“Ông chủ, nhà họ Bàng… ẩn núp quá sâu!”
“Bốn gia tộc giàu có hàng đầu phương bắc này, nhà họ Giang của chúng ta, thực lực cũng tương tự như hai người kia, mà nhà họ này, nhiều năm như vậy, ai biết được chỉ tiết của bọn họ?”
Giang Hải lo lắng, “Đừng bất cẩn!’’.
Bố trí Đặc biệt vào thời điểm quan trọng như lúc này, tình hình phía Bắc diễn biến cũng rất bất thường.
Không nói đến chuyện khác, Long Tường, tộc trưởng nhà họ Long bị giết chỉ trong một đêm, không có bất kỳ manh mối nào chỉ ta ai mới là kẻ sát nhân, thậm chí Long Linh Nhi còn tiết lộ rằng Long Phi căn bản là sẽ không để cho Long Linh Nhi điều tra!
Điều này đủ để cho thấy kẻ giấu mặt phía sau màn có địa vị không hề nhỏ.
“Cậu đang sợ cái gì,” Gianh Đạo Nhiên hờ hững liếc mắt nhìn Giang Hải:’Mấy năm nay, người muốn giết tôi chẳng lẽ còn ít hay sao?”
“Nên quan tâm chuyện gì mà cậu nên quan tâm, đừng có nghe được đánh rắm một cái cũng cho là có chuyện lớn rồi gấp gấp rút rút” Giang Hải còn đang muốn nói thêm cái gì nữa thì Giang Đạo Nhiên đã mặc kệ anh ta, đi tới bên dưới bức tranh thư pháp, lại nhìn chằm chằm nó, bắt đầu ngẩn ra.
Nhìn thấy bộ dạng của Giang Đạo Nhiên, Giang Hải vừa gấp vừa lo lắng, nhưng mà anh ấy lại không thể làm gì được.
Đây không phải là ngày đầu tiên anh ta biết về tính khí bướng bỉnh này của Giang Đạo Nhiên.
Giang Đạo Nhiên một khi đã quyết định cái gì, thì căn bản là ai cũng không thuyết phục được ông.
Chỉ sợ rằng, cũng chỉ có lời nói của Giang Ninh mới có thể thay đổi được ông.
Giang Hải muốn đi tìm Giang Ninh, nhưng mà Giang Ninh lúc này lại không thể ra tay, một khi anh ấy khi động thủ thù chính là muốn đẩy nhà họ Giang ra trước mặt mọi người.
Một gia đình giàu có hàng đầu, cộng với một cao thủ khủng khiếp như Giang Ninh!
Ai mà không sợ chứ?
Anh ấy chỉ sợ rằng một số người trong bóng tối sẽ ngay lập tức coi gia đình nhà họ Giang là mối đe dọa, và lựa chọn hành động chống lại gia đình nhà họ Giang.
Tình trạng này thật sự là rất khó xử!
Giang Hải lo lắng đến mức tóc cũng sắp rụng luôn rồi, nhưng mà Giang Đạo Nhiên lại trông giống như người không có chuyện gì cả, trên khuôn mặt không có một chút căng thẳng hay lo lắng nào.
Chỉ sợ là ông ấy cũng muốn biết nếu như có người thật sự muốn ám sát ông ấy thì liệu rằng Giang Ninh có ra tay hay không.
Cũng trong lúc này.
Giang Ninh vẻ mặt tràn đầy thư thái.
Có vẻ như những gì mà Bàng Bác nói cũng chẳng làm cho anh ấy quan tâm đ ến một chút nào.
Có người muốn giết Giang Đạo Nhiên?
Liên quan đến anh cái rắm ấy.
Cho dù là người khác không giết Giang Đạo Nhiên thì anh nhất định cũng sẽ giết ông ta!
“Anh Ninh, đây là thư mời cho buổi triển lãm vào tối nay, là của nhà họ Bàng gửi tới” Lý Đông đưa thư mời cho Giang Ninh.
Trên đó có ghi tên anh ta, nhưng Lý Đông biết rằng người được nhà họ Bàng mời đến chắc chắn là Giang Ninh.
Cái tên Bàng Bác đó thực sự là có thể nhãn nhịn, bị chính mình tát cho một cái, vậy mà thậm chí anh ta còn nghĩ đến việc tự mình gửi thư mời, thật là không đơn giản.