Siêu Cấp Tiên Y

Chương 622: Có mờ ám? Có gian tình?




Trương Văn Trọng không khỏi sửng sốt, sau đó quan sát người mới đến.

Sau một phen nhận rõ, hắn kinh ngạc nói: "Ngươi là Từ Pháp chân nhân? Thế nào mấy ngày không gặp, ngươi giống như đã thay đổi thành một người khác thế?"

Người khách không mời mà đến đột nhiên xuất hiện trong phòng y tế cũng không phải ai khác, chính là chưởng giáo Từ Pháp chân nhân của Nhất Nguyên đạo tông. Chỉ bất quá, so sánh với mấy ngày hôm trước gặp mặt, dáng dấp Từ Pháp chân nhân lại biến hóa không ít.

Hắn còn nhớ rõ, lần đầu tiên khi nhìn thấy Từ Pháp chân nhân, nàng chỉ là một tiểu nữ đồng khoảng chừng bảy tám tuổi. Thế nhưng hiện tại, nàng không chỉ cao hơn rất nhiều, vóc người cũng thành thục hơn trước, nhìn ra làm gì giống một nữ đồng bảy tám tuổi? Rõ ràng là một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi!

Nếu như không phải thanh âm nàng không hề biến hóa, hắn thật đúng không thể tin được, nàng là Từ Pháp chân nhân chỉ có dáng dấp bảy tám tuổi của mấy ngày trước đây.

Vừa nghe được tên của Từ Pháp chân nhân, đám người Sở Văn Đông sắc mặt đều đồng loạt biến đổi. Mặc dù trước đó bọn họ cũng có nghe qua về Từ Pháp chân nhân nhưng chưa hề được gặp mặt. Dù sao nàng cũng không phải tiểu nhân vật, mà là chưởng giáo chân nhân của tông phái Nhất Nguyên đạo tông Thiên Tự Hào! Là một đại nhân vật chỉ cần tùy tiện giẫm chân một cái đủ làm tu chân giới rung chuyển!

Sau khi hiểu rõ thân phận của người trướ mắt, đám người Sở Văn Đông liền vội vàng thu hồi tư thái đề phòng.

Trước mặt vị cao thủ có tu vi Độ Kiếp kỳ, ở trước mặt nàng bày ra dáng dấp đề phòng, có khác gì là muốn chết?

Nhìn Từ Pháp chân nhân, lại nhìn Trương Văn Trọng, trong lòng đám người Sở Văn Đông khiếp sợ, cũng không hề yếu bớt, trái lại càng thêm cường liệt: "Không nghĩ tới, Từ Pháp chân nhân lại tự mình đến tìm hắn. Xem ra nhiều ngày nay trong tu chân giới truyền ra chuyện Phong Sơn phái cùng Nhất Nguyên đạo tông kết minh, cũng không phải là điều giả tạo vọng ngôn!" Từ Pháp chân nhân cũng không biết trong lòng họ đang suy nghĩ chuyện gì, cũng không có hứng thú biết.

Ánh mắt của nàng từ đầu tới cuối chỉ nhìn trên người hắn. Khi nghe được câu hỏi của hắn, nàng mỉm cười nói: "Thế nào, có phải đang nghĩ hình dáng hiện tại của ta càng thành thục hơn trước, càng thêm có ý vị? Ngươi có nên suy nghĩ lại một chút, cùng ta làm song tu đạo lữ?"

Song tu đạo lữ?

Vừa nghe được bốn chữ này, đám người Sở Văn Đông nhất thời chấn kinh, trong ánh mắt nhìn hắn cùng Từ Pháp chân nhân, cũng có thêm vài phần bát quái cùng hiếu kỳ, không hẹn mà cùng dựng lên lỗ tai, muốn tiếp tục nghe trộm đối thoại giữa hai người. Cùng lúc đó trong lòng bọn họ cũng nhấc lên từng đạo sóng lớn: "Không nghĩ tới nha không nghĩ tới, Trương Văn Trọng và chưởng giáo Nhất Nguyên đạo tông lại còn có quan hệ mờ tối thế này!"

"Trời ạ...Từ Pháp chân nhân lại muốn cùng hắn làm song tu đạo lữ? Tin tức này cũng thật quát nổ tung đi? Một ngày lan truyền ra ngoài, tất nhiên sẽ làm toàn bộ tu chân giới khiếp sợ!"

"Thật là ước ao cùng đố kỵ nha...vì sao ta lại không có vận khí tốt như vậy? Vô luận so tướng mạo hay khí chất, ta đều cao hơn hắn không ít đi?"

Ngay khi đám người Sở Văn Đông hóa thân làm đội chó săn, muốn nghe trộm những tin tức bát quái từ hai người thì ánh mắt Từ Pháp chân nhân lại đảo qua bên người bọn họ, đồng thời cau mày, bất mãn nói: "Mấy người các ngươi còn muốn ở chỗ này nghe thêm tới khi nào? Nếu như các ngươi còn không biết điều né tránh, ta không ngại cho các ngươi từ nay về sau khỏi nghe cũng khỏi nhìn..."

Không đợi Từ Pháp chân nhân nói cho hết lời, đám người Sở Văn Đông lập tức co nhanh chân thất kinh chạy đi, chỉ sợ nếu chạy chậm, sẽ lọt vào độc thủ của nàng. Dù sao nữ nhân, tuy rằng nhìn qua chỉ mười lăm mười sáu tuổi, nhưng tu vi đã đạt tới Độ Kiếp kỳ. Đừng nói là muốn chà đạp đám người Sở Văn Đông, dù thu thập toàn bộ tông phái sau lưng họ cũng không phải là việc khó.

Nhìn theo bóng lưng bọn họ hốt hoảng bỏ chạy, hắn không khỏi lắc đầu bật cười, sau đó hắn nhìn Từ Pháp chân nhân hỏi: "Sao ngươi lại đột nhiên chạy tới tìm ta?"

"Thế nào, ngươi đã quên chuyện ngươi đáp ứng ta sao?" Từ Pháp cười nói: "Lần này ta tới là vì đưa tài liệu luyện chế Thái Hư Phiêu Miểu Hoàn. À, được rồi, hai mươi phần linh tài liệu ta đều đã đưa tới nhà ngươi, do đồ đệ Lưu Phong Huy của ngươi cùng vài con tiểu yêu ngươi nuôi dưỡng nghiệm thu..."

"Tốt, ta đã biết..." Hắn gật đầu biểu thị hiểu được, sau đó còn nói thêm: "Nhưng việc nhỏ như vậy không cần vị chưởng giáo như ngươi tự mình đi một chuyến đi? Nếu như ta không đoán sai, lần này ngươi tới Ung Thành sợ là còn có mục đích khác?"

Từ Pháp chân nhân đột nhiên tiến tới một bước, đưa tay vuốt ngực hắn, giọng nói hờn giận: "Nếu như ta nói lần này ta tới là vì muốn gặp mặt ngươi, ngươi có tin tưởng hay không?"

Hắn nắm tay Từ Pháp chân nhân, cười khổ nói: "Ngươi nói ta sẽ tin tưởng sao? Được rồi, ta van ngươi không nên đùa giỡn nữa, nhanh nói chính sự đi thôi."

Từ Pháp chân nhân lắc đầu thở dài nói: "Ngươi nha, thật mất mặt, đúng là một khối đầu gỗ." Lúc rút tay trở về, nàng lại tiếp tục nói: "Lần này ta tới Ung Thành, đích xác còn có mục đích...Ai, Trương chưởng môn, ngươi đã sinh hoạt tại Ung Thành, hẳn cũng đã nhận ra, có một đạo không gian khe hở bị nứt ra, xuất hiện trong thành thị này đi?"

Hắn gật đầu, lại hỏi: "Lần này ngươi tới Ung Thành, là vì đạo không gian khe hở?"

"Không sai." Từ Pháp chân nhân hồi đáp: "Lần trước đi tới Ung Thành, ta đã nhận ra ở trong thành thị này có khe hở không gian. Tuy rằng ta tạm thời còn không rõ ràng, không gian khe hở rốt cục đi thông vị diện nào. Thế nhưng giác quan thứ sáu nói cho ta biết, trong khe hở không gian tràn ngập khí tức nguy hiểm, nếu như không thể mau chóng phong ấn nó, chỉ sợ hậu quả sẽ không tưởng tượng nổi. Cho nên nương theo cơ hội tống linh tài liệu tới cho ngươi lần này, ta dẫn theo mấy đệ tử am hiểu truy tung tầm tích tranh thủ tìm ra vị trí cụ thể của khe hở không gian."

Nếu Từ Pháp chân nhân đã thẳng thắn, hắn cũng không muốn giấu diếm nàng, nói: "Nếu như ta không đoán sai, khe hở không gian kia hẳn đi thông Hỗn Độn Tu La Giới..."

"Khe không gian đi thông Hỗn Độn Tu La Giới?" Từ Pháp nhướng mày, nói: "Nói như thế, chúng ta càng nên mau chóng tìm ra nó rồi phong ấn lại. Bằng không một ngày bị yêu ma chạy ra, sẽ đối với cả nhân gian, bao quát tu chân giới, tạo thành thương tổn hủy diệt! Dù sao, những yêu ma bị phong ấn đều là thượng cổ yêu ma hung ác nhất, ở thế giới hiện nay không có tiên nhân hạ phàm, chỉ dựa vào lực lượng tu chân giới hiện tại, muốn chống đối bọn chúng, thuần túy chỉ là một chuyện không có khả năng hoàn thành!"

Hắn gật đầu, đối với lời của nàng vô cùng tán thành. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Sau thoáng thở dài, hắn nói: "Trước đó, người của Đặc Cần tổ đã triển khai điều tra trong Ung Thành. Chỉ tiếc qua nhiều ngày như vậy, vẫn không hề có một chút tin tức..."

Trong mắt Từ Pháp chân nhân hiện lên một tia chẳng đáng, hừ nói: "Đặc Cần tổ? Là tổ chức chính phủ do những tông phái Địa Tự Hào tham gia? Người của họ có được bao nhiêu năng lực? Chuyện tìm kiếm khe không gian, giao cho Nhất Nguyên đạo tông làm thôi. Ta bảo chứng không cần bao lâu là có thể tìm ra tung tích của nó."

Hắn không khỏi quá đỗi vui mừng, nói: "Nếu như các ngươi nguyện ý hỗ trợ, vậy thì hay quá."

Từ Pháp chân nhân đột nhiên giảo hoạt cười, nói: "Nhưng ta có một yêu cầu."

Hắn hỏi: "Là yêu cầu gì..."

Từ Pháp chân nhân hồi đáp: "Cũng không phải yêu cầu gì quá khó khăn, ta mong muốn trước khi chúng ta tìm ra khe không gian, ngươi giúp ta luyện chế xong Thái Hư Phiêu Miểu Hoàn."

Hắn không khỏi nở nụ cười, nói: "Ta còn tưởng là yêu cầu gì, nguyên lai là điều này sao? Không thành vấn đề! Vậy ngày mai ngươi cho người tới lấy Thái Hư Phiêu Miểu Hoàn cũng không thành vấn đề..."

Từ Pháp đầu tiên vui vẻ, sau đó gương mặt lộ vẻ hoài nghi nói: "Thật vậy chăng? Ngày mai có thể lấy được? Ngươi không phải đang nói giỡn đi?"

Từ Pháp sở dĩ có phản ứng như vậy cũng không phải là chuyện gì kỳ quái. Phải biết rằng, đối với đại bộ phận người tu chân xem ra, luyện chế đan dược, nhất là cao phẩm đan dược, tuyệt đối không chỉ đơn giản trong một hai ngày. Dù sao xác suất thành công của đan dược thật sự quá thấp cùng thời gian tiêu hao tự nhiên cũng nhiều hơn một ít.

Thế nhưng hắn và người tu chân khác hoàn toàn bất đồng. Đầu tiên hắn đã từng là tiên nhân, nắm giữ rất nhiều bí pháp luyện chế đan dược, mà những bí pháp này đã sớm thất truyền. Thứ hai tuy rằng tu vi hắn còn trong Hóa Thần kỳ, nhưng thần thức đã tương đương đại la kim tiên, vì vậy khi luyện chế đan dược sẽ ít gặp phải sai lầm.

Tổng hợp hai nhân tố, hắn có tạo nghệ khiến kẻ khác líu lưỡi, lại có xác suất thành công cao tới mức khiến người khó tin, điều này cũng không còn là chuyện gì kỳ quái.

Đối mặt nghi vấn của Từ Pháp, hắn mỉm cười nói: "Ngươi xem ta giống như đang nói giỡn sao?"

Từ Pháp rốt cục tuyển chọn tin tưởng hắn, kiềm chế kích động trong lòng, nói: "Đã như vậy, chúng ta quyết định rồi, tối mai ta sẽ tự đến lấy đan dược, được chứ?"

"Tốt..." Hắn cười đáp ứng.