Siêu Cấp Võ Thánh

Chương 59






Siêu Cấp Võ Thánh
Tác giả: Lãng Tử Biên Thành
Chương 59: Có ý thu phục.
Nguồn dịch: Dịch giả - truongcaca
Sưu tầm:
Biên tập: metruye
Nguồn truyện: 7788xiaoshuo


- À? Đúng, là Hồng Cường sai tôi tới, nhưng tôi tới không phải để giết Trịnh tiểu thư, mà chỉ muốn mời nàng sang đó tâm sự mà thôi.
Đột nhiên Nina cảm giác được sát khí của Vu Thiên, cỗ sát khí này tập trung lên người mình, khiến ả có cảm giác lành lạnh, lúc này ả còn đang nghĩ tới Phân Cân Thác Cốt Thủ của Vu Thiên, bất tri bất giác buột miệng trả lời câu hỏi của hắn.
- Hồng Cường? Lại là hắn sao?
Vừa nghe đến tên Hồng Cường, Bạch Ngọc Đường lộ ra vẻ mặt tức giận.
- Là một trong bốn thiếu gia Hồng bang - Hồng Cường sao?
Vừa nghe đến cái tên Hồng Cường, Trịnh Tử Hào liền quay sang bên cạnh Bạch Ngọc Đường hỏi.
- Hẳn là hắn, trừ hắn ra, còn có ai cũng tên Hồng Cường mà có năng lực lớn vậy nữa?
Bạch Ngọc Đường trả lời câu hỏi Trịnh Tử Hào, rồi căm hận nhìn Nina.
- A, Hồng bang…
Trịnh Tử Hào rất tỉnh táo cúi đầu suy nghĩ một chút, mặc dù Nina nói Hồng Cường phái cô ta đến, nhưng dù sao ả ta cũng chưa làm gì em gái Trịnh Khả Tâm. Cho nên lúc này Trịnh Tử Hào thậm chị có suy nghĩ, hay cứ thả cho Nina đi, để cô ta về với Hồng Cường. Phải biết Hồng Cường tuy không đáng sợ, nhưng đằng sau hắn chính là Hồng bang, nếu luận thế lực, Trịnh gia tuy rằng không sợ Hồng bang, nhưng đối với loại phần tử xã hội đen, Trịnh gia cũng không muốn trêu chọc tới.
- Tốt! Nếu cô đã là người của Hồng Cường, vậy hôm nay tôi nể mặt hắn, thả cô trở về, nhưng tốt nhất cô nên nói cho Hồng Cường, sở dĩ tôi thả cô về không phải vì sợ hắn, mà chỉ vì tôi không muốn có liên quan gì tới Hồng bang, cô hiểu chưa?
Trịnh Tử Hào biết chuyện này Hồng Cường chắc chắn bị Hắc Long Hội lợi dụng, có lẽ Hồng Cường cũng không có ý định đối phó mình. Chẳng qua mình lại ở trong khách sạn của Bạch gia, nên Hồng Cường muốn từ chuyện này hạ uy phong của Bạch gia mà thôi.
Vừa nghe Trịnh Tử Hào không ngờ lại muốn thả Nina về, Bạch Ngọc Đường sửng sốt. Nhưng ngay tức thì hắn lại thoải mái.
Vốn Bạch Ngọc Đường vẫn còn chút hi vọng Trinh gia phía sau Trịnh Tử Hào đối đầu với Hồng bang, rồi hai nhà bọn họ liên hợp đối phó với Hồng bang, nhưng hiện tại xem ra Trịnh Tử Hào không định chọc thêm một địch nhân. Ai! Mặc dù Bạch Ngọc Đường tự nhận quan hệ cá nhân của hắn với Trịnh Tử Hào không tệ, thế nhưng với tư cách là đời sau của gia tộc lớn mà nói, càng quan tâm tới lợi ích hơn.
- Cái gì? Anh muốn thả tôi về sao?

Nina không ngờ Trịnh Tử Hào lại muốn thả mình về, ả hơi sững sờ.
- Không sai, bây giờ cô có thể đi, nhưng cô nhất định phải chuyển lời tôi cho hắn, nếu Hồng bang các người còn tìm tới chúng tôi gây phiền phức, vậy thực xin lỗi, khi đó Trịnh gia tôi với Hồng bang sẽ không chết không thôi.
Biết rõ chọi không lại Hồng bang, nhưng Trịnh Tử Hào cũng không muốn yếu thế, cố ý làm to chuyện lên một ít, tựa hồ chỉ có như vậy, mới che giấu bớt được sự e ngại trong lòng hắn.
Nhưng cũng phải nói, Trịnh Tử Hào quả thực không hổ danh xuất thân quý tộc, có lòng dạ của người làm chuyện lớn.
Nina cũng mặc kệ Trịnh gia với Hồng gia ra sao, cô ta chỉ biết lần này mình thoát chết rồi. Nghĩ đến quan hệ của mình với Hồng Cường, cho dù có thật bại, chưa chắc hắn đã làm gì mình.
Mới vừa nãy còn là tù nhân của người khác, không ngờ giờ đã lại thành người tự do, không khỏi khiến Nina hưng phấn. Nina gật đầu với Trịnh Tử Hào một cái, ý nói tôi sẽ chuyển lời của anh cho Hồng Cường, sau đó cô ta quay người rời đi.
- Đợi chút!
Ngay lúc Nina đang định đi, Vu Thiên đột nhiên mở miệng. Vừa nghe thấy Vu Thiên mở miệng, Nina rất khẩn trương dừng lại đứng im tại chỗ, không biết vì sao, mặc dù Vu Thiên nhỏ tuổi nhất, nhưng áp lực của hắn mang lại cho mình lại là lớn nhất.
- Tất nhiên nếu Trịnh thiếu đã thả cô, tôi cũng không thể nói gì hơn. Nhưng khi về, cô nhớ nói cho Hồng Cường biết, sau này tuyệt đối đừng đi tìm Trịnh Khả Tâm gây phiền phức, nếu không tôi mặc kệ các người là Hồng bang hay Bạch bang gì đó, tôi sẽ san bằng các người. Cô nên nhớ, tôi có năng lực như vậy.
Lời này nếu ở trước đây, tuyệt đối Vu Thiên sẽ không bao giờ nói.
Bởi vì cho tới nay hắn đều cho rằng mình còn chưa luyện tới Vu Gia Đấu Khí tầng bốn, nên công phu cũng chẳng lợi hại gì lắm. Nhưng sau khi trải nghiệm vài ngày sống trong xã hội, hắn phát hiện cho dù hắn còn chưa luyện thành Vu Gia Đấu Khí tầng bốn, hắn vẫn có thể dễ dàng đánh bại bất cứ đối thủ nào. Có tự tin này, khẩu khí Vu Thiên cũng lớn hơn. Thế nên hắn mới ở trước mặt nhiều người như vậy, cảnh cáo Nina một chút.
Nina vừa nghe thấy Vu Thiên nói, không biết tại sao cô cảm thấy không rét mà run. Vừa rồi chính mình đã so chiêu với Vu Thiên, đương nhiên rất rõ thực lực của hắn, hiện tại vừa nghe thấy Vu Thiên nói vậy, cô vội vàng gật đầu, rồi chạy về phía thang máy. Cô thật sự rất sợ Vu Thiên bỗng dưng đổi ý, rồi sẽ lấy cái mạng nhỏ của mình.
Nina đã đi rồi, người quấy rối dưới đại sảnh tự nhiên cũng rời đi theo. Khách sạn Tình Thiên lại khôi phục sự yên tĩnh như ban đầu.
Điều duy nhất khác với trước đây là, ánh mắt Trịnh Tử Hào và đám người Bạch Ngọc Đường, nhất là Trịnh Khả tâm, nhìn Vu Thiên đã không giống trước.
Lúc đầu, bọn họ nghĩ võ công của Vu Thiên cũng chẳng lợi hại gì cho lắm. Không ngờ bây giờ mới biết Vu Thiên hóa ra rất lợi hại, mạnh tới mức sát thủ với hắn căn bản không cùng một cấp bậc. Có thể nói có Vu Thiên ở đây, cho dù có đến thêm mấy sát thủ lợi hại cũng không cần phải lo lắng.
Mà Trịnh Khả Tâm thấy Vu Thiên không ngờ lại chiếu cố đến mình như vậy, cũng bắt đầu cảm thấy thích hắn. Nhưng cũng chỉ là thích mà thôi, chưa thể thành yêu được.

Trịnh Khả Tâm cuối cùng cũng cho phép Vu Thiên tới ngồi trong phòng khách của mình, những lúc Vu Thiên không có việc gì làm thì có thể xem tivi, không tới mức nhàm chán như đứng ngoài hành lang. Mà Trịnh Khả Tâm thậm chí có khi cùng xem tivi với hắn, chán rồi thì vào phòng ngủ. Cô cũng không lo lắng Vu Thiên làm gì với mình, bởi nếu Vu Thiên muốn làm như vậy, cô có muốn trốn cũng không thoát.
Thấy Trịnh Khả Tâm cuối cùng cũng thu hẹp khoảng cách với mình, Vu Thiên vui mừng không thôi. Hắn cảm thấy nỗ lực của mình rất đáng giá. Tin rằng chỉ mấy ngày nữa thôi, cô bé Trịnh Khả Tâm này có lẽ sẽ chấp nhận mình cũng không chừng. Phải biết từ khi Vu Thiên gặp Trịnh Khả Tâm đến giờ cũng mới chỉ mấy ngày mà thôi. Nhưng cũng chính trong mấy ngày này, không ngờ lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Đáng tiếc ngày vui ngắn chẳng tày gang, ông trời cũng không mang tới cho hai người nhiều cơ hội ở chung. Khoảng tám giờ tối, mấy người vệ sĩ Trịnh gia phái đến cuối cùng cũng tới. Người dẫn đầu nhóm vệ sĩ này là Trịnh Đồng. Gã cũng giống như Trịnh Thiết, là một trong tứ đại vệ sĩ chủ bài của Trịnh Gia. Trịnh Đồng nếu so về võ công, còn hơn Trịnh Thiết một chút. Đi cùng Trịnh Đồng còn có ba mươi vệ sĩ tinh nhuệ của Trịnh gia, tất cả đều mặc vest trắng, thoạt nhìn trông rất sạch sẽ.
Vệ sĩ Trịnh gia đến, đương nhiên không cần tới Vu Thiên nữa. Mà đúng lúc này, Vu Thiên cũng nhận được điện thoại từ Tần Vĩnh Phú.
Một ngày không thấy Vu Thiên, Tần Vĩnh Phú cũng rất lo lắng, nhân lúc buổi tối rỗi rãi, ông ta liền gọi điện hỏi xem Vu Thiên có về nhà ngủ hay không. Vu Thiên thấy vệ sĩ Trịnh gia tới rồi, hắn ở chỗ này cũng bằng thừa, hơn nữa hình như Trịnh Tử Hào cũng không muốn mình ở lại, mà Trịnh Khả Tâm đã mệt mỏi cả ngày, sớm đã đi ngủ. Cho nên Vu Thiên nói với Tần Vĩnh Phú rằng mình sẽ về, đồng thời sẽ mang theo một người bạn về cùng.
Tần Vĩnh Phú không ngờ ở đây Vu Thiên còn có bạn bè, nhưng ông ta cũng biết, người trẻ tuổi, kết bạn là chuyện rất bình thường, nên cũng không hỏi nhiều, chỉ nói đã sắp xếp một phòng cho Vu Thiên.
Cúp điện thoại, Vu Thiên dẫn theo Đại Cá Tử tạm biệt Trịnh Tử Hào.
Trịnh Tử Hào lấy ra một tờ chi phiếu đưa cho Vu Thiên, hắn cũng không nói có bao nhiêu tiền, chỉ nói cảm ơn nhiều.
Vu Thiên vốn không muốn nhận, nhưng Đại Cá Tử đã vươn tay thu lấy. Gã nói có tờ chi phiếu này, cũng có thể mua thêm mấy bộ quần áo, ăn thêm mấy con vịt nướng.
Nghĩ đến trong túi mình không có tiền, ngay cả vịt nướng cũng không ăn nổi, Vu Thiên đành bất đắc dĩ gật đầu. Xã hội hiện giờ chính là vậy, mặc kệ anh mạnh thế nào, nhưng chung quy không thể không ăn cơm.
Thấy Vu Thiên thật sự muốn đi, Bạch Ngọc Đường lại có ý mời Vu Thiên ở lại. Dù sao hiện tại hắn cũng đang đối địch với Hồng Cường, nếu như thật sự động thủ mà bên cạnh lại không có một cao thủ nào trợ giúp, chuyện sẽ rất không tốt. Nhưng Trịnh Tử Hào lại vươn tay ngăn lại, trịnh trọng nói với Bạch Ngọc Đường.
- Nếu cậu muốn chiêu nạp hắn, thì đợi sau này tôi trở lại XG đã.