Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 425: Hòn Đảo Kinh Hoàng




Chiếc xuồng lướt đi trên biển, sau mấy tiếng là đến hòn đảo nhỏ du lịch, lúc này đã là buổi chiều.

Giáo quan Lưu Lệ cho chiếc xuồng đỗ trong cảng của hòn đảo rồi dẫn mọi người lên đảo.

Hai bên cầu cảng có hơn hai mươi thiếu nữ mặc những bộ đồ bơi gợi cảm đứng đó, trên cổ đeo vòng hoa chào đón du khách. Sau khi nhiệt tình ôm đoàn Lâm Phi thì quàng vòng hoa lên cổ cho họ.

Các học viên chân bước trên bãi cát vàng, nhìn hàng cây nhiệt đới cao lớn, những khu nhà nghỉ trên đảo, còn cả những nhân viên phục vụ nhiệt tình này, tất cả đều rất phấn khích.

Giáo quan Lưu Lệ tiến lên trước nói chuyện với nữ phục vụ dẫn đoàn rồi đưa đoàn người ld tới một khu nhà nghỉ lớn màu trắng.

- Hai người một phòng, tự lập nhóm. Mọi người có năm tiếng hoạt động tự do, bên bờ biển có các đồ biển nướng, mọi người tự đi ăn đi. Tối có tiệc bên lửa trại, những ai muốn xuống biển đừng đi một mình, cũng đừng bơi quá xa!

Lâm Phi nói.

Lâm Phi là nhân vật nổi đình đám của lớp, dẫn Ngô Tiểu Man chọn một căn phòng trên tầng hai nhìn ra biển.

Lâm Phi thấy trong phòng có một chiếc giường lớn màu trắng, một cái cửa sổ sát chân tường nhìn thẳng ra biển.

Lâm Phi nằm luôn lên giường chuẩn bị nghỉ ngơi.

- Đừng ngủ, chủ nhân, sao vừa đến đã ngủ thế? Tôi muốn ra biển chơi, mau dậy đi! Đưa tôi ra biển!

Ngô Tiểu Man vội chạy lại lắc Lâm Phi.

- Tôi nói này Tiểu Man, hôm nay tôi đã vùng vẫy trong cơn bão đến mấy tiếng đồng hồ mới cứu được cô. Giờ toàn thân tôi mỏi nhừ, cho tôi nghỉ một lát. Biển thì còn đó không vội, có ba ngày cơ mà. Tôi ngủ một tiếng đã. Cô thay quần áo bơi đi rồi gọi tôi.

Lâm Phi nói rồi nhắm mắt ngủ.

Lâm Phi một lát sau đã ngủ say khiến Ngô Tiểu Man dẩu môi giận dỗi, lấy ba lô tìm quần áo bơi.

Ngô Tiểu Man quay lưng lại với Lâm Phi, nhanh chóng cởi thay quần bơi. Nhưng khi cầm áo bơi lên thì phát hiện loại đồ bơi có áo ngực này không mặc được nữa rồi. Nhìn bộ ngực phẳng lỳ của mình, Ngô Tiểu Man nhăn trán. Tuy ngực đã phẳng nhưng Ngô Tiểu Man cũng không muốn chẳng mặc gì cả. Cô bèn lấy một cái áo may ô màu lam nhạt mặc vào.

- Lâm Phi, chủ nhân, dậy đi, tôi muốn ra biển chơi, đừng ngủ nữa!

Ngô Tiểu Man thay xong đồ thì bắt đầu lay Lâm Phi.

Lâm Phi bất lực, đành phải dậy.

Hơn mười phút sau, Lâm Phi mặc quần bơi đen, toàn thân cơ bắp nổi cuồn cuộn đưa theo Ngô Tiểu Man tay cầm dao rảo bước ra bãi biển.

Chân bước trên những hạt cát mịn, Ngô Tiểu Man cảm nhận gió biển và khí hậu ấm áp nơi đây.

Sóng biển không ngừng vỗ bờ, nước biển tràn lên chân hai người rồi nhanh chóng rút đi.

- Có muốn bơi không?

Lâm Phi hỏi.

- Không, tôi không muốn xuống nước, tôi chỉ muốn đi thế này thôi.

Ngô Tiểu Man nắm tay Lâm Phi vui vẻ đi trên cát.

Lúc này trên bãi biển cũng có rất nhiều học viên đã thay đồ bơi ra đây chơi, còn cả những cô gái dân ở đaay mặc những bộ đồ bơi gợi cảm đi lại trên biển, nằm tắm nắng hoặc chơi bóng chuyền…

- Ở đây sao ngoài nam sinh lớp mình ra chẳng thấy người con trai nào khác mà toàn là nữ vậy nhỉ? Lẽ nào để thu hút du khách chỉ nhận nhân viên nữ thôi sao?

Lâm Phi nghĩ bụng.

Lâm Phi dẫn Ngô Tiểu Man tới một quán đồ nướng, gọi hai con cá lớn rồi hai người bắt đầu ăn.

Đến đêm, các học viên cùng với Lưu Lệ, Lâm Phi tổ chức tiệc nướng bên bờ biển. Lấy hết cá đã câu được trên xuồng ban sáng ra nướng.

Mọi người vừa ăn vừa nói chuyện cười đùa, Ngô Tiểu Man dựa vào lưng Lâm Phi, một tay cầm cá ăn, một tay cầm dao vẽ lên cát, trên vai quàng chiếc áo chống gió, có vẻ rất vui.

- Cuộc sống bên ngoài thật tuyệt!

Ngô Tiểu Man cảm thán.

Không lâu sau, một nhóm nữ phục vụ đưa ra hoa quả và rượu, những nữ nhân viên mặc trang phục gợi cảm này rất tuỳ ý ngồi xuống cạnh các nam học viên bắt đầu nói chuyện.

Bên cạnh Lâm Phi và Ngô Tiểu Man cũng có hai nữ phục vụ xinh đẹp.

Các học viên có mỹ nữ ở bên ăn uống vui chơi rất nhiệt tình.

Sau khi Lâm Phi kéo Ngô Tiểu Man ra phía trước để ôm, hai nữ phục vụ ngồi hai bên của hắn.

Các học viên nhìn dáng vẻ hưởng thụ của Lâm Phi mà không biết nói gì.

Số học viên ngồi nướng đồ ăn dần ít đi, họ bắt đầu bị các nữ phục vụ kéo đi mất.

Lâm Phi và Ngô Tiểu Man cũng bị hai nữ phục vụ kia kéo đi, nói là ra ngoài bờ biển đi dạo.

- Họ muốn đưa chúng ta đi đâu? Không được làm việc xấu đâu đấy chủ nhân!

Ngô Tiểu Man nói nhỏ với Lâm Phi.

- Cứ đi theo là biết, có thể cô nghĩ nghiều rồi. Họ chỉ muốn đưa chúng ta đi xem cảnh biển đêm thôi.

Lâm Phi cười đáp.

Sau khi Lâm Phi, Ngô Tiểu Man và hai nữ phục vụ kia ra tới phía sau một dải san hô lớn ở phía xa. Hai nữ phục vụ ia rất nhiệt tình ấn Lâm Phi và Ngô Tiểu Man xuống bãi cát.

Một người ôm chặt lấy Ngô Tiểu Man mà hôn.

Lâm Phi rất thích thú nhìn Ngô Tiểu Man giãy giụa, cũng chuẩn bị hưởng thụ nữ phục vụ kia.

- Cứu tôi với!

Ngô Tiểu Man hét lên, từ trong miệng nữ phục vụ đang hôn cô đột nhiên có một con sâu màu đen bò ra chuẩn bị chui vào mồm Ngô Tiểu Man.

Nhưng con sâu đó khi bò tới khoé miệng Ngô Tiểu Man thì cứ ở đó không chui vào trong.

- Ngươi không phải con trai!

Nữ phục vụ kia kinh ngạc nói.

Ngô Tiểu Man vừa kinh hoàng vừa thấy buồn nôn, nhanh chóng lấy con dao đang cầm trong tay chặt đứt đầu nữ phục vụ kia rồi đẩy cô ta ra.

Sau đó ném con sâu trên mặt mình lên trời, xoẹt xoẹt mấy nhát dao chém nát nó ra.

Cái đầu của phục vụ kia lăn trên đất đột nhiên thò ra mấy cái xúc tu, cái đầu bó lại với cái cổ rồi nối lại, nữ phục vụ kia lại hồi sinh.

Ngô Tiểu Man hốt hoáng