cho hai chúng ta ăn!" Thanh Tước vỗ vai nàng nói.
Nàng tuy rằng an ủi Âu Dương Phỉ, đồng thời con ngươi cũng hiện ra vẻ thất lạc, tuy rằng nàng không biểu lộ ra ngoài như Âu Dương Phỉ, thực ra nàng cũng rất muốn ăn.
Ngự trù của Thiên Phúc lâu ở toàn bộ người trên Ngư Long phong đều khen không ngớt, nguyên liệu nấu ăn lại cao cấp, ngự trù lại có thể nấu đến hoàn mỹ, hơn nữa lần này là Kim Vân Điêu, so với Tử Hoàng Hổ thì lại là hung thủ càng hiếm có, Thiên Phúc lâu trước giờ chưa từng bán qua, có thể nói đây là cơ hội hiếm có.
Nhị nữ không nhận ra Hoàng Thanh cùng Chu Ngư đang tới gần vị trí các nàng, hơn nữa còn dừng bước lại.
Hoàng Thanh nhìn dáng vẻ hai nàng đáng thương, có chút không nhịn được cười, suy nghĩ một chút, miễn cưỡng cũng coi như có quen biết, mở miệng nói: "Cái kia, lão bản giúp ta giữ lại một ít thịt Kim Vân Điêu, có điều cũng không nhiều, muốn ăn liền đến đây!"
Ngược lại là bữa ăn này hắn lại không cần trả tiền.
"A, là ngươi!" Âu Dương Phỉ đầu tiên là sững sờ, không nghĩ tới mới có hơn một canh giờ, liền gặp lại Hoàng Thanh.
Sau đó hai mắt tỏa sáng giống như vì sao: "Có thật không, được được được, lập tức tới ngay!"
Không nói hai lời, nàng lập tức kéo Thanh Tước, đi theo.
"Xin chào hai vị sư tỷ!" Lần này là sắc mặt Chu Ngư sầu khổ, vừa nãy hắn nói là hắn mời cơm, hiện tại có thêm hai người, hắn dự định chỉ mời một mình Hoàng Thanh hiện tại lại biến thành ba người.
"Là ngươi hả Chu Ngư!" Tâm tình Âu Dương Phỉ thật tốt khi nhìn thấy Chu Ngư, thậm chí còn không giống như lúc trước gọi là gian thương chết tiệt này nọ.
"Hoàng sư huynh đi thôi đi thôi đi thôi, ta đói rồi!"
Chu Ngư trừng lớn hai mắt, gọi Hoàng Thanh là sư huynh, rõ ràng là xin người ta mời ngươi a!
Thanh Tước đối với Hoàng Thanh gật gật đầu, biểu thị lòng biết ơn.
Liền như vậy, bốn người ở trong phòng, món ăn dọn lên nhanh chóng, tuy rằng Thiên Phúc lâu lấy tên gọi là Kim Điêu yến, nhưng thực ra chỉ là một khối thịt Kim Vân Điêu, mỗi phần phân ra lại không nhiều, chủ yếu nguyên liệu nấu ăn vẫn là thịt hung thú khác.
Liền như vậy, bốn người vẫn là ăn uống vui vẻ.
Chu Ngư không cần phải nói, xem thân hình đã biết là một kẻ tham ăn.
Âu Dương Phỉ là kẻ tham ăn, điểm ấy Hoàng Thanh đã nhìn ra, nhưng không nghĩ tới Thanh Tước cũng vô cùng yêu thích yêu thích Thiên Phúc lâu.
Thêm vào Hoàng Thanh, bốn người xem như là tạo nên một nhóm.
Chu Ngư chuyên về làm bầu không khí sinh động, các loại tin đồn bàn tán trên Ngư Long phong đều hạ bút thành văn, bốn người trong lúc đó tuy chưa quen thuộc, cũng không có tẻ ngắt.
Công Đức đường nghênh đón một vị nhân vật đặc biệt.
Trong sảnh sau, chấp sự trưởng lão Tần Lập Phu cung kính khom người: "Hình đường chủ!"
Công Đức đường không thiết lập chức vụ đường chủ, Tần Lập Phu đã một trong những trưởng lão có thân phận cao nhất ở Ngư Long phong, nhưng lúc này đối mặt với người mới tới, vẫn là có vẻ vô cùng tôn kính.
Bởi vì người đứng trước hắn bây giờ chính là một trong những đại nhân vật chân chính ở Huyền Thiên Tông, đường chủ Chấp Pháp đường, Hình Nguyên Thu!
Đây chính là địa vị gần như chỉ dưới tông chủ, so với tám phong chủ nội môn chỉ có cao hơn nửa phần đường chủ Chấp Pháp đường, lấy thân phận Tần Lập Phu, bình thường muốn cơ hội tiếp lời Hình Nguyên Thu là không có, ngày hôm nay lại tới Công Đức đường.
Hình Nguyên Thu có vẻ ngoài chừng sáu mươi tuổi, tinh thần khỏe mạnh, nhìn đi nhìn lại giống như lão già bình thường, Tần Lập Phu biết vị Hình đường chủ có cảnh giới cao thâm, thực lực khủng bố, hắn muốn ngước nhìn là điều không thể.
"Tần trưởng lão!" Hình Nguyên Thu hỏi: "Nói vậy, ngươi cũng biết ta hôm nay tới đây, là có chuyện gì rồi đúng không?"
"Biết, đường chủ tới đây, có phải là vì việc ngoại môn Đại Tỷ Đấu đúng chứ?" Tần Lập Phu vội vã đáp.
Trong lòng Tần Lập Phu đồng thời dấy lên nghi hoặc, tông môn quyết định để Ngư Long phong cử hành ngoại môn Đại Tỷ Đấu, chuyện này hắn đã sớm nghe phong thanh, nhưng không nghĩ tới tông môn lại phái vị đại lão này tới giám sát.
Vốn còn tưởng rằng, nhiều nhất chỉ là phái đi một trong tám vị phong chủ tới, chẳng lẽ đường chủ Chấp Pháp đường lại nhàn rỗi như thế sao?
Hình Nguyên Thu nhìn thấy vẻ mặt Tần Lập Phu, đại khái đã đoán được suy nghĩ trong lòng hắn, nói: "Có phải Tần trưởng lão vẫn luôn nghĩ tông môn không quá xem trọng đối với ngoại môn Đại Tỷ Đấu năm nay đúng không?"
"Những năm gần đây, đệ tử mới tấn chức nội môn, tố chất ngày càng sa sút, nói như thế Tần trưởng lão cũng biết, những đệ tử này lên tới nội môn ra ngoài lịch lãm, đi ra ngoài thậm chí còn bị đệ tử những tông môn khác hạ nhục, làm Huyền Thiên Tông ta mất mặt, chuyện như vậy, xảy ra ngày càng nhiều."
"Quy căn cứu đế, hay là bởi vì những đệ tử đột phá lên Trúc Cơ Kỳ, lúc đang ở Luyện Khí Kỳ thì kinh nghiệm thực chiến không đủ, kinh nghiệm rèn luyện không đủ, tuy là bởi vì nguyên nhân thường xuyên đi vào tử khí hạp cốc, kinh nghiệm đối mặt với hung thú không ít, nhưng thủ đoạn đối kháng giữa các tu sĩ, lại không sánh bằng các đại tông môn khác."
"Bởi vậy tông môn mới quyết định năm nay bắt đầu, tổ chức ngoại môn Đại Tỷ Đấu, đệ tử ngoại môn có một lần lẫn nhau so đấu nền tảng, khích lệ bọn chúng tăng thực chiến lên, bồi dưỡng ý thức chiến đấu giữa các tu sĩ."
"Lần này là lần đầu tiên tổ chức ngoại môn Đại Tỷ Đấu, nhưng tông chủ lại có sự quan tâm, đến thời điểm tám vị phong chủ sẽ quan sát trực tiếp, vì lẽ đó kính nhờ Tần trưởng lão sắp xếp ổn thỏa."
Tần Lập Phu nghe vậy tâm thần chấn động, vốn cho rằng ngoại môn Đại Tỷ Đấu, những đại lão nội môn kia sẽ không quan tâm, không nghĩ tới tông chủ cũng quan tâm việc này, thời gian Đại Tỷ Đấu diễn ra tám vị phong chủ cũng sẽ đến.
Như vậy Tần Lập Phu không sắp xếp ổn thỏa việc này thì hậu quả khó lường a!
"Đường chủ xin cứ yên tâm, tại hạ nhất định tận tâm tận lực!" Tần Lập Phu cắn răng nói, vì là năm đầu tiên tông môn tổ chức ngoại môn Đại Tỷ Đấu, việc này đồng dạng cũng là một đại kỳ ngộ, nếu như hắn làm tốt việc này, tấn chức Chấp Sự trưởng lão nội môn là điều cũng có thể.
"Rất tốt!" Hình Nguyên Thu hài lòng gật đầu, nói: "Ngươi cũng không cần lo lắng quá mức, có yêu cầu gì cứ việc báo lên, tông môn sẽ trợ giúp hoàn toàn, quy tắc Đại Tỷ Đấu lần này cũng khen thưởng chờ một thời gian, rất nhanh sẽ có người đưa đến cho ngươi xử lý!"
( Cầu donate từ mọi người, để lấy tiền mua thuốc uống đỡ đau đầu)