Siêu Mẫu

Chương 40: Tĩnh An vào sân . . .




Editor: Gà

Lý Hằng cứng người, cố nén không hướng ống kính vào người Lý Na. Lúc này cậu ta khó xử vì dành một phần ba ống kính, dừng ở người đàn ông đang đội mũ trùm đầu, mà qua ‘mắt’ máy ảnh, cậu ta nhìn thấy thần tượng Mr. Tang mà cậu ta sùng bái ở phía xa vài bước kia, vậy mà... Vậy mà khi Lý Na đã đến trước sàn T rồi quay đầu lại phía sau thì mới giơ máy ảnh lên, càng làm cậu ta kinh ngạc, hướng mà ống kính máy ảnh này nhắm vào, lại là cánh cửa phía bên sàn T.

Trong lòng Lý Hằng cảm thấy kỳ lạ và khó hiểu, nếu quay lại, cậu ta sẽ hoảng sợ khi thấy lão Từ đứng cách cậu ta vài người, vẻ mặt đầy tức giận một tay chỉ mũ một tay chỉ Lý Na, khoa tay múa chân nhìn cậu ta.

Mà giờ khắc này Lý Hằng ‘tận chức tận trách’ thực hiện dặn dò của lão Từ, đâu biết vẻ mặt lão Từ này đang sắp bùng nổ, hiện giờ toàn bộ tâm tư của cậu ta đều tập trung đặt trên vị trí ngón tay của Đường Dự.

Có thể vì quá tập trung, trong nháy mắt, khoảnh khắc khi ngón tay Đường Dự khẽ nhúc nhích, trong sự vui mừng kinh ngạc Lý Hằng còn chưa kịp điều chỉnh ống kính và tiêu cự của mình, đã nhanh chóng ấn nút chụp.

Sau khi đèn flash lóe lên, Lý Hằng quá kích động mới ngây ngốc phản ứng kịp từ đầu cậu ta còn chẳng thấy rõ Mr. Tang đang chụp cái gì! Chỉ biết khi bản thân vừa mới ấn nút một chút, trên ống kính, ngoại trừ Mr. Tang đội mũ trùm đang giơ máy ảnh ra, hình như còn có một người nữa xuất hiện, mà bóng người kia hình như đi ra từ cửa bên của sàn T.

Lý Hằng choáng váng, sau khi cảm thấy trước mắt hoảng hốt thì một phần ba ống kính kia hoàn toàn chuyển hướng.

Ánh đèn sáng ngời chiếu xuống, tầm mắt thay đổi, ở bên ngoài ống kính Lý Hằng nhất thời si ngốc thất thần nhìn người mẫu đang đi lên sàn T kia.

Người mẫu mặc bộ quần áo liền thân cách tân màu trắng, quần áo trên thân thoạt nhìn giống bộ áo không bâu chế thành áo sơmi, đường cong gấp nếp trên cổ tay áo con dơi từ vai kéo dài đến eo, nhẹ nhàng buộc vòng quanh hông rất ngắn gọn tao nhã, mà thiết kế này càng độc đáo, tựa như buộc quanh eo không có quy tắc gì, lại giống như theo bả vai trượt xuống gần dưới gối, chợt liếc mắt nhìn lại, như chiếc áo choàng trắng xỏa tung ở ngoài cùng với chiếc áo màu trắng bên trong, khi bước đi, ống quần hơi rộng bao trùm hai chân, chỉ hiện ra ngón chân mang giày xăng ̣đan đáy bằng màu trắng của cô gái.

Dời mắt lên phía trên, tóc ngắn màu đen được nhà tạo hình thu lại hết, lộ ra không bỏ sót gương mặt trang điểm nhẹ của cô.

Nhưng Lý Hằng đứng dưới đài, biết giây phút thất thần ngắn ngủi của cậu ta không phải do bộ quần áo tuyệt đẹp của model nữ, cũng không phải do lớp trang điểm có vẻ thời thượng của cô ấy.

Mà là... Đến từ chính...

Lý Hằng nháy mắt một cái, lại định thần nhìn lại...

Rõ ràng cô không hề đeo trang sức quý báu gì, nhưng dường như Lý Hằng thấy được, ở cô phát ra ánh sáng rạng rỡ.

Tĩnh An chầm chậm rút hai tay trong túi quần ra, dưới bối cảnh và phong cách ăn mặc hiện đại, bước đi từng bước một, dường như đã làm người ta xem nhẹ khoảng cách về giới tính, cảm nhận được vương giả sắp xuất chiến, mặc chiến giáp ngạo nghễ đứng trước đội ngũ, trong ánh mắt tự tin tuyệt đối và vẻ mặt cao cao tại thượng vô cùng tao nhã ấy khiến người ta vô thức thần phục.

Người như vậy, không hấp dẫn ánh mắt mọi người thì thật sự... không thể nào.

Bởi vì cô xuất hiện, lập tức đã khống chế bầu không khí toàn trường, là người duy nhất nắm vị trí chủ đạo trong buổi diễn này.

Phía trước Lý Na vừa mới dừng hình ảnh pose, rồi xoay người. Dưới đài hơn phân nửa thậm chí càng ngày càng nhiều ánh mắt đã nhanh chóng bị người mẫu thiên kiều [1] đi lượt thứ hai hấp dẫn rồi.

[1] thiên kiều: thiên kiều trong ‘thiên kiều bá mị’ nghĩa là xinh đẹp, quyến rũ

Dưới sàn T, người người chuyển mắt về phía khuôn mặt xa lạ của Tĩnh An, trên gương mặt mọi người, lại ít hoặc nhiều có thêm những biểu cảm tương tự.

Biểu cảm này không phải kinh diễm khi Lý Na lên sàn, cũng không phải tán thưởng với người mẫu trên sàn T này, lại càng không phải...

Mà là một loại... Không thể dùng ngôn ngữ để mô tả cảm giác trực quan này.

Cùng lúc đó, ống kính vốn nên bám theo bóng dáng Lý Na, cũng không biết khi nào đã ào ạt chuyển qua Tĩnh An, không chỉ phóng viên phát hiện người mẫu đi ở vị thứ hai là Tĩnh An thì mới kịp phản ứng, mà thậm chí một trong số họ còn ngạc nhiên, vô thức cử động.

Ống kính của nhiếp ảnh gia, điều chỉnh tiêu cự, luôn xuất sắc bắt được những khung cảnh thế này...

"Lão Từ... Ông nhìn người mẫu thứ hai kìa." Một phóng viên trẻ tuổi bên cạnh vỗ lão Từ còn đang ‘giương nanh múa vuốt’ với Lý Hằng.

"Người mẫu thứ hai thì xem cái đầu à! Có Lý Na áp chế còn xem cái rắm!" Trợn mắt với Lý Hằng dưới đài, lão Từ há mồm căm giận: "Thằng nhóc chết tiệt này đang không ngừng chụp cái gì vậy?! Vừa rồi sao không thấy cậu ta chụp Lý Na thế! TMD [2]!"

[2] TMD: câu chửi bên Trung nghĩa là ‘mẹ nó chứ’.

"Là Tĩnh An! Người mẫu thứ hai là Tĩnh An mới nổi gần đây đó!" Thấy lão Từ không hề để ý lời gã nói, phóng viên trẻ tuổi thời thượng kia lại nhỏ giọng kêu lên: "Má ơi, chẳng phải nghe nói lần đầu tiên cô bé người mẫu này tham dự buổi biểu diễn thời trang như thế này à?! Lừa quỷ rồi!"

"Tĩnh An?! Vị trí thứ hai?!" Bị lời người bên cạnh nói làm giật thót, lão Từ lập tức nghiêng đầu nhìn lại trên sàn T: "Cậu nói cái gì..." Giỡn hả...

Nhưng chỉ liếc mắt một cái, lời nói của lão Từ nhanh chóng im bặt.

Cái gọi là ‘Người ngoài xem náo nhiệt còn người trong cuộc chỉ xem cửa’ [3], đã làm lão Từ khiếp sợ vì biểu hiện của Tĩnh An, sau khi kinh ngạc, cũng là nhìn ra người này là người mẫu mới, cách bước đi không chỉ dung nhập toàn thân vào bối cảnh và tiết tấu âm nhạc, hơn nữa mỗi lần bước chân lên xuống, đều nhịp nhàng khớp với mỗi giai điệu.

[3] Người ngoài xem náo nhiệt còn người trong cuộc chỉ xem cửa: câu nói phổ biến được sử dụng để so sánh sự khác biệt giữa người trong cuộc và người ngoài cuộc

Ánh mắt lão Từ trừng lớn, cô bé người mẫu này, thoạt nhìn như hoàn toàn tùy ý khống chế tiết tấu âm nhạc, nhịp nhạc... của show catwalk. Mà điều này, thì hiện nay rất nhiều người mẫu đã thành danh còn chưa thể phối hợp được thế này, mặc dù vừa rồi Lý Na đi ở vị trí thứ nhất, nhưng lúc này Tĩnh An lại đối lập, cách bước đi càng không chỉ hoàn mỹ vô khuyết.