Hoắc Hiểu Minh. Một nhân viên làm công ăn lương vô cùng bình thường. Dù cho bộ dạng của hắn đúng là có chút soái.
Hôm nay, hắn vừa được cấp trên khen thưởng nên trên đường về nhà, hắn đã tự thưởng cho mình một cây kem dâu. Vừa đi vừa liếm láp.
Nhưng cuộc đời thì không có gì là không thể cả. Có thể nay bạn đang sống vui vẻ, nhưng ngày mai, có thể bạn sẽ phát hiện ra mình bị một căn bệnh nan y không thể chữa khỏi hay là bị tai nạn xe cộ. Việc gì cũng có thể xảy ra.
Cuộc đời của Hoắc Hiểu Minh cũng vậy. Hắn còn chưa hiểu có chuyện gì xảy ra thì...
Hồn hắn đã lìa khỏi xác.
Chứng kiến cảnh thân thể của mình lạnh ngắt, nằm giữa vũng máu đỏ thẫm... Ai mà chả đau lòng. Chẳng những vậy, hắn còn đang bị đè dưới cái ô tô... Trông thảm thương quá đi thôi... Ô ô ô ô... ai đó làm ơn hãy giải thoát cho hắn để hắn yên lòng siêu thoát đi mà... ô ô...
Hoắc Hiểu Minh đang âm thầm cầu nguyện cho chính mình thì bỗng dưng, có một lực đạo mạnh mẽ hút hắn vào.
Hắn cảm thấy tim gan phèo phổi của hắn lộn hết lên. Rồi hắn cảm thấy mình bị thu nhỏ lại, bị bóng tối bao trùm...
Rồi có một tiếng máy móc vang lên trong đầu hắn.
[Siêu cấp hệ thống phiên bản 1.0.1]
“Siêu cấp hệ thống nhận chủ thành công.”
“Hả?” Gì đây? Không phải hắn chết rồi sao? Vì lí gì mà hắn tự nhiên có cái hệ thống gì đó ở đây?
“Nhiệm vụ của hệ thống là giúp đỡ con cưng của trời có một cuộc sống tươi đẹp, vô lo vô nghĩ. Nhưng do có sự cố xảy ra trên thiên giới nên kí chủ đã chết oan. Do đó, để sửa chữa lại sai lầm của mình, thiên giới đã điều tiểu hệ thống là tôi đến giúp đỡ kí chủ ở kiếp mới. Thân phận mới của ngài là đại thiếu gia của Hoắc gia năm 3010. Cách thế giới của ngài 1000 năm. Chuẩn bị đếm ngược, mong kí chủ chuẩn bị tinh thần.”
3
2
1
Hoắc Hiểu Minh chưa hiểu có chuyện gì xảy ra thì cảm thấy bản thân ngột ngạt, khó thở. Giống như là chết đuối. Hắn liều mạng đạp tứ tung, nhằm thoát khỏi bóng tối.
Năm 3010...
Tại Tinh Không Chấn Vũ, khu vực Đại Thượng. Nơi Lâu đài của Hoắc gia tọa chấn. Bên trong lâu đài, không khí tấp nập, đông vui. Kể cả các nữ hầu, lính canh hay cả những chú chó canh cửa cũng tỏ ra hưng phấn. Vì hôm nay, phu nhân đáng mến của bọn họ chuẩn bị hạ sinh một tiểu thiếu gia làm người kế tục Hoắc gia!
Một người đàn ông, dáng người cường tráng. Ông cùng vài người khác đi nhanh trên hành lang. Trên người ông là huy hiệu Thượng Tướng. Tên ông là Hoắc Dịch Môn. Người đàn ông chỉ mới 20 thôi đã có thể dùng Phi cơ chuyên dụng có lắp tia laser. 25 điều khiển robot một cách thành thạo. 30 trở thành Thượng tướng trẻ tuổi nhất Tinh cầu. Hôm nay, người vợ xinh đẹp của Hoắc Khải Môn - Triệu Diêu hạ sinh!
Hoắc Khải Môn cảm thấy rất nôn nóng! Ông đã đợi ở đây 3 tiếng đồng hồ rồi mà vẫn chưa thấy có tiếng khóc! Lẽ nào Tiểu Diêu khó sinh!? Ừm cũng có thể lắm... Lúc Hoắc Khải Môn đang chìm trong lo lắng thì có tiếng khóc truyền ra từ phòng sinh.
Cánh cửa bật mở, cô y tá trẻ tuổi cẩn thận bế một đứa trẻ đỏ hỏn ra. Hoắc Khải Môn nhanh chóng hồi phục tinh thần, bước lại gần cô y tá. Gì đây? Cảm giác kì lạ này là sao? Khi ông bế đứa con đầu lòng của ông cảm giác rất quái dị. Lẽ nào… đây là cảm giác thấy được tình địch? Và thế là một lần nữa, Hoắc Hiểu Minh cảm thấy rất oan ức. Hừ hừ, đúng là ông bố cực phẩm của hắn mà!!!
Hoắc Hiểu Minh đã được khai thông. Sau khi được tiểu Thống (?) giảng giải cho về thân phận mới, hắn đã trở thành con cưng của trời rồi. Nên mới được ban cho Tiểu Thống (?). Ừm. Làm con cưng của trời cũng không tệ.
“Này Hệ thống, tôi bây giờ là gì vậy?”
“Xin mời xem bảng thông tin.”
Trước mắt hắn là giao diện, nút bấm có hình người. Hắn bấm vào đó thì hiện lên một cái bảng.
[Bảng thông tin của kí chủ]
[•Tên: Hoắc Hiểu Minh
•Tuổi: 0
•Dị năng: Điều khiển không gian. (Chưa kích hoạt)
•Tiềm năng: 9/10
•Khả năng tiếp thu: 10/10
•Tinh thần lực: cấp độ 2
•Tố chất thân thể: SSS
•Thể lực: 10
•Mị lực: 2/10 (Sẽ thay đổi khi lớn lên)
•Chương trình học tập: (Chưa đủ độ tuổi)
•Robot chiến đấu: (Chưa đủ độ tuổi)
• Kĩ năng: (Chưa đủ độ tuổi)
•Phi hành cơ:( chưa Đủ độ tuổi)
•Thông thạo: (Chưa đủ độ tuổi)
•Vật phẩm: Không có
•Điểm tích phân: 0 (Kiếm được khi làm nhiệm vụ)
•Nhiệm vụ: Có một nhiệm vụ.
__Siêu cấp hệ thống 1.0.1___]
Hắn rất thắc mắc, nhiệm vụ gì vậy? Điểm tích phân là cái chi?
“Điểm tích phân có thể dùng để đổi vật phẩm. Nhiệm vụ thì xin hãy bấm vào nút nhiệm vụ. “
Hoắc Hiểu Minh làm theo. Hệ thống toàn năng luôn đúng. Chính nó tự nhận thế mà.
[•Nhiệm vụ:
Kích hoạt dị năng
Hướng dẫn: Tích tụ đan điền, cảm nhận không gian xung quanh rồi thử điều khiển.
Nhanh nhất là đẩy mình vào nguy hiểm. Sẽ tự động kích hoạt. May mắn còn có thể lên cấp ngay lập tức. *Khuyến cáo: Có thể mất mạng
Phần thưởng: 1000 Điểm tích phân
1 gói quà
Tinh không dược liệu ( Thượng phẩm): 3 lọ ( Nâng cao thể lực)
3 năm để hoàn thành]
Hoắc Hiểu Minh thấy, có vẻ nhiệm vụ này rất khó nên mới cần thời hạn là ba năm. Hiện tại, hắn chỉ là một tên nhóc miệng còn hôi sữa với một tâm hồn thanh niên (khụ có hơi tự mãn quá thì phải) 26 tuổi.(Vậy mà bảo là thanh niên?) Vậy làm sao tự đẩy mình vào nguy hiểm được cơ chứ? Vì thế nên, hắn chỉ còn cách là cố tự kích hoạt mà thôi.
Trong khi Hoắc Hiểu Minh mới sinh ra được vài tiếng đã bắt đầu tu luyện, thì bên ngoài là một cảnh tượng khác.
“Hoắc Dịch Khiêm! Đó là cái tên hay mà ta nghĩ ra cho cháu ta! Ngươi thấy sao?”
Một ông cụ đầu tóc bạc phơ đắc chí cười nói.
Người đàn ông ngồi đối diện, mặt không cảm xúc thong thả nhâp một ngụm trà.
“Đối với con thì thế nào cũng được.”
“He he.”
“Cha, thực ra con...”
“Ting”
Người đàn ông định nói gì đó thì có tiếng cắt ngang câu nói.
Người đó mở chiếc đồng hồ đeo tay lên, bỗng dưng xuất hiện một hình ảnh 3D. Mặt anh trai hắn ta tràn ngập hạnh phúc.
“Tiểu Nhân! Vợ anh sinh rồi! Là con trai đó! Mọi người đến phòng sinh nhanh lên! Đi xuống lầu chỉ mất có vài phút thôi mà! “
Có vẻ ông cụ cũng nghe thấy điều đó nên đã biến mất từ lúc nào. Hoắc Nhân lắc đầu cười khổ. Haiz tính của cha thật là...
Dưới lầu...
“Ha ha! Cực khổ cho con dâu rồi!”
Ông cụ cười sảng khoái, sau đó ngay lập tức chạy đến bên chiếc nôi. Làm mặt cười, chơi với cháu. Nhưng Hoắc Hiểu Minh đâu có để ý, hắn đang tu luyện để kích hoạt dị năng cơ mà!!! Cho nên đành phải để thất vọng cho cụ rồi.
Cụ cũng không để ý nữa, quay sang nói với con trai cả và con dâu.
“Tên thằng bé là Hoắc Dịch Khiêm nhé! Lịch sự, khiêm tốn, cái tên này rất hay! “
Hoắc Hiểu Minh nghe vậy thì khóc toáng lên. Cái tên nhã nhặn đó làm sao mà hợp với hắn chứ!?
“Haha! Thấy chưa? Thằng bé thích kìa!”
Hoắc Hiểu Minh lại càng khóc to hơn.
Và thế là, tên của hắn đã được định ra.
Hoắc Hiểu Minh à không, nay phải gọi là Hoắc Dịch Khiêm sau khi nêu lên ý kiến trong vô vọng thì bất lực thở dài. Không còn tâm trạng tu luyện nữa nên đành phải ngủ một giấc.