“Chú Sơn, nếu chú ở Đông Hải không quen, muốn về Thịnh Thành thì bất cứ lúc nào chú cũng có thể về” Sắp về đến nhà họ Lâm, Giang Ninh cười và nói một câu.
Diệp Sơn chỉ hừ một tiếng và vẫn không nói gì.
Thật ra ông ta cũng muốn đi, cứ ở lì ở nhà người ta, ăn cơm của nhà người ta mãi cũng ngại. Da mặt ông ta không thể nào dày như Giang Ninh được.
Nhưng hiện giờ Diệp Sơn lại không muốn đi nữa.
Ông ta thật sự cảm thấy tò mò không biết mấy người ở Đông Hải này không biết có bị điên không mà lúc nào cũng cam tâm tình nguyện bán mạng cho Giang Ninh.
Thằng nhóc này có gì mà tốt như vậy?
E rằng ngoài vợ chồng Lâm Văn coi trọng Giang Ninh, Lâm Vũ Chân yêu Giang Ninh đến sống đi chết lại thì những người khác đều thích anh ta.
Nhưng dù sao ông ta không thích.
Diệp Sơn không nói gì, ông ta vào trong và đi tìm ngay.