Siêu Cấp Shipper

Chương 93: Mặt cha đã hết đau chưa?




Phương Dạ không thèm nhiều lời, lập tức đưa ra quà tặng.

"Tôi thật chính trực" tặng cho streamer Vi Vi một trăm cái tên lửa siêu cấp!

Không đầy mười giây sau, Lý To Đầu lập tức theo kịp.

"Lý To Đầu" tặng cho streamer Vi Vi một trăm cái tên lửa siêu cấp!

Hai người luân phiên trao quà tặng, khiến cho màn hình nền tảng Vưu Ngư ngập tràn pháo lửa.

Lúc này chính là thời điểm số lượng người xem trên nền tảng đạt đến cao nhất, bởi vì số lượng quần chúng ăn dưa tràn vào quá đông, khiến cho độ hot trong kênh livestream của Willa nhảy vọt lên đến gần nghìn vạn!

Đến bây giờ tất cả mọi người trên nền tảng đều biết, ông hoàng Phương và Đầu hoàng vì một người đẹp streamer mới phát sóng không đến hai ngày đã thực sự kết thù oán!

Sau một thời gian ngắn, tốc độ tặng quà của Lý To Đầu đã chậm đi thấy rõ, hiển nhiên là anh ta đã bắt đầu muốn rút lui dần dần.

Ông hoàng Phương này, con mẹ nó, quá mạnh rồi, mỗi lần gửi quà tặng đi không có một tý chần chừ nào, cảm giác thật là khó đỡ!

Nhưng mà khi nghĩ tới streamer Vi Vi sẽ nằm trong lòng người khác, anh ta lại không nỡ từ bỏ giữa chừng, biết đâu đối phương đã sức cùng lực tận, có khi bây giờ chỉ là đang liều lĩnh huy hoàng trong phút chốc mà thôi?

Dù sao nãy giờ cũng đã chi ra hơn trăm vạn rồi, bây giờ mà dừng lại, thì chẳng có được cái gì hết.

Hạ quyết tâm xong, "Lý To Đầu" lập tức tăng quà tặng lên gấp mười lần!

"Lý To Đầu" tặng cho streamer Vi Vi một nghìn cái tên lửa siêu cấp!

Anh ta dự định dọa cho người đối đầu mình biết sợ mà lùi bước.

Nhìn thấy tốc độ tặng quà của Phương Dạ đột nhiên chậm lại, anh ta càng hả dạ vô cùng: "Tao chờ mày tiếp tục đó, ha ha ha ha ha, mày đã sợ chưa nào?"

"Người đẹp là của tao!"

Trong lúc anh ta đang vênh váo đắc ý, bỗng dưng Phương Dạ nói một câu:

"Sao anh chơi xấu thế, không phải đã nói là mỗi lần tặng mười bộ tên lửa siêu cấp sao?" (mỗi bộ có mười cái tên lửa)

"Lý To Đầu" cười lạnh, ngang ngạnh nói: "Sao thế, mới tặng gấp mười một lần thôi đã dọa cho thằng nhóc sợ hãi rồi hả, không dám làm theo thì lăn về nhà mà bú sữa mẹ đi!"

"Tôi không dám làm theo hả? Tôi chỉ sợ anh sẽ phải khóc thôi!" Phương Dạ không chút do dự đưa quà tặng ra.

"Tôi thật chính trực" tặng cho streamer Vi Vi hai nghìn cái tên lửa siêu cấp!

"Bởi vì tôi là người phải đưa quà tặng ra trước, cho nên cộng chung vào một lần này luôn đi."

"Lý To Đầu" lúc này thật sự là bị dọa sợ rồi, mặc dù anh ta vẫn còn có thể tặng quà tiếp, nhưng thực ra cũng sắp cạn kiệt đến nơi rồi, nếu mỗi lần cứ tặng ra một nghìn cái tên lửa siêu cấp, sau này có mà trắng tay.

Sau khi do dự một lúc, anh ta dứt khoát thoát ra khỏi kênh livestream…

Không sánh bằng, tạm biệt!

"Thế là không chơi nữa hả? Thật là mất hứng."

Phương Dạ cười ha ha một tiếng, lại tặng cho Willa một nghìn cái tên lửa siêu cấp nữa, rồi cũng thoát ra khỏi Vưu Ngư.

Ngày mai còn phải dậy sớm đấy, đi ngủ thôi...

Sáng hôm sau, trời còn tờ mờ, Phương Vân đã đánh thức Phương Dạ.

Phương Dạ nhìn đồng hồ còn chưa đến bốn giờ sáng, khuôn mặt lập tức nhăn nhó như ăn phải mướp đắng.

"Cha à, bây giờ còn sớm lắm mà?"

"Con biết cái gì, chúng ta phải đến ngã ba Yên Đường trước để chờ bác cả tới, đến chậm là không kịp đâu."

"Ngã ba Yên Đường? Không phải chứ?" Phương Dạ ngơ ngác không hiểu: "Nếu bác cả đã cho chúng ta đi cùng thì sao không bảo bác ấy tới đây đón không phải là thuận tiện hơn sao?"

Phương Vân giải thích: "Bác cả nói là trên đường đến nhà chúng ta có một đoạn đường rất khó đi, sợ đi không cẩn thận lại xước gầm cái xe mới, cho nên bảo cha đứng chờ ở ngã ba Yên Đường."

"Nhà bác cả mới thay xe á? Xe gì mà gầm lại thấp như vậy?" Phương Dạ còn nhớ rõ nhà bác cả lúc trước có một chiếc xe Camry mười sáu năm tuổi, không ngờ lại thay xe mới nhanh như vậy.

Khuôn mặt Phương Vân tràn đầy hâm mộ: "Hình như tên là… Land Cruiser, nhìn rất là khí phách!"

Phương Dạ lập tức không nói được gì luôn, mẹ nó, được ví như tàu tuần dương chạy trên đất liền còn nói xe mình gầm thấp, xe này chính là loại xe việt dã nổi tiếng là mạnh mẽ, nếu cái gầm xe mà bị hỏng được thì chiếc xe Poison của mình chẳng phải là mắc kẹt trong đất không ra được à?

"Cha à, ngã ba Yên Đường cách nhà chúng ta cũng khá xa, hay là cha con ta không ngồi cùng xe bác cả nữa?"

Nhà thờ tổ của dòng họ Phương tuy là ở sâu trong một ngọn núi lớn, nhưng đường xá đi lại cũng không đến mức quá tệ, trước kia hai cha con Phương Vân toàn ngồi xe buýt đến, chưa kể bây giờ còn có xe cho thuê và taxi online nữa, đã thuận tiện hơn rất nhiều, không cần thiết mặt dày đi ngồi nhờ xe bác cả.

"Con trai, con không hiểu gì cả, ngồi cùng xe với bác cả thì chúng ta mới có thể diện được!" Phương Vân cười khổ nói: "Con cũng biết rồi, chúng ta chỉ là chi dưới trong dòng họ mà thôi, vốn dĩ không được những người khác trong dòng họ chào đón, nếu như vẫn ngồi xe buýt đến, thế thì càng mất mặt, lần này cha phải nhờ vả bác cả mãi, bác ấy mới đồng ý cho chúng ta đi cùng đấy."

Phương Dạ nghe vậy thì im lặng, lễ giỗ tổ lần trước anh còn nhỏ tuổi, cho nên vẫn còn ngây thơ chưa hiểu nhiều chuyện, tuy có mơ hồ nhận biết chỗ đứng của cha mình trong dòng họ cực kì thấp, còn bác cả bởi vì kiếm ra được nhiều tiền, cho nên có được chỗ đứng cao hơn cha anh nhiều.

Nếu sớm biết như vậy anh đã lái xe về nhà, cho cha anh được nâng cao thể diện!

Sau khi đánh răng rửa mặt xong, hai cha con vội vội vàng vàng đi ra cửa, thời điểm này còn quá sớm nên không có xe buýt cũng không có xe taxi, chỉ có thể đi bộ mà thôi.

Trên đường đi, Phương Dạ hỏi dò: "Cha à, không phải là cha cũng có bằng lái sao, hay là nhà chúng ta cũng mua một chiếc xe nhỉ?"

"Con tưởng cha không muốn à, thật ra cha đã đi xem xe từ lâu rồi." Phương Vân vừa ngậm điếu thuốc vừa nói: "Một người bạn của cha có một chiếc xe Haval H6 đã dùng được vài năm, xe chạy vẫn còn tốt, nhưng mà ra giá còn hơi cao, cha định bụng mấy hôm nữa mặc cả với chú ấy, nếu giảm xuống được dưới năm vạn thì mua luôn."

"Sao cơ? Mua xe second-hand á?" Phương Dạ ngơ ngác hỏi lại.

Phương Vân trợn mắt nhìn con trai: "Có phải con học nhiều đến lú lẫn luôn rồi phải không? Tất nhiên là cha cũng muốn mua xe mới, nhưng hoàn cảnh nhà chúng bây giờ có gì đâu. Lúc trước cố gắng lắm mới tích góp được ít tiền, không cẩn thận bị cậu của con lấy đi mất, nếu không phải mấy năm nay cha cẩn thận gom góp lại, có khi còn không có nổi mấy vạn!"

Phương Dạ hiểu rõ tất cả, gật đầu: "Mẹ cái gì cũng tốt, chỉ là nuông chiều cậu quá đáng, nếu không phải như thế thì thật ra điều kiện nhà chúng ta cũng coi như là không tồi."

Phương Vân oán hận nói: "Đúng thế, nhớ năm đó cha của con còn là một trong những người đầu tiên mua TV và xe gắn máy, nhưng đến bây giờ, mỗi ngày lại chỉ có thể lái xe điện, con trai, cha của con không có bản lĩnh gì, sau này khi con kết hôn, sinh con e là cha không giúp được gì nhiều cho con."

"Cha, con đã là người lớn rồi, những chuyện đó con có thể tự mình giải quyết..."

Hai người trò chuyện một lúc, không ngờ đã tới ngã ba Yên Đường, lúc này trời đã tảng sáng.

Hai cha con ngồi xuống ven đường, Phương Vân móc ra một bao thuốc lá, lại còn là loại Trung Hoa mềm, xem ra vì muốn thêm chút thể diện ngày hôm nay, ông ấy đã lấy ra tất cả vốn liếng.

"Con trai, hút một điếu không?"

"Cha quên à, con không thích hút thuốc." Phương Dạ từ chối.

"Này, đàn ông nào mà chẳng uống rượu hút thuốc, cha nói cho con biết, đàn ông không hư phụ nữ không yêu, đàn ông càng hư hỏng thì càng dễ dàng hấp dẫn phụ nữ, nhớ năm đó cha của con..."

"Cha, mặt cha đã hết đau chưa? Dấu giày ở trên đó hình như còn chưa tan hết đâu."

"Thằng nhóc thối tha, hôm nay con còn nhắc lại việc này, coi chừng cha chỉnh con đấy…