Siêu Năng Lực Gia Tại Thời Đại Vua Hải Tặc

Chương 72: 72: Giết Đại Tá Chuột





Alex đang ghé sát tai vào cửa, nghe trộm cuộc nói chuyện của hai người bên trong phòng, trong lòng cậu ta ngẫm nghĩ: [Thì ra là vậy! Cho dù một đám Luffy không đến đây đánh bại Arlong, cứu thoát thôn dân ở đây, thì cũng sẽ có người từ Tổng Bộ Hải Quân cử đến để xử lý bọn người cá này!]
Cậu ta hừ lạnh: [Mặc dù là lo chuyện bao đồng, xử lý giúp việc của Hải Quân.

Nhưng mà nếu để việc này cho Tổng Bộ Hải Quân, thì đám Hải Quân Chi Đội Số 16 này sẽ hoàn toàn không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì! Như vậy quá hời cho bọn hắn rồi!]
“Cộc...!Cộc...!Cộc...”
Suy nghĩ kết thúc, làm ra quyết định, Alex đưa tay lên cửa gõ vài cái.
“Chuyện gì?”
Từ bên trong truyền đến tiếng của Đại Tá Nezumi, âm thanh của hắn ta hơi bực bội, có vẻ như hiện tại hắn ta không muốn bị ai làm phiền.
Alex cố làm ra giọng vô cùng gấp gáp, nói: “Vâng thưa đại tá, có tình huống khẩn cấp! Tôi có thể đi vào để nói riêng với ngài không?”
Đợi khoảng chừng vài chục giây, rốt cuộc cánh cửa phòng từ từ được mở ra, Alex nhanh chân bước vào bên trong, lúc đi ngang qua cửa cậu ta liếc mắt một chút nhìn tên hạ úy hải quân đang đứng cạnh cửa, chính hắn ta là người mở cửa cho Alex.

Có vẻ như tên này là tên thuộc hạ thân cận nhất của Đại Tá Nezumi, việc tên đại tá đem toàn bộ kế hoạch của mình bàn tính riêng với tên này đã chứng mình tất cả, tên này rất nhanh đem cửa đóng trở lại, sau đó đi về phía một cái ghế ngồi xuống.

Bên trong cốt truyện One Piece chi tiết về Chi Đội Hải Quân Số 16 rất là qua loa, cho nên Alex không hề biết bất kỳ thông tin gì về những tên này.
Không suy nghĩ nhiều nữa, Alex bây giờ đã đi đến trước mặt tên đại tá mặt chuột.
Đại Tá Nezumi hỏi: “Nói đi! Có việc gì mà gấp gáp như vậy?”
Alex làm ra động tác giống như muốn nói nhỏ vào tai của hắn ta, cậu ta từ từ tiếp cận thân hình của tên đại tá.

“Xoẹt....”
Ngay lúc khoảng cách giữa hai người chỉ còn chưa tới 20 cm, Alex tay nhanh như chớp rút ra con dao găm được che giấu dưới cái áo hải quân được thả xuống, đột nhiên có một tia sáng lóe lên ở bên trong căn phòng, tiếp theo đó là một tia máu bắn ra.
“Ngươi...”
Đại Tá Nezumi chỉ kịp kêu lên một chữ, hai tay lập tức đưa lên, cố gắng giữ chặt lấy cái cổ đang không ngừng mà phun máu của mình.
Ở một bên khác, tên hạ úy giật mình một cái, cả người hắn ta sững sờ còn chưa kịp phản ứng, thì ở bên này, thân hình của tên đại tá mặt chuột từ tư thế ban đầu đang đứng thẳng, sau đó từ từ khụy chân quỳ xuống, chưa đầy mười giây sau rốt cuộc hắn ta cũng ngã ra trên sàn, máu tươi đã chảy ra lênh láng, tạo thành một vũng máu cực lớn, mà thân hình của hắn ta thì nằm ở chính giữa nơi đó.
Không đợi cho tên hạ úy kịp lấy lại tinh thần, Alex cầm trong tay dao găm hướng về phía hắn mà lao tới.
Tên hạ úy nhìn thấy kẻ trước mắt dự định tấn công mình, rốt cuộc cũng từ trong kinh hoàng lấy lại bình tĩnh, hắn ta lập tức nhanh tay lấy từ bên hông của mình ra khẩu súng lục, họng súng nhắm về phía người đang lao tới.
“Á...”
“Bịch...!Cạch....”
Hắn ta còn chưa kịp bóp cò, Alex đã một dao chém đứt cả bàn tay cầm súng của hắn ta, con dao sắc bén rất dễ dàng cắt rời bàn tay và cổ tay của người này ra, tên hạ úy rên lên một tiếng, máu giống như là nước suối từ vết thương không ngừng phun ra, khẩu súng cùng bàn tay vẫn đang còn khư khư nắm chặt nó lập tức rơi trên mặt đất.
“Tay của ta!!! A a a a a a...”
Tên đại úy dùng bàn tay còn lại mà nắm lấy nơi cổ tay đầy máu vừa mới bị chém phăng đi, không ngừng kêu gào.

Nhưng Alex nào có thể để cho hắn ta tạo ra động tĩnh quá lớn, như vậy rất dễ thu hút những kẻ khác, lại là một dao chém ra, mục tiêu là cái cổ của tên hạ úy.
Lưỡi dao sắc nhọn lướt qua da thịt, nó sắc bén tới mức sau khi Alex hoàn thành đòn công kích, tra con dao lại vào trong vỏ, tên hạ úy còn chưa kịp cảm nhận được gì, phải là mấy giây sau trên cổ của hắn mới hiện ra một vệt dài màu đỏ, sau đó thì không ngừng có máu từ vị trí đó mà ồ ạt chảy ra.
Không bao lâu sau, tên hạ úy rốt cuộc cũng nối theo gót tên đại tá mặt chuột, triệt để đánh mất sinh mệnh, chết ở trong một vũng máu.
Alex đứng nhìn xem hai tên hải quân giờ đã là hai cái xác lạnh, trong lòng cũng khá là bất đắc dĩ, cậu ta cũng không muốn tràng cảnh quá là tàn khốc máu tanh như thế này, nhưng bởi vì không thể để cho hai người này có thể lớn tiếng kêu cứu, gây ra ngoài ý muốn, cậu ta chỉ có thể cắt cổ bọn họ, đó xem như là giải pháp tối ưu nhất.
Nói thì rất là dông dài nhưng diễn ra thì lại là rất nhanh, trên thực tế mọi chuyện vừa mới vừa xảy ra kể từ khi Alex đi vào căn phòng này cho đến khi giết chết hai tên hải quân, thời gian trôi qua không quá hai phút đồng hồ.
Alex nhanh chóng đi tới mấy cái rương, mở ra xem một chút tiền bạc ở bên trong, mặc dù trước đó đã dùng Haki Quan Sát nhìn thấy đống tài sản này, nhưng cảm giác tự tay chạm vào những kho báu này lại để cho Alex trong lòng cảm khái không thôi.
Cậu ta thầm nghĩ, nếu như kiếp trước mình có được một phần mười số vàng bạc châu báu trước mắt cũng đã đủ để bản thân và gia đình sống sung sướng cả một đời, nào có phải bởi vì cơm áo gạo tiền mà lạc lối, tham gia vào xã hội đen để chém giết kiếm miếng cơm, cũng bởi vì vậy mà bỏ mạng.
‘‘Nhưng mình bây giờ đã sống lại một kiếp, nhất định không thể giống như kiếp trước nữa, bởi vì những thứ vật ngoài thân như tiền bạc mà phải làm những việc bản thân không muốn...’’
Alex trong miệng không ngừng lẩm bẩm.
“Cốc...!Cốc...!Cốc...”
Đột nhiên, từ bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa cắt đứt mạch suy nghĩ của cậu ta.

Cậu ta lập tức điều chỉnh lại trạng thái của mình, cố gắng hơi gằn giọng của mình để âm thanh phát ra hơi trầm: “Có chuyện gì? Ta đang cùng với đại tá bàn chuyện quan trọng.


Không cho phép ai làm phiền!”
“Xin lỗi ngài, bởi vì tôi nghe thấy ở bên trong phòng phát ra tiếng ồn cho nên đến kiểm tra thử.

Nếu đã không có việc gì thì tôi xin phép!”
Tên lính hải quân ở bên ngoài không nhận ra âm thanh của người mới nói là ai, nhưng cho rằng được ở bên trong phòng của đại tá thì chắc chắn không phải là nhân vật đơn giản, hắn ta vâng dạ, nêu ra lý do làm phiền, sau đó lập tức rời đi.
Alex thở dài một hơi, tuy nói rằng cho dù cậu ta có bị phát hiện đi chăng nữa, thì không một ai trên con tàu này có thể ngăn cản cậu ấy chạy trốn, nhưng rốt cuộc cũng sẽ tạo nên phiền phức không đáng có.
Phải biết là việc giết hải quân là một tội vô cùng nặng, huống hồ cấp bậc của hai tên bị giết cũng là khá cao.
Cái chết của một đại tá và một hạ úy là đủ để bên phía Tổng Bộ Hải Quân cử đến một Phó Đô Đốc để truy bắt, mà với sức mạnh hiện giờ của Băng Mũ Rơm đối phó với cấp độ đối thủ như vậy thật sự là rất quá sức.
Ngoài ra, đi theo người này còn là một đoàn đội hải quân tinh nhuệ được đào tạo vô cùng bài bản cùng với những chiếc chiến hạm mạnh mẽ, thứ mà Hải Quân tại Biển Đông không có cách nào so sánh được..