Siêu Cấp Tiên Y

Chương 404: Chuẩn Tiên Khí - Bàn Long Ngọc Xích




Lần này Trương Văn Trọng cũng không gọi Tam Túc Ô hay Minh Xà tiến đến giúp đỡ hắn luyện chế, hai yêu quái tuy rằng đều biết phóng hỏa, nhưng với thực lực của chúng nó hiện nay, hỏa diễm phóng ra tuy có lực sát thương rất cao, nhưng dùng để luyện chế linh tài liệu thiên cấp lục phẩm như Phỉ Thúy Hồn cũng có chút lực không tòng tâm. Trương Văn Trọng cũng không mong muốn, mình thật vất vả mới có được Phỉ Thúy Hồn, cuối cùng bởi vì vấn đề hỏa diễm mà bị lãng phí. Để có thể luyện chế ra cực phẩm pháp bảo có uy lực vô cùng cao minh, lần này hắn cũng bất cứ giá nào, chuẩn bị xa hoa lãng phí một hồi.

Đi vào trong phòng sách, Trương Văn Trọng cũng không vội vã bắt đầu luyện chế pháp bảo, mà từ trong đống linh tài liệu tìm kiếm ra vài món linh tài liệu hỏa hệ, dùng một loại quy luật đặc thù bày ra khắp bốn phía Tụ Linh trận, do đó cấu trúc thành một pháp trận mới có thể đề thăng uy lực hỏa diễm trên diện rộng. Sau đó, hắn đứng bên ngoài pháp trận, hai tay kháp ra pháp ấn, há mồm bắt đầu rất nhanh niệm tụng chú ngữ Cửu Huyền Chân Hỏa Quyết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

Trong tiếng chú ngữ tối nghĩa huyền diệu, linh khí tràn ngập quanh thân bắt đầu sản sinh biến hóa.

Một lúc sau, Trương Văn Trọng niệm tụng xong chú ngữ, đưa tay chỉ vào phương vị Linh Khí Nhãn, trong miệng bỗng nhiên quát khẽ: "Cửu Huyền Chân Hỏa Nhất Nhiên!" Trong tích tắc, một đoàn hỏa diễm từ trong Linh Khí Nhãn toát ra, đồng thời thiêu đốt lên hừng hực, màu sắc của đoàn hỏa diễm tuyệt khác hẳn, có cả đỏ, cam, vàng, lục, lam, tím, xám, trắng đủ loại màu sắc đẹp đẽ, nhìn quỷ dị đến cực điểm.

Nhưng đoàn hỏa diễm đủ màu này, cũng làm cho người khiếp sợ.

Chân chính làm người khiếp sợ chính là đoàn hỏa diễm này, chính là vì linh khí toát ra trong Linh Khí Nhãn bốc cháy lên!

Trên thế giới hiện nay, phóng mắt toàn bộ tu chân giới, dù người tu chân có phá sản như thế nào, có xa xỉ lãng phí thế nào, chỉ sợ cũng không dám dùng linh khí tinh thuần như vậy làm nhiên liệu để thiêu đốt đi? Nếu như có người tu chân nhìn thấy chuyện Trương Văn Trọng làm lúc này, chỉ sợ không những phát bệnh đơn giản, còn trực tiếp ngã dưới đất xỉu đi đời nhà ma. Đây không phải bị hù chết, mà là bị tức chết!

Bởi vì trong thế giới hiện nay, toàn bộ người tu chân, dị năng giả đều vô cùng quý trọng đối với linh khí, giống như Trương Văn Trọng, dùng linh khí làm nhiên liệu, không thể nghi ngờ là phá sản nhất, là lãng phí xa xỉ nhất.

Nhưng theo Trương Văn Trọng xem ra, chỉ cần có thể luyện chế ra một hai kiện pháp bảo cực phẩm có uy lực vô cùng cao minh, như vậy chút lãng phí xa xỉ cũng tương đối đáng giá!

Tuy rằng bỏ được, nhưng Trương Văn Trọng cũng sẽ không công để cho linh khí bị thiêu hủy như thế. Ngay khi đoàn hỏa diễm đủ màu bốc cháy lên, tay phải hắn đặt về Hỗn Độn Lô điểm nhẹ, một cỗ linh lực nhất thời từ trong ngón tay hắn phóng xuất ra, quấn lên Hỗn Độn Lô, đem nó vận chuyển đến chỗ Linh Khí Nhãn, trong nháy mắt đã bị đoàn hỏa diễm thiêu đốt lên, trong khoảnh khắc đã đỏ bừng một mảnh.

Nhìn thấy tình huống, Trương Văn Trọng cũng không vội vã mở nắp lô bắt đầu luyện chế pháp khí, hắn chuẩn bị trước tiên dùng Cửu Huyền Chân Hỏa và Phỉ Thúy Hồn, cùng vài món linh tài liệu luyện chế Hỗn Độn Lô một chút, để phẩm cấp của nó có thể đề thăng. Kể từ đó, sau này pháp bảo do nó luyện chế ra, phẩm cấp sẽ càng cao, uy lực sẽ càng mạnh!

Nghĩ đến là làm, tay trái Trương Văn Trọng lập tức hướng về linh tài liệu vẫy nhẹ, đem Tinh Vẫn Thiết, Xích Viêm Thạch, Huyền Hoàng Thổ đem tới, bỏ vào trong đoàn hỏa diễm đủ màu, trong nháy mắt biến thành đủ loại tinh hoa khác nhau, dung hợp vào trong Hỗn Độn Lô đang bị thiêu đốt đỏ bừng.

Đợi thêm chốc lát, khi tinh hoa của vài món linh tài liệu toàn bộ dung vào trong Hỗn Độn Lô, lúc này Trương Văn Trọng mới giơ lên tay phải, kháp kiếm quyết chỉ về hướng Phỉ Thúy Hồn. Một đạo kiếm ý sắc bén không gì sánh được lập tức từ trong ngón tay hắn bắn nhanh ra, bắn lên Phỉ Thúy Hồn, cắt xuống một khối nhỏ cỡ ngón cái. Sau đó liền đem khối Phỉ Thúy Hồn kia bỏ vào trong hỏa diễm đủ màu.

Dùng linh khí làm nhiên liệu, Cửu Huyền Chân Hỏa quả nhiên không làm Trương Văn Trọng thất vọng, trong nháy mắt đã đem tinh hoa của Phỉ Thúy Hồn thiêu luyện ra.

Nhìn từng sợi tinh hoa xanh tươi của Phỉ Thúy Hồn làm cho kẻ khác vui vẻ thoải mái, Trương Văn Trọng kiềm chế sự vui sướng và kích động trong lòng, nhanh dùng thần thức điều khiển nó, để nó tuân theo quy luật từng sợi từng sợi vây quanh quấn lên Hỗn Độn Lô. Theo tinh hoa của Phỉ Thúy Hồn dung nhập, màu sắc và tính chất của Hỗn Độn Lô cũng bắt đầu nổi lên biến hóa.

Đợi khi luyện hóa kết thúc, màu sắc và tính chất của Hỗn Độn Lô rõ ràng có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Hỗn Độn Lô lúc đầu đen thui, nhìn giống như một lư hương bị ăn mòn quá độ. Mà Hỗn Độn Lô hiện tại, từ trong tới ngoài đều lộ ra vẻ xanh biếc làm cho kẻ khác kinh diễm. Tính chất cũng từ cảm giác sắt thép ban đầu, diễn biến trở thành cảm xúc như nhìn vào ngọc thạch. Nhất là hoa văn huyền diệu khắp bốn phía thân lô, lại có thêm vài phần khí tức nghệ thuật.

Nhưng Trương Văn Trọng quan tâm cũng không phải biến hóa bên ngoài Hỗn Độn Lô, mà là phẩm cấp của nó. Làm Trương Văn Trọng vui mừng chính là, phẩm cấp của Hỗn Độn Lô tuy rằng dừng lại ở giai đoạn linh khí, thế nhưng dưới tác dụng của Phỉ Thúy Hồn, cũng vọt lên cấp bậc linh khí cửu phẩm.

Nhưng điều đó cũng không làm hắn quá vui mừng, chân chính làm cho hắn vui mừng chính là bên trong Hỗn Độn Lô sinh ra một khí linh!

Tuy rằng khí linh hiện nay của Hỗn Độn Lô rất yếu ớt, nhưng dù sao nó cũng đã có khí linh, rất nhiều pháp bảo linh khí cửu phẩm, dù có trải qua trăm ngàn năm cung cấp nuôi dưỡng, nhưng cũng không thể sản sinh ra khí linh. Mà một kiện pháp bảo có khí linh, chính là then chốt cho kiện pháp bảo có thể đột phá bình cảnh linh khí trở thành chuẩn tiên khí hay không! Có thể nói, hiện tại Hỗn Độn Lô đã có nửa bước bước vào cấp bậc chuẩn tiên khí! Một ngày khí linh của nó trưởng thành, nó có thể trở thành một kiện chuẩn tiên khí, thậm chí trở thành tiên khí chân chính!

Điều này đối với Trương Văn Trọng mà nói, không thể nghi ngờ là sự vui mừng ngoài ý muốn. Sau khi để khí linh mới sinh ra của Hỗn Độn Lô nhận mình làm chủ nhân, Trương Văn Trọng thỏa mãn nở nụ cười, lẩm bẩm: "Không tệ, có một khởi đầu tốt, xem ra ngày hôm nay luyện chế pháp bảo tất nhiên có thể thu hoạch được một kết quả không tệ!"

Sau khi lấy ra một viên Linh Khí Hoàn ném vào trong miệng, lại điều dưỡng bổ sung linh khí bị hao tổn, Trương Văn Trọng vung lên tay trái, cả Hỗn Độn Lô xanh biếc lập tức phát ra một thanh âm trong trẻo, sau đó xoay quanh dựng lên, huyền phù ngay giữa không trung.

Trương Văn Trọng vẫy tay phải, thiên cấp lục phẩm Phỉ Thúy Hồn và địa cấp cửu phẩm Thối Tinh Thiết, Nam Hải Hàn Thạch, Bác Lãng Sa, Âm Dương Ngọc những linh tài liệu trân quý, lập tức bay vào trong Hỗn Độn Lô, cùng lúc đó, nắp lô đang xoay quanh trong không trung cũng hạ xuống. Cửu Huyền Chân Hỏa đột nhiên bừng lên, làm cả Hỗn Độn Lô xanh biếc biến thành màu lục cùng đỏ giao nhau, nhìn rất mỹ lệ.

Trương Văn Trọng khoanh chân ngồi, đôi mắt khép hờ. Đưa thần thức truyền vào bên trong Hỗn Độn Lô, bắt đầu kiệt lực khống chế linh khí biến hóa bên trong Hỗn Độn Lô.

Thời gian đang bất tri bất giác trôi qua.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, Trương Văn Trọng đang khép hờ hai mắt khoanh chân ngồi, cuối cùng cũng mở mắt đứng lên.

Lúc này pháp bảo bên trong Hỗn Độn Lô đã được luyện chế thành hình!

Chỉ là ngay cả Trương Văn Trọng cũng không rõ ràng, pháp bảo bên trong Hỗn Độn Lô, phẩm cấp và uy lực đến tột cùng ra sao. Trong khoảnh khắc, hắn cũng không khỏi cảm thấy chợt khẩn trương. Dù sao, lần này tài liệu dùng luyện khí cũng không phải bình thường, mà là thiên cấp lục phẩm Phỉ Thúy Hồn và một đống linh tài liệu địa cấp cửu phẩm. Nếu như luyện chế thất bại, hắn sẽ hối tiếc đến xanh cả ruột!

"Là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không khỏi..."

Hít sâu một hơi, bình ổn lại tâm tình khẩn trương một chút, Trương Văn Trọng dương tay vẫy về phía Hỗn Độn Lô.

Nắp Hỗn Độn Lô nhất thời bốc lên trên, huyền phù ngay giữa không trung. Nhưng làm Trương Văn Trọng kinh ngạc chính là, không ngờ không hề có pháp bảo từ bên trong lô bay ra.

Tình huống như vậy, trước nay đúng là chưa từng gặp qua bao giờ.

Trương Văn Trọng không khỏi ngây ngẩn cả người, trong lòng hiện lên một tia bất an: "Đây là có chuyện gì? Lẽ nào luyện khí thất bại hay sao?"

"Không được, ta phải nhìn xem đến tột cùng có chuyện gì!" Kiềm chế sự bất an cường liệt trong lòng, Trương Văn Trọng cất bước đi tới bên Hỗn Độn Lô vẫn đang trong nhiệt độ nóng kịch liệt.

Nhưng ngay khi hắn vừa bước vào trong Tụ Linh trận, dị tượng bỗng nhiên xảy ra bên trong Hỗn Độn Lô!

Một đạo thanh quang chói mắt, đột nhiên từ bên trong Hỗn Độn Lô phóng lên cao, nóc nhà của căn biệt thự vốn không ngăn trở được nó, thanh quang cũng đã bay vọt lên trên tầng mây, hóa thành một con thanh long uy vũ bất phàm, mở miệng thật lớn, bắt đầu nuốt chửng ánh sáng mặt trời đang phóng xuất ra.

Trong tích tắc, sắc trời tối sầm, giống như đêm tối không nhìn thấy năm ngón tay. Bởi vì toàn bộ ánh mặt trời đều bị thanh long nuốt chửng.

Khi ánh mặt trời càng bị nuốt ngày càng nhiều, màu sắc của thanh long cũng từ màu xanh tối ban đầu, biến thành màu xanh biếc. Khi toàn bộ thân hình thanh long biến thành xanh biếc hoàn toàn, đã biến trở lại thành dáng dấp của thanh quang, thu hồi trở lại trước người Trương Văn Trọng, lại hóa thành một Bàn Long Ngọc Xích (cây thước hình rồng nằm) màu xanh biếc, rơi vào trong tay của hắn.

Thẳng đến lúc này, sắc trời mới khôi phục lại bình thường.

Cảm thụ được linh lực cực mạnh từ bên trong Bàn Long Ngọc Xích phát ra, Trương Văn Trọng không kiềm chế được sự khiếp sợ trong lòng, há to miệng kinh hô: "Đây là...chuẩn tiên khí?"

Cùng lúc đó, toàn bộ người tu chân trong thần châu đại địa, cùng những vu sư, tu sĩ, âm dương sư, dị năng giả chung quanh đều nhận ra được tình huống dị thường trong thiên địa ngay giờ khắc này!

Người bình thường có thể cho rằng hôm nay sắc trời đột nhiên tối là hiện tượng tự nhiên, nhưng những người này thì khác. Trong khoảng thời gian ngắn, những người này khiếp sợ không ngớt, đều kinh hô lên, suy đoán liên tục.

"Chuyện gì xảy ra? Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?"

"Tiên khí xuất thế, không sai, dị tượng như vậy chính là tiên khí xuất thế!"

"Trời ạ, ở thế giới hiện nay, không ngờ còn có người có thể luyện chế ra tiên khí? Đây cũng thật khó tin a?"

"Rốt cục là ai luyện chế ra tiên khí? Chẳng lẽ là tán tiên phải không? Trời ạ, trời ạ, thật không nghĩ tới ta còn có thể nhìn thấy được tiên khí xuất thế! Dù cho có chết cũng không tiếc nữa!"