Dương Minh thấy chân mình run lên!
Giang Ninh muốn số liệu phân tích toàn cầu đó!
Bọn họ có thể công khai số liệu trong nước, nhưng của quốc tế đều bị những thương hiệu quốc tế kia khống chế chặt chẽ, dẫu sao trong nước cũng không có sản phẩm gì có thể đi ra ngoài thị trường quốc tế cả.
Những thứ này ông ta không dám lấy ra, nhưng ông ta lại càng không dám đắc tội với Giang Ninh.
“Anh Giang..”
Hầu kết Dương Minh hơi động.
“Ông còn số liệu khác nữa sao?”
Giang Ninh quay sang liếc ông ta.
“Không, không có”
“Hay là, sở trưởng Dương còn có khó khăn gì? Nếu như có khó khăn gì, không sao tôi không thích nhất là làm khó người ta”
Giang Ninh giơ tay lấy USB ra.
“Không khó khăn gì! Không có! Tôi về chuẩn bị ngay”
Dương Minh nào dám kêu khó, lập tức chạy đi gọi điện thoại cho Khương Lệ, chuyện lớn thế này ông ta không dám tự mình quyết định.
Lâm Vũ Chân ngồi bên cạnh há mồm trợn mắt nhìn.
Cô chỉ muốn số liệu thị trường Phương Bắc trong nước, vì để chuẩn bị tiến vào thị trường Phương Bắc, mà Giang suy xét chu đáo chuyện thị trường nước ngoài Lúc Lâm thị còn chưa đứng vững gót chân ở trong nước, hán đã nghĩ đến chuyện tiến ra thị trường nước ngoài!
Hán đúng là nhìn xa trông rộng.
“Giang Ninh, anh đang nghĩ, Lâm thị chúng ta nhất định sẽ trở thành công ty xuyên quốc gia sao”
Lâm Vũ Chân hỏi đầy nghiêm túc.
“Không: Giang Ninh giơ một ngón tay ra lắc: “Là công ty xuyên vũ trụ, thị trường Phương Bắc, hay là thị trường trong nước, nhỏ quá, anh không thèm liếc mắt”
Lâm Vũ Chân còn có thể nói gì nữa, chỉ có thể sùng bái.
Hai chị em Cao Á Lệ cũng không thể thốt lên lời, chỉ có thể chắp tay quỳ lạy.
Đồng thời lúc này.
Dương Minh đi với tốc độ nhanh nhất chạy về sở nghiên cứu, Khương Lệ đã đến trước ông ta một bước.
Vẻ mặt hai người như thể sắp vào tận thế, lo sợ bất an.
“Số liệu mà anh ta muốn đâu?”
Khương Lệ vội hỏi.
Lúc nấy Khương Phong lại gọi điện cho bà, nếu như bà †a không xử lý chuyện này cho tốt, thì e rằng nhà họ Khương sẽ không còn.
Trên đường Dương Minh đã gọi điện thoại cho cấp dưới bảo họ chỉnh lý, lúc này lấy ra USB: “Ở trong đây rồi!”
“Nhưng mà, chủ tịch Khương, những thứ này không ít, đều là số liệu của những thương hiệu lớn, bao gồm cả Slanka của bà, nếu như cho Lâm thị..”
Dương Minh cảm thấy, chỉ e Khương Lệ sẽ nối gót Trần Cung, bị đuổi ra khỏi công ty.
Khương Lệ hừ một tiếng, nào quan tâm được những thứ này, giơ tay giật USB về, tinh thần hốt hoảng.
Đuổi khỏi công ty?
Mẹ nó có thể sống là tốt lắm rồi!
Khương Lệ bước ra khỏi sở nghiên cứu, nhìn đằng xa, bọn Giang Ninh vẫn chưa đến, nhưng bà ta biết, thái độ của mình không được có sai sót gì nữa, nếu không…
“Thịch!”
Đầu gối bà ta bỗng quỳ xuống dưới đất, đối diện với cửa lớn, khuôn mặt cung kính: “Đây là thái độ nhân sai của tôi!”
Cái quỳ này khiến cho Dương Minh giật mình.
Đó là Khương Lệt Đại gia tộc của Phương Bắc, người của nhà họ Khương!
Thậm chí tương lai, Khương Lệ là con gái độc nhất, chắc chán bà ta sẽ lên làm người thừa kế của nhà họ Khương, trở thành gia chủ kế tiếp, nhưng lúc này lại quỳ ở đây đón Giang Ninh.
Vì để biểu đạt thành ý của bản thân.
Dương Minh ngừng hô hấp, hai chân nhữn ra, không biết mình có phải quỳ xuống hay không.
“Chủ tịch Khương…bà đại diện cho Slanka, bà quỳ như vậy…”
Dương Minh run rẩy: “Chỉ e Slanka sẽ không bỏ qua cho.
bà”
Bà ta không chỉ gây tổn hại đến danh tiếng của Slanka, mà còn dẫm lên mặt của họ.
Khương Lệ không nói gì, dù sao thì cũng tốt hơn là chết?
Cũng tốt hơn là nhà họ Khương bị diệt trong một đêm?
Bà ta thẳng người quỳ ở đó, đợi Giang Ninh đến, bà nhất định phải cho Giang Ninh thấy thái độ nhận sai của mình.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, Dương Minh đứng ở cửa nóng ruột chờ đợi, còn Khương Lệ thì vẫn quỳ, không nhúc nhích, nhìn qua thật giống như một bức tượng điêu khắc.
Đằng xa có một chiếc xe đang tiến đến.
Mắt Dương Minh sáng lên, là xe của Giang Ninh!