Dưới loại tình huống này, Lâm Chân Vũ đối với Giang Ninh không chỉ là một viên đường, mà còn là sự tự tin và lòng can đảm của Giang Ninh!
“Ông cứ chờ xem đi, là nhà họ Long muốn tự mình nhận lấy xui xẻo” Giang Đạo Nhiên cười đắc ý, “Tên nhóc kia chờ cơ hội này đã rất lâu rồi!”
Giang Ninh muốn làm cái gì ông biết rất rõ, cho nên chắc chắn nói, bước tiếp theo Giang Ninh muốn làm cái gì, chỉ sợ là cơ hội này nó đã chờ rất lâu rồi, bây giờ nhà họ Long tự nhiên đưa tới, Giang Ninh cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này.
Gia tộc đứng hàng đầu……
Hừ, thật đúng là bão tố đang tiến đến, coi như là gia tộc đứng cao nhất cũng không có cách nào may mắn mà thoát khỏi!
Tôn trọng nhau như khách “Ông chủ” Ngoài cửa, quản gia bước nhanh tới, ‘Bà chủ làm đồ ăn, mời ông chủ qua dùng cơm.” Hình như có chút ngại ngùng nóng nảy nói, quản gia không dám đi lên trước, đứng cách cửa trước ba bước, có chút khó xử nói.
Giang Đạo Nhiên khế nhíu mày, phất tay liền đuổi đi, nhưng nghĩ lại vẫn nói: “Đã biêt rồi, tôi sẽ qua ngay; Đã từ chối rất nhiều lần lắm rồi, nếu như từ chối cũng không khỏi mất đi tình người.
Đối với người vợ hiện tại này, trong lòng của Giang Đạo.
Nhiên chỉ có áy náy và áy náy, không có chút tình cảm nào, n nữa, trong tim của ông vĩnh viễn chỉ có một người phụ nữ.
“ông chủ, tôi ra ngoài làm việc” Giang Hải không dám khiêu chiến? Tùy tiện nói một câu rồi rời đi.
Ông biết rõ nhiều năm đã qua như vậy, bà chủ rất yêu Giang Đạo Nhiên, cho đến bây giờ cũng không hề thay đổi, sỉ tình đến mức khiến người ta phải lắc đầu.
Chẳng qua là trong tim của Giang Đạo Nhiên chỉ có một người, mặc kệ xảy ra chuyện gì cũng không thể thay đổi được.
Đây là lần thứ bao nhiêu bà chủ tự mình làm cơm Giang Đạo Nhiên đi đến ăn?
Lúc trước Giang Đạo Nhiên đã từ chối bao nhiêu lần?
Bây giờ cũng không đành lòng mà từ chối nữa.
Nhà ăn của nhà họ Giang.
Trang trí rất đơn giản thậm chỉ là có chút đơn sơ, liếc nhìn cũng không giống như nhà ăn của một gia tộc giàu có nên bố trí.
Giang Đạo Nhiên nhất quyết không sửa chửa nơi này, vì nơi này có rất nhiều kỉ niệm lúc trước, ai dám động vào ông không thể tha thứ.
Đi vào trong nhà ăn, ông liền nhìn thấy Tiết Ninh đang chú tâm trang trí món ăn, hình như là lo lắng trang trí không đẹp sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng ăn cơm của Giang Đạo Nhiên.
Đã gã đến nhà họ Giang hơn mười lăm năm, ngoại trừ ngày kết hôn đó Giang Đạo ngủ chung giường với bà, sau ngày hôm đó ông bắt đầu sang phòng sách để ngủ.
Hai người nhìn như là khách, không có sự thân mật, bọn họ không có con cái, Tiết Ninh biết rõ Giang Đạo Nhiên không muốn sinh con với bất kì người phụ nữ nào nữa.
Có thể bà chưa từng nhiều lời nói một câu, tất cả đều tôn trọng suy nghĩ của Giang Đạo Nhiên, dù là nhà họ Tiết bên kia đã rất bất mãn, cô điều vì Giang Đạo Nhiên mà xử lí.
“Khục khục.” Giang Đạo Nhiên cố ý ho khan ai tiếng, ngay lập tức Tiết Ninh ngẩng đầu nhìn lên, khuôn mặt tràn đầy sự vui vẻ.
“Đạo Nhiên!”
Bà bận rộn đi tới, “ Tôi làm mấy món mà ông ưa thích, hôm nay cùng tôi ăn cơm có được không?”
Khuôn mặt của Tiết Ninh mong chờ, so với mười lăm năm trước giống nhau như đúc, nếp nhăn trên khuôn mặt của bà thêm một dấu nhàn nhạt, vẫn rất xinh đẹp như năm đó.
Trong suy nghĩ Giang Đạo Nhiên cảm thấy có chút không đành lòng.
Ông cảm thấy mình thật sự rất ác độc, đã hại một người không nói, hiện tại còn hại người thứ hai “ừm” Giang Đạo Nhiên nhẹ nhàng gật đầu, “Tiết Ninh lập tức dẫn ông ngồi xuống, xới cơm cho ông, món súp, đĩa rau.
“Món này tôi nghe nói ông rất thích ăn, tôi học được từ một đầu bếp chuyên môn, ông nếm thử xem?”