Siêu Năng Lực Gia Tại Thời Đại Vua Hải Tặc

Chương 86: 86: Chưa Được Ta Cho Phép






Alex nhìn về phía Luffy và Usopp bên cạnh, lên tiếng đề nghị: ‘‘Zoro và Sanji có đối thủ rồi, mấy người chúng ta cũng lên thôi…’’
Luffy ngay lập tức kêu lên: ‘‘Tên Arlong là của tớ!!!’’
Alex xua xua tay: ‘‘Đương nhiên, hắn ta là của cậu.

Nhưng chú ý đánh nhau đừng có lại gần nước quá.

Cậu không biết bơi, còn đối với tụi người cá kia thì dưới nước là nhà của bọn chúng…’’
Luffy gật gật đầu đồng ý, sau đó nắm chặt nắm đấm, xông về hướng tên hải tặc Arlong đang ngồi chiễm chệ trên ghế.

Người Cá Chù Chuu nhìn thấy Luffy dự định tấn công thủ lĩnh của mình, hắn ta lập tức ra tay ngăn cản.

‘‘Mizudeppo!!!’’
Chuu nâng hai tay lên cao về phía hai bên, cái môi chu ra, một tia nước ngay lập tức được phun ra từ miệng của hắn, dùng tốc độ cực nhanh hướng về phía Luffy bắn tới.

[Lá chắn!]
Alex cũng lập tức phản ứng, tạo một tấm khiên bằng năng lượng siêu linh che chắn thân hình Luffy, nơi mà tia nước bắn tới.


‘‘Bịch…’’
Tia nước va vào bước tường trong suốt, chỉ thấy nước bắn ra tung tóe xung quanh, trên tấm lá chắn vẫn bình thường không hề có chút xi nhê nào, đỡ được chiêu này xong nó liền biến mất.

Alex bước tới trước mặt của Chuu, hơi nhếch khóe miệng: ‘‘Chưa được ta cho phép thì ngươi không thể nào đụng tới thuyền trưởng của chúng ta được… Mà chính là ngươi là người lúc nãy ngăn cản ta nhỉ… Đến lúc tính toán sổ sách rồi…’’
Bởi vì Alex dự định giết sạch toàn bộ đám người cá ở nơi này, cho nên cậu ta không dự định che giấu thực lực, nếu không cẩn thận rất dễ để cho một vài tên chạy trốn, người cá mà rơi vào trong nước thì Alex hoàn toàn bó tay không có cách nào đuổi theo.

!
Alex giúp đỡ Luffy cản Chuu lại, để cho Luffy tiếp tục bước về hướng của Arlong, nhưng mà chỉ vừa mới đi được mấy bước, trước mặt Luffy khoảng chừng mười mét đã có 5 tên lâu la người cá chặn đường.

“Thằng nhãi to gan…”
“Còn có bọn ta ở đây thì ngươi đừng hòng tìm tới ngài Arlong tìm phiền phức…”
‘‘Ngươi còn chưa đủ tư cách để làm đối thủ của ngài ấy…’’
Năm tên này hiện giờ là những tên thuộc hạ còn lành lặn cuối cùng của Băng Hải Tặc Arlong tại nơi này, trên mặt bọn chúng tên nào tên nấy đều tỏ ra bộ dáng vô cùng nguy hiểm.

“Chịu chết đi!!!”
Cả năm tên đều đồng loạt gầm lên một tiếng, lập tức nâng cao đao kiếm đang cầm trong tay, cấp tốc hướng về phía Luffy đánh tới.

‘‘Ngôi sao hạt tiêu!!!’’
Ngay lúc này, một thứ gì đó màu đen, tròn giống như viên bi được bắn tới, rơi vào phía trước năm tên lâu la Băng Hải Tặc Arlong.

‘‘Bùm…’’
Ngay lúc mấy tên này còn đang ngơ ngác, nhìn về vật thể lạ đang ở dưới đất, thì đột nhiên viên bi màu đen đó nổ tung, một làn khói đen ngay lập tức lan tràn, bao phủ thân ảnh của năm tên hải tặc ở bên trong.

‘‘Oái…’’
‘‘Hắt xì… Hắt xì… Hắt xì…’’
‘‘Khặc… khặc… khặc…’’
‘‘Khụ… khụ… khụ’’
Ở bên trong một mảnh khói đen, liên tiếp vang lên từng tiếng hắt xì hơi, từng tiếng ho sặc sụa của năm tên người cá.

‘‘Ắt xì… ắt xì… ắt xì…’’
Mặc dù Luffy đang ở khoảng cách khá xa với đám người cá, tầm năm tới sáu mét nhưng cậu ta vẫn không tự chủ được mà hắt xì liên tục ba bốn lần.

Luffy đưa tay lên chùi chùi cái lỗ mũi vẫn còn đang chảy nước của mình, nhìn về phía Usopp mắng to: ‘‘Cậu làm cái quái gì vậy!’’

Bộ dáng của Usopp lúc này trông có vẻ vô cùng tự tin, cậu ta dùng một tay nắm lấy cái mắt kính xạ thủ của mình đưa nó lên đặt ở trên trán, tay còn lại thì giơ lên ngón cái mà chỉ vào mình: ‘‘Năm tên này cứ giao cho tớ… Dù sao thì tớ cũng muốn trở thành chiến binh dũng cảm trên biển cả mà…’’
Sau gần một phút, rốt cuộc làn khói đen do bột tiêu tạo thành rốt cuộc cũng bị xua tay, năm thân ảnh người cá hiện ra, trên mặt bọn chúng lúc này thì nước mắt cùng nước mũi chung ở một chỗ mà chảy ròng ròng.

‘‘Tõm… tõm… tõm…’’
Thị giác của năm tên người cá rốt cuộc cũng hồi phục, liền không do dự một chút nào nhảy xuống cái hồ nước ở giữa công viên.

Mấy chục giây sau, bọn chúng mò trở lại trên bờ, mặc dù nhìn sắc mặt của bọn hắn đã có vẻ như đỡ hơn, nước mắt nước mũi cũng không còn chảy nữa, chỉ là mắt mũi tên nào tên nấy cũng đỏ lòm.

‘‘Thằng nhãi khốn kiếp…’’
‘‘Ta sẽ băm vằm mi ra thành nhiều mảnh…’’

Năm tên hét lên giận dữ, sắc mặt đằng đằng sát khí, nâng cao lên đao kiếm trong tay hướng phía Usopp mà vọt tới.

‘Á á á á á á á á‘’’
Lúc này, Usopp ngay lập tức hiện nguyên hình là một kẻ vô cùng nhát chết, cậu ta quay người liền chạy như điên, toàn thân không ngừng vã mồ hôi ra như tắm, miệng cậu ta há rộng, không ngừng mà kêu la.

‘‘Đứng lại…’’
‘‘Đừng để cho ta bắt được ngươi…’’
‘‘Ta sẽ abcxy ngươi…’’

Năm tên thuộc hạ Băng Hải Tặc Arlong chạy theo ở phía sau cậu ta, bọn chúng cũng có chút bất ngờ, không nghĩ rằng Usopp lại chạy nhanh như vậy, vừa vận dụng ra toàn bộ sức lực đuổi theo vừa mắng chửi inh ỏi.

Chạy ra đến cổng của Công Viên Arlong, năm tên này bỗng dưng dừng bước, một tên lên tiếng: ‘‘Nếu chúng ta đuổi theo tên đó thì sẽ không còn ai bảo vệ nơi này… Có khi nào sẽ xảy ra tình huống ngoài ý muốn, sau đó sẽ bị ngài Arlong trách phạt không?’’
Một tên khác tiếp lời: ‘‘Ngươi nói đúng, mặc dù hiện tại các sĩ quan và thủ lĩnh đều có mặt tại đây, nhưng nếu như nơi này bị quá nhiều người tấn công cũng rất phiền phức, phải biết rằng bọn thôn dân dạo gần đây đều lén la lén lút, có vẻ như là muốn làm phản …’’

Năm tên túm tụm lại một chỗ, bàn bạc cách để ứng phó tình hình trước mắt, là đuổi theo cái tên đáng ghét vừa mới chơi khăm bọn họ, hay là quay trở lại tiếp tục canh giữ công viên này.

Usopp sau khi chạy ra khỏi cổng của Công Viên Arlong được một đoạn, ngoái đầu lại nhìn phía sau thì phát hiện không có ai tiếp tục dí theo mình, năm tên vừa rồi còn muốn chém chết Usopp hiện giờ đều đang dừng ở cánh cửa chính của công viên.

Bọn chúng dường như đang bàn tính việc gì đó, không còn tiếp tục để ý đến Usopp, hiện giờ nếu muốn thì cậu ta hoàn toàn có thể nhẹ nhàng mà rời khỏi nơi này.

Nếu là bình thường, trong tình huống như vậy, thì hiển nhiên là Usopp sẽ thở ra một hơi nhẹ nhõm vì đã trốn qua một kiếp, sau đó là tìm một nơi trốn đi.

Thế mà hôm nay Usopp đã không làm như vậy, cậu ta ngay lập tức theo con đường cũ mà quay trở lại.

Usopp ngay lập tức đi đến gần đám người cá, giữ khoảng cách gần 10 mét với bọn chúng, mắt thấy bọn hắn vẫn như cũ không hề quan tâm đến sự tồn tại của mình, Usopp lên tiếng: ‘‘Thế nào? Các ngươi sợ hãi khi phải đối mặt với ‘Thuyền Trưởng Usopp’ vĩ đại rồi phải không?’’
Cậu ta hai tay chống nạnh, cười ha hả: ‘‘Nếu các ngươi chịu ngoan ngoãn đầu hàng thì ta sẽ tha cho các ngươi một mạng.

Phải biết rằng nếu như để cho 80 triệu thuộc hạ của ta ra tay thì sẽ ngay lập tức san bằng cái nơi này một cách dễ dàng…’’
Nghe thấy mấy lời này, rốt cuộc cũng có người phản ứng lại Usopp, một trong năm tên người cá đáp lời: ‘‘Cái gì mà thuyền trưởng Usopp, rồi lại có 80 triệu thuộc hạ, chúng ta ở Biển Đông đã được 8 năm cũng chưa từng nghe tới ai hay tổ chức nào có lực lượng như vậy.

Có phải là ngươi đang khoác lác phải không?’’.