Trong cái tập đoàn Linh Long này, không có một người nào Long Phi dám nói là tin tưởng một trăm phần trăm, cho dù những người đó là do đích thân nhà họ Long của anh ta đào tạo, hơn nữa hiện tại, anh ta cũng không biết ai là người thật sự trung thành với mình.
Bây giờ, đứng trước khung cửa sổ lớn kiểu Pháp, Long Phi dường như đã có thể cảm nhận được Long Linh Nhi trước kia đã phải chịu đựng áp lực như thế nào.
Ngay cả khi là anh ta kiểm soát khối tài sản kếch xù này, anh ta cũng cảm thấy bất lực.
“Tập đoàn Linh Long này trước sau đều là tài sản riêng của nhà họ.
Long. Các người muốn qua mặt chiếm đoạt cho dù là một xu, cũng sẽ không dễ dàng như vậy nữa đâu!”
Anh ta híp mắt, vẻ mặt đẳng đăng sát khí, nhưng trong nháy mắt vẻ mặt ấy lại hoàn toàn biến mất, như chưa từng xuất hiện.
*Ting Tinh Ting…”
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Long Phi vừa nhìn dãy số, liền lập tức bắt máy.
“Cậu chủ Long, ông chủ của nhà họ Thường, Thường Tại Nguyên hoàn toàn không có ở nhà. Ba người chúng tôi đã tiến vào xem thử rồi, có thể chắc chắn một trăm phần trăm!”
Long Phi cau mày.
“Tôi biết rồi”
Anh ta cúp điện thoại, vẻ mặt trông có chút khó chịu.
Thường Tại Nguyên, cái lão già khốn nạn này lại không có nhà, vậy ông ta còn có thể đi đâu được chứ? Anh ta tự hỏi.
Ông ta rất ít đi ra ngoài, bây giờ ông ta không có ở nhà, Bắc.
Phương lại có nhiều nơi có thể cuộc là hần có thể đi đâu chứ?
Nhà họ Thường bất ngờ tấn công nhà họ Long mà không báo trước, điều này khiến Long Phi vẫn luôn rất cảnh giác.
Cũng trong tâm trạng đó, Thường Tại Nguyên đã sai Ngụy Minh đi giết Long Linh Nhi, nhưng cho đến nay ông ta vẫn chưa nhận được tin tức gì về cái chết của Long Linh Nhi, nếu thật sự giống như Lâm Vũ Chân chưa chết, thì ông ta sẽ lập tức phản ứng lại ngay.
Chỉ có thể là Ngụy Minh đã thất bại rồi.
Nhưng thực lực của Ngụy Minh đến đâu, Thường Tại Nguyên là người biết rất rõ.
Ngay cả trong cấp bậc cao thủ, Ngụy Minh cũng coi như đứng đầu bảng xếp hạng. Nếu có thể giết được anh ta mà còn không để lộ ra tin tức gì, thì chỉ có một khả năng, đó là người ra tay là người hung tàn đến đáng sợ.
Ngoại trừ nhà họ Long ra thì còn có thế là ai được nữa cơ chứ?
Giết anh em của mình đã đành, bây giờ còn giết luôn chính thân cận của mình, nhà họ Long có tham vọng gì, xem ra đã quá rõ ràng rồi.
Thường Tại Nguyên không có ở nhà. Trên thực tế, ba giờ sau khi Ngụy Minh chuẩn bị ra tay để giết Long Linh Nhi, Thường Tại Nguyên đã lặng lẽ bỏ đi Còn bây giờ…
Thường Tại Nguyên đi dạo trong một khu rừng trúc, ông ta đã biết nơi này từ lâu, nhưng trước giờ chưa hề đến, càng không nghĩ là sẽ có một ngày đến đây.
Nhưng nhà họ Thường đi đến bước đường ngày hôm nay, thật sự không thể nào chịu được sự ngoan cố của ông ta nữa.
Nhà họ Thường của ông ta không dám chắc rằng có thể tiến xa hơn, họ đã đủ khó khăn để tiếp tục tồn tại và có được chỗ đứng ở Bắc Phương rồi.
Dù sao thì thứ ông ta phải đối mặt lại chính là nhà họ Long, một trong bốn dòng họ hào môn giàu có nhất ở đây, hiện đang rất phát đạt.
Từ xa, Thường Tại Nguyên đã nhìn thấy một quán trà bên vệ đường, tuy khoảng cách có hơi xa nhưng vẫn ngửi được hương trà nồng nặc.
Một tấm rèm cuốn buông xuống, chắn ngang người trong phòng trà.
Thường Tại Nguyên bước tới, ngay lập tức, hai bóng người đột nhiên xuất hiện, giống như những bóng ma, dừng lại trước Thường Tại Nguyên. Trong đôi mắt chứa đầy sự lạnh lùng và tàn nhãn.
“Ông tìm ai?”
Sau khi tấm màn được vén lên, một giọng nói truyền đến.
“Tôi đang tìm ông!”
Nói rồi Thường Tại Nguyên duõi tay ra, trong lòng bàn tay chính là một con dao nhỏ sắc bén đùng để cắt thịt, còn dính máu tươi.
Bên trên có khắc một đóa Hồng Vân chói mắt!