Lăng Tiêu Tiêu nhíu mày, nhưng cuối cùng cô vẫn cầm chìa khóa mở cửa nhà.
Những căn biệt thự liền kề đều được thiết kế theo phong cách giống nhau.
Kết hợp văn hóa giữa Trung Hoa và Châu Âu.
Đồ dùng trong nhà đều làm bằng gỗ hồ đào, phong cách tao nhã sang trọng.
Đồng hồ kiểu cổ điển, những bức tranh cổ phong cách Trung Hoa, vừa sang trọng nhưng lại không thô tục, trông có vẻ cổ điển.
Vừa bước vào cửa, ánh mắt bà Sở nhanh chóng sáng lên.
Căn biệt thự lớn được dọn dẹp rất sạch sẽ, ba tầng đều được thiết kế theo dạng căn hộ Loft.
Điều này khiến cho người cả đời phải chen chúc trong tòa nhà nguy hiểm như bà ta không thể dời mắt được.
Chân giẫm lên tấm thảm mềm mại, cửa sổ sát đất lớn khiến cả biệt thự trở nên sáng sủa hơn, ánh nắng ấm áp cũng chiếu rọi lên khắp người, trước đây bà ta chỉ được thấy những căn biệt thự sang trọng thế này qua tivi thôi.
"Nếu đây là nhà mình thì tốt biết mấy.
.
.
"Bà Sở cảm thán trong lòng.
"Đúng thế, tôi nghe nói nhà của Quách Tường cũng là một căn biệt thự lớn thế này, không đúng, hình như còn lớn hơn nữa cơ.
Có tiền đúng là tốt thật, nếu tôi có được một căn nhà lớn như thế này, thì tôi sẽ ở trong đó cả ngày không đi đâu cả.
" Bố Sở cũng không nhịn được nói.
Quách Chí?Trong lòng bà Sở cười lạnh lùng, nếu không phải vì thằng nhóc vô dụng kia thì bây giờ có khi bà ta đã trở thành thông gia của Quách gia rồi, lúc đó còn sợ không được sống trong căn biệt thự thế này sao?Cuối cùng bây giờ khốn đốn đến nỗi phải thuê chỗ này ở tạm.
.
.
Lúc này bà Sở vô cùng căm giận.
"Ha ha, mấy người định cho chúng tôi thuê căn nhà này trong bao lâu thế? Mấy người sẽ không đợi đến lúc chúng tôi kí hợp đồng xong rồi thì đuổi thẳng chúng tôi ra khỏi căn biệt thự này đấy chứ?" Bà Sở cười lạnh nói.
Đuổi ra ngoài?Lăng Tiêu Tiêu quay đầu lại nhìn Lâm Dật.
Lâm Dật cũng cảm thấy cạn lời.
Nếu không phải hiện giờ Sở An Nhiên đang có vấn đề về tinh thần và cảm xúc thì Lâm Dật đã định để cho Thân Lương Tín phá hủy tòa nhà đang xây dựng dang dở kia rồi, nhưng sau đó thì sao?Sở An Nhiên không phải là người thích làm phiền cậu.
Nếu như biết bố mẹ mình sống không tốt, sợ rằng cho dù do chính bọn họ gieo nhân nào gặp quả đấy, thì Sở An Nhiên cũng sẽ tìm cách để đền bù, sẽ giúp đỡ họ.
Chắc chắn cô ấy sẽ không đến nhờ cậu.
Nhưng thể trạng hiện giờ của cô ấy không cho phép cô làm thế.
Đã như thế, Lâm Dật cảm thấy tốt nhất là cậu nên ra mặt giải quyết chuyện này, dứt khoát một lần cho xong.
Chờ đến khi Sở An Nhiên trở về từ Đông Kinh thì sẽ không còn bất cứ chuyện phiền phức gì nữa, cô ấy chỉ cần yên tâm dưỡng bệnh, thì tình trạng hồi phục đương nhiên sẽ tốt hơn nhiều.
Vì thế Lâm Dật nháy mắt với Lăng Tiêu Tiêu, ý muốn ra hiệu cô cứ liệu mà làm, miễn sao họ hài lòng là được.
Lăng Tiêu Tiêu thầm thở dài, cô quay đầu cười nói: "Hai người đừng lo lắng, trước khi hoàn thành việc chuyển nhà hoặc là cho đến khi hai người tìm được chỗ ở tốt hơn, thì tập đoàn chúng tôi sẽ miễn phí mọi chi phí như ăn ở sinh hoạt ở biệt thự này của hai người.
Điều này đã được ghi rõ trên hợp đồng, vì thế hai người không cần lo lắng.
""Ôi chao, nói thì như thế đấy, nhưng ai biết được đám thương nhân các cô có làm như những gì đã nói hay không.
Đâu giống như tập đoàn Quách Thị chúng tôi, luôn nhấn mạnh sự uy tín và trung thực.
Nếu không phải vì bị các người thọc gậy bánh xe thì chúng tôi đã mua được nhà mới từ lâu rồi, đâu cần phải thuê chỗ này để ở nữa.
Chỗ gì vừa rách nát, lại còn khiến người ta cảm thấy lạ nhà nữa.
" Bà Sở trở mặt nói.
Tập đoàn Quách thị của mấy người?Lăng Tiêu Tiêu ngẩn ra một lúc.
Cô biết trước khi tập đoàn Hà thị giành được mảnh đất này, thì quyền sở hữu của nó thuộc về tập đoàn Quách thị.
Nhưng tập đoàn này dường như không liên quan tới hai người họ.
"À, bà nói đúng lắm, nhưng bà cứ yên tâm rằng tập đoàn Lâm Khê chúng tôi có thể nằm trong top 10 các tập đoàn nổi bật trong nước.
Từ trước tới nay chúng tôi luôn chú trọng đến danh dự và uy tín, nếu như hai người cảm thấy hài lòng với căn biệt thự này, thì tôi sẽ đưa chìa khóa cho hai người.
Hai người cứ ở thử vài ngày rồi quyết định cũng không muộn.
", Lăng Tiêu Tiêu miễn cưỡng nói.
"Thật sao?" Bà Sở ngạc nhiên quay đầu lại: "Cô nói là chúng tôi có thể ở trước mà không cần phải kí hợp đồng hả?"Lăng Tiêu Tiêu thở phào nhẹ nhõm, cô cười nói: "Đúng thế, nhưng chuyện này chỉ có thời hạn trong bảy ngày.
Xem xét tiến độ dự án cũng như những yếu tố khác, nên cần hai người phải đưa ra quyết định càng sớm càng tốt.
"Nói đùa hả, chỉ giai đoạn đầu của dự án thôi đã phải bỏ ra hơn một tỉ rồi, không thể vì để mấy người trải nghiệm cuộc sống ở căn biệt thự này mà phải hoãn lại nữa.
Hơn nữa căn biệt thự này không hề liên quan đến bà ta, chính Lâm Dật đã tự bỏ tiền túi ra để mua để cho hai bọn họ ở tạm.
Với những gia đình không thể nói lý lẽ như thế này, thì tập đoàn Hà thị có hàng trăm cách để bắt họ phải kí vào hợp đồng đồng ý di dời.
Thế nhưng hai người họ lại không biết điều, khiến Lăng Tiêu Tiêu thật sự rất khó chịu.
"Tôi đã nói rồi, đám thương nhân này đúng là không có lòng tốt cho chúng ta ở chùa mà.
Tổ vàng hay tổ bạc cũng không bằng ổ gà nhà mình, tôi thấy á, nếu chỉ cho thuê thì chẳng bằng chúng ta trở về nhà mình ở đi.
Mặc dù nó xuống cấp nhưng mà cũng không cần lo lắng sợ bị người khác đuổi đi.
"Bà Sở vừa nói vừa liếc mắt nhìn Lăng Tiêu Tiêu.
Với tính khí hung hăn của Lăng Tiêu Tiêu trước đây, nếu gặp phải loại người khó chiều như thế này thì cô đã sớm vứt bỏ hình tượng thục nữ hiền lành rồi.
Nhưng bây giờ cô lại là kế toán của tập đoàn bất động sản Hà thị, phải đối mặt với bố mẹ của bạn Lâm Dật, nghĩ một hồi thì Lăng Tiêu Tiêu cũng đành hít một hơi thật sâu để giữ bình tĩnh, sau đó cố gắng giữ nguyên vẻ mặt mỉm cười: "Nhưng trước kia khi gọi điện thoại bà đã đồng ý rồi, sao bây giờ lại cảm thấy không hợp.
Không biết điểm nào khiến bà cảm thấy không hài lòng thế?""Tôi chưa từng đồng ý với cô chuyện gì cả, sao cô có thể nói lung tung như thế chứ?"Bà Sở liếc nhìn Lăng Tiêu Tiêu, ánh mắt tham lam của bà ta quét một vòng căn biệt thự rồi nói: "Nếu tôi cảm thấy có chỗ nào không hài lòng thì cô có thể giúp tôi giải quyết hả?""Chỉ cần nó hợp lý, thì tôi sẽ cố gắng sắp xếp cho bà.
" Lăng Tiêu Tiêu nghiến răng cười nói.
"Thế thì được, tôi hỏi cô, trên hợp đồng trước đây tiền bồi thường cho việc di dời là bao nhiêu?" Bà Sở hỏi.
"Vâng, theo thị trường tỉ lệ bồi thường là 1:1.
2, chúng tôi sẽ trả cho bà theo tỉ lệ 1:2.
5, có nghĩa là nếu nhà của bà có kích thước khoảng một trăm mét vuông, thì sau khi phá bỏ chúng tôi sẽ bồi thường cho bà một căn hai trăm năm mươi mét.
.
.
"Lăng Tiêu Tiêu đang giải thích thì bị bà Sở ngắt lời: "Căn biệt thự này bao nhiêu mét vuông?""Biệt thự?"Lăng Tiêu Tiêu ngẩn người, biệt thự này là của Lâm Dật, làm sao tôi biết được chứ?"Ba trăm bảy mươi mét vuông, chưa tính vườn hoa và sân thượng.
", Lâm Dật lên tiếng.
"Thế thì được, vẫn nhỏ hơn biệt thự riêng một chút, nhưng cũng đủ cho cả nhà ở.
"Bà Sở gật đầu nói.
"Ý của bà là sao?" Lăng Tiêu Tiêu ngẩn ra.
"Cô ngốc hả.
" Bà Sở bỗng nhiên quay đầu lại, bà ta mỉm cười nhìn cô: "Nghe này, thật ra tôi cũng đã nói với cô rồi, quan hệ của chúng tôi với tập đoàn Quách thị rất tốt, suýt nữa còn trở thành thông gia, lúc đó Quách Chí đã đích thân đến tìm tôi, nói sẽ bồi thường cho chúng tôi theo tỉ lệ 1:3.
5 rồi.
Nhưng quan hệ của hai nhà chúng tôi như thế nào? Tương lai con rể chúng tôi sẽ là người thừa kế tập đoàn Quách thị, tôi còn cần khoản tiền bồi thường này à?"Lăng Tiêu Tiêu ngạc nhiên gật đầu, cô hoàn toàn không hiểu bà ta đang muốn nói cái gì.
"Cô xem, cô đúng là chưa có kinh nghiệm ngoài xã hội nào cả.
Với quan hệ của nhà chúng tôi và tập đoàn Quách thị, thì nói thẳng ra là chúng tôi cần quan tâm đến căn biệt thự rách nát cùng tiền bồi thường của mấy người sao? Chẳng qua bây giờ con gái tôi đang làm việc ở nước ngoài, không có thời gian trở lại đây, nếu không chúng tôi đã nhận được căn biệt thự lớn của Quách gia từ lâu rồi, không cần phải lãng phí thời gian ở đây với mấy người nữa.
"Thấy bà Sở càng nói càng hăng, càng nói càng kích động, thì Lăng Tiêu Tiêu ngơ ngác quay đầu lại nhìn Lâm Dật.
Lâm Dật cau mày, mặc dù cậu cũng đã lờ mờ đoán được, nhưng cậu vẫn không hiểu rốt cuộc là bà ta đang muốn làm gì.
"Vì thế á, mặc dù miếng đất này đã sang lại cho tập đoàn Lâm Khê, nhưng tôi nghĩ mấy người nên hiểu rõ sức ảnh hưởng của tập đoàn Quách thị ở Nam Đô.
Tôi không nhắc tới các yêu cầu khác, nhưng mấy người phải đổi lại khoản bồi thường trong hợp đồng sang tỉ lệ 1:3.
5 như tập đoàn Quách thị.
Có nghĩa là 90 mét vuông nhà chúng tôi, các người sẽ phải bồi thường cho chúng tôi căn 315 mét vuông, tính thêm cả phí di dời vào, mấy người cứ tính tròn là 370 mét vuông đi, cứ chuyển thẳng cái biệt thự này cho tôi là được.
"Bà Sở thản nhiên nói.
Giao biệt thự này cho bà ta?Lăng Tiêu Tiêu nhìn người phụ nữ trung niên trước mặt, cô mở miệng nói: "Nếu coi như chúng tôi bồi thường theo tỉ lệ 1:3.
5, lại cộng thêm mấy khoản phí di dời thì nhà của bà sợ rằng cũng không đủ để đổi một cái biệt thự lớn như thế này.
"Đùa nhau hả, căn biệt thự này Lâm Dật mua hết 6 triệu tệ, 370 mét vuông chưa kể garage xe đã được sửa sang lại sạch sẽ.
Một căn nhà 90 mét vuông bị phá bỏ và di dời, hơn nữa lại ở ngoại ô thành phố mà lại dám đòi đổi lấy một căn biệt thự lớn thế này?"Lăng Tiêu Tiêu cảm thấy người phụ nữ này chắc bị điên rồi.
"Không đủ sao?"Nhưng không ngờ phản ứng của bà Sở còn hăng hơn, bà ta nhảy cẫng lên chỉ tay bốn phía nói: "Đây chỉ là một căn biệt thự đã qua sử dụng, cô biết đã mất giá như thế nào không? Tôi chỉ muốn đổi toàn bộ tiền lấy căn biệt thự đã qua sử dụng này, cô đừng không biết tốt xấu như thế.
Đến lúc chọc điên tôi rồi thì tôi sẽ không kí hợp đồng đâu.
Các người cứ giữ lấy mà ở.
"-----------------------
.