Chương 4: Chút Nữa Bị Hù Chết
Trong khung vuông ánh sáng, sóng điện xuất hiện ngày càng nhiều, đồng thời phát ra những tiếng “xuy xuy” rất quỷ dị!
Tình hình trước mắt xác thực rất kinh khủng!
Cao Tiệm Phi có cảm giác bản thân hoàn toàn lọt vào một bộ phim khoa học viễn tưởng, và hắn đang đối mặt với một cái máy tính thần bí khó lường….
Vài giây sau, trong khung ánh sáng sóng điện từ từ biến mất, thay vào đó là một loạt hình gương mặt cùng với một ít chữ viết bên cạnh.
Tên quỷ hồn / Đẳng cấp quỷ hồn/ Tuổi khi còn sống/ Giới tính / Nghề nghiệp lúc sống / Sở trường đặc biệt khi còn sống / Nguyên nhân chết.
Trương Đại Lâm / 1 / 31 / Nam / Tài xế xe ôm / Không / Tai nạn xe cộ.
Lý Phượng Tiên /1 / 82 / Nữ / Về hưu / Không / Bệnh chết.
Cát Tiếu Lâm / 1 / 23 / Nữ / Chủ doanh nghiệp / Không / Tự sát vì tình.
.
.
Trong khung ánh sáng đầy những hình gương mặt cùng dữ liệu!
Đầu óc của Cao Tiệm Phi cũng loạn thất bát tao.
Từ trên nhìn xuống, phía trước hơn mười một quỷ hồn đều là ở trong khu xóm nghèo hoặc là ở vùng phụ cận của Cao Tiệm Phi! Những người chết này mặc dù lúc còn sống Cao Tiệm Phi cũng không có nói chuyện nhưng dù gì cũng nhìn thấy qua và biết tên cùng với một số tình huống của họ!
Không hề nghi ngờ, những dữ liệu xuất hiện trong khung ánh sáng đều là thật!
Không phải chuyện nhảm nhí!
Mặc dù những dữ liệu này là thật nhưng Cao Tiệm Phi cũng không có cảm giác gì vui cả, thay vào đó là sự kinh khủng! Trong đêm tối đen, hắn theo bản năng sinh ra sự sợ hãi!
Nơi khiến hắn sợ hãi là mấy cái hình gương mặt của người chết trên khung ánh sáng!
Cũng không phải người nào cũng có can đảm và bình tĩnh khi nhìn thấy nhiều gương mặt của nhiều người chết như vậy.
Đặc biệt hơn, mỗi một hình gương mặt đều giống như đúc lúc còn sống, thậm chí còn đem tập quán tính tình của người chết đều hiện rõ.
Lấy trường hợp của Trương Đại Lâm mà nói, 31 tuổi, tài xế xe ôm, người này Cao Tiệm Phi có quen biết vì là hàng xóm với nhau.
Người này năm ngoái bị chết trong tai nạn xe cộ, trước ngày bị chết hắn còn tìm Cao Tiệm Phi mượn 20 tệ mua thuốc lá.
Lúc đó hai người còn đứng dưới cây cổ thụ trong sân cùng hút thuốc và trò chuyện hơn mười phút! Gương mặt của Truơng Đại Lâm có một điểm đặc biệt đáng nhớ, đó là khóe miệng bên trái hơi giật giật.
Mà lúc này, trong cái khung ánh sáng kia, trên hình gương mặt của Trương Đại Lâm, khóe miệng bên trái cũng là hơi giật giật!
Cao Tiệm Phi có cảm giác bản thân đang ở trong một ngôi nhà xác.
Vô cùng kinh khủng! Tòan thân nổi da gà!
Cao Tiệm Phi cố gắng trấn định, lầu bầu: "Không có gì! Không có gì! Đây chỉ là một trò chơi thôi! Chỉ là một trò chơi thôi!"
Hắn thò cánh tay run run vào túi lấy ra một điếu thuốc, sau đó loay hoay hơn mấy phút mới tìm được bật lửa mồi thuốc.
Rít mấy hơi, Cao Tiệm Phi cũng cảm thấy bình tĩnh hơn một chút, trong lòng hắn bắt đầu tự nói: "Ta không thể sợ! Tuyệt đối không thể sợ! Dựa theo lời của lập trình trí tuệ đã nói thì ta là người may mắn nhất nước Trung Quốc, do đó ta mới có được cái trò chơi này! Cái ta cần làm là phải nghĩ biện pháp sử dụng chứ không phải là sợ! Ừm, hiện tại cũng đã hơi bình tĩnh, ta thử xem một chút cái công năng của trò chơi đã.
Khi ta tìm thấy được quỷ hồn và tụ họp được linh hồn của chúng thì đem chúng vào Quỷ Oa !"
Nghĩ tới đây, Cao Tiệm Phi liền phát ý nghĩ trong đầu chọn lấy hình gương mặt người chết thứ nhất trong khung ánh sáng, đó là hình gương mặt của Trương Đại Lâm.
Rất nhanh, lại có một khung ánh sáng khác hiện ra.
“Xin hỏi có muốn tụ họp tất cả linh hồn của người chết Trương Đại Lâm hay không? Tụ họp linh hồn của quỷ hồn Trương Đại Lâm, cần 1 sưu quỷ điểm”
“Có” – “Không”
Cao Tiệm Phi cũng không do dự, trực tiếp dùng ý nghĩ chọn “Có”
Bỗng nhiên trong khung ánh sáng, hình gương mặt Trương Đại Lâm cùng thông tin của hắn bắt đầu động đậy, số liệu phần trăm tụ họp linh hồn phủ trên hình gương mặt bắt đầu nhảy .
“Tiến độ tụ họp linh hồn.
.
20%.
.
.
54%.
.
.
78%.
.
.
100%.
.
.
Hoàn thành!”
Thời gian hoàn tất tụ họp linh hồn chỉ khoảng 5 giây!
Lúc này, Cao Tiệm Phi nhìn lại thì thấy hình gương mặt của Trương Đại Lâm và mọi dữ liệu về hắn đã biến mất hoàn toàn trong khung ánh sáng.
Ngay sau đó, bên tai Cao Tiệm Phi vang lên giọng nói nữ trong không gian: "Chúc mừng ngài, ngài đã thành công dò tìm và tụ họp quỷ hồn thứ nhất, nó hiện đang ở trong phòng 1-1 của Quỷ Oa, xin hỏi ngài có muốn tiến vào Quỷ Oa cùng nó gặp mặt hay không?”
Lập tức tiến vào Quỷ Oa!
Cao Tiệm Phi cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp xác định tiến vào Quỷ Oa.
Chủ yếu là hắn muốn mau chóng thể nghiệm một chút công năng của trò chơi Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi này.
Cao Tiệm Phi cảm thấy đầu óc hơi mê muội, sau đó xuất hiện trong không gian Quỷ Oa.
Bên ngoài là đêm tối nhưng bên trong Quỷ Oa lại sáng sủa, bất quá loại ánh sáng này có hơi khác với ánh sáng mặt trời bên ngoài, đó là một loại ánh sáng khiến cho người ta mê mẩn.
"Người sử dụng tôn kính, ngài hiện tại có thể đi vào phòng 1-1.
Quỷ hồn đang chờ ngài!" Giọng nói nữ nhắc nhở Cao Tiệm Phi.
Cao Tiệm Phi "ừ" một tiếng, chân bước chầm chậm đến trước căn phòng có số 1-1.
Đáy lòng của hắn bắt đầu thấp thỏm!
Hắn thật không rõ ràng lắm bản thân sắp sửa nhìn thấy cái gì?
Trong không gian to như vầy, lại im ắng tĩnh mịch, uy rằng lúc nào cũng có thể nói chuyện với lập trình trí tuệ nhưng Cao Tiệm Phi cũng hiểu rõ nó bất quá chỉ là một lập trình mà thôi, không có sinh mệnh nên chẳng khác nào cái máy.
Nói một cách khác, hiện tại Cao Tiệm Phi ở trong không gian này, hắn có cảm giác như đang đứng trong bãi tha ma vậy.
Trong tình huống như vậy nên Cao Tiệm Phi cũng bắt đầu thấy lạnh cả người, thật giống như có một khối băng buộc ở trên thân.
Cuối cùng bước chân của hắn cũng dừng lại trước cửa căn phòng số 1-1.
Cửa phòng chỉ khép hờ.
"Phù!" Cao Tiệm Phi hít vào và thở một hơi thật mạnh, tiếp đến hắn đưa tay định đẩy cửa phòng nhưng lại dừng lại hít sâu một hơi nữa,.
.
.
Cứ thế mà làm trong khoảng hơn 2 phút.
Đúng lúc này.
.
.
"Cót két!"
Cánh cửa phòng khép hờ bỗng nhiên bị kéo vào bên trong!
"Tiểu Cao? Cậu là Tiểu Cao?" Một gương mặt trắng bệch bỗng nhiên xuất hiện trước mắt Cao Tiệm Phi!
Gương mặt trắng bệch như giấy, không hề có một chút máu nào!
Quỷ hồn ăn mặc một bộ đồ màu vàng nhạt, thân cao khỏang 1m6, khóe miệng bên trái hơi giật giật, đây đúng là Truơng Đại Lâm rồi
"A!" Cao Tiệm Phi theo bản năng lùi về phía sau, gương mặt của hắn cũng trắng bệch đi!
Cao Tiệm Phi cũng không phải là một người nhát gan, nếu quả như thế thì hắn làm sao mà đi mua dao găm trả thù và đi bán thận được!
Thế nhưng giờ khắc này, Cao Tiệm Phi không thể giữ bình tĩnh nổi!
Trước mắt là Trương Đại Lâm, người đã chết đã hơn một năm trước!
Ngày Trương Đại Lâm gặp tai nạn, Cao Tiệm Phi có thể nói là ở trong nhóm người đầu tiên vây xem vì vụ tai nạn xảy ra ở gần khu hắn ở.
Trương Đại Lâm bị một chiếc xe tải trọng 10 tấn cán ngang qua, trên mặt đất chỉ còn lại da người, máu và một phần lớn nội tạng lòi ra, còn có cả óc sền sệt.
Lúc đó Cao Tiệm Phi cùng đám người trong khu chạy đến xem, vừa nhìn thấy thì có hơn phân nửa người nôn mửa, trong đó có hắn.
Sau đó, cảnh sát giao thông tới cũng không dám tự thân đi thu thập thi thể Trương Đại Lâm, họ thuê mấy người khuân vác xung quanh đó thu nhặt xác.
Tình cảnh rất đáng sợ! .
Sau lại, Cao Tiệm Phi cả nửa tháng cũng không có được một giấc ngủ ngon, đêm nào cũng nằm mơ thấy ác mộng.
Hiện tại, Trương Đại Lâm đang "rõ ràng" đứng trước mặt Cao Tiệm Phi, còn mỉm cười nữa (chí ít là từ cái nhìn của Cao Tiệm Phi, khóe miệng Trương Đại Lâm đang cười, xác thực là rất quỷ dị), hơn nữa hắn còn chủ động chào hỏi Cao Tiệm Phi .
Đây không phải là điều mà người bình thường có thể chịu nổi!
"A!" Cao Tiệm Phi lui một bước, hắn vô ý thức theo bản năng hét lên: "Đừng tới đây! Ngươi là người hay quỷ?"
Trương Đại Lâm mở miệng đáp: "Ta đương nhiên là quỷ!"
Cao Tiệm Phi hai chân bắt đầu run: "Quỷ? Quỷ.
.
.
Đúng thật là quỷ.
.
.
là quỷ, anh chết đã hơn một năm rồi.
.
.
Anh quả thật là quỷ.
.
."
"Được rồi, Tiểu Cao, ta nhớ kỹ trước khi ta bị tai nạn chết đi, ta có mượn của cậu 20 tệ mua thuốc lá, vẫn chưa có cơ hội trả lại cho cậu, hiện tại có rồi, đến đây Tiểu Cao, ta trả lại cậu tiền.
.
." Nói xong, Trương Đại Lâm thò tay vào túi lấy ra một tờ tiền đưa cho Cao Tiệm Phi
Nương theo tia sáng nhìn lại thì thấy tấm tiền giấy kia chính là tiền âm phủ!
Một tờ 100 tệ!
"Không cần.
.
.
tôi.
.
.
tôi không lấy tiền của anh đâu.
.
anh.
.
.
anh giữ lại xài đi.
.
." Cao Tiệm Phi quả thực sắp chịu hết nổi!
Cái trò chơi chó má gì thế này?
So với phim kinh dị còn khủng bố hơn!
Sai, đây không phải là phim kịnh dị mà hoàn toàn là thật!
"Không cần thối lại.
.
.Người nhà của ta đốt cho ta rất nhiều tiền.
.
.
Ta xài không hết.
.
Tiểu Cao.
.
.
Đến đây lấy đi, cho cậu 100.
.
.
Cậu chậm rãi xài nhé.
.
." Trương Đại Lâm nghiêm túc nói.
"Cầm bà nội mày!" Cao Tiệm Phi kinh hỏang mắng một tiếng, lập tức trong đầu hiện ra ý nghĩ: "Ta muốn rời Quỷ Oa!"
"Vụt!" Trứơc mắt tối sầm, sau đó Cao Tiệm Phi mở mắt ra thì thấy mình đang đứng dưới tàng cây cổ thụ.
Đêm đen lạnh lẽo nhưng Cao Tiệm Phi phát hiện toàn thân hắn đều ướt sũng mồ hôi, trái tim thì đang nhảy kịch liệt.
Toàn thân hắn như nhũn ra.
"Trời ạ, đêm nay rốt cuộc cũng thực sự gặp quỷ, " Cao Tiệm Phi hít thở sâu mấy cái, rồi lấy ra điếu thuốc lá, châm lửa và rít, "Xem ra, nếu mà chơi thêm vài lần nữa thì không bị hù chết mới lạ”
Ngay lúc này, cửa nhà của Cao Tiệm Phi đột nhiên mở ra, dứơi ánh đèn lờ mờ, hắn nhìn thấy thân hình của dì hắn xuất hiện tại cửa, "Tiểu Phi! Con ở bên ngoài làm gì đó? Cha con lo lắng cho con lắm nên bảo dì ra xem, con đứng ngây ngừơi ở đó hơn 2 tiếng rồi! Mau vào nhà ngủ đi!"
"Dạ, con biết rồi, thưa dì." Cao Tiệm Phi quăng tàn thuốc ném xuống đất rồi bước vào nhà.
Nguồn thiếu chương này, mong độc giả thông cảm!