Nếu ông Phó còn sống thì có lẽ hắn còn có thể hỏi vài câu, nhưng bây giờ xem ra, Hồng Vân này quả thật che giấu rất sâu.
Ngay cả người mưu tính sâu xa như ông Phó, nhiều nhất cũng chỉ biết một chút mà thôi.
Hồng Vân… Hắn điều tra lâu như vậy cũng chỉ có thể xác định tiồng Vân ở phương bắc, ng là một người hay là một tổ chức, hoặc người giật dãy là ai, bản th Giang Ninh cũng không biết.
“Lão Triệu, từ hôm nay trở đi, liệt Hồng Vân vào nhiệm vụ tin tức cao nhất, chỉ cần có liên quan đến hai chữ Hồng Vân này thì đều điều tra cho tôi!”
“vâng!”
Giang Ninh híp mắt lại: “Bọn họ xuất hiện một lần thì nhất định sẽ có lần thứ hai, chỉ cần tôi tiếp tục lên phía bắc, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ để lộ càng nhiều dấu vết hơn thôi”
“Cậu Giang, lần này người của Hồng Vân đến Đông Hải là để thăm dò sao?”
Giang Ninh khẽ gật đầu: “Tất nhiên là để thăm dò, muốn.
xác định một vài chuyện”
“Bọn họ chưa xác định được, nhưng đã tôi xác định được”
Hai sát thủ Hồng Vân bị hán giết, suy đoán của người giật dây này với thân phận của mình đã trực tiếp bị cắt đứt. Hắn bảo A Lý bố trí một sự ngụy trang khác, chắc hẳn trong thời gian ngắn cũng đủ để lừa được người giật dây.
Nhưng kẻ đó rốt cuộc là ai?
Người nhà họ Long à?
Giang Ninh có một suy đoán, dùng chuyện ám sát Long Linh Nhi làm mồi dụ không chỉ để thăm dò mình, đồng thời cũng có thể thoát khỏi sự tình nghi của nhà họ.
Long, vẫn có thể xem là một cách vẹn cả đôi đường.
Nhưng trước khi có chứng cứ, Giang Ninh sẽ không đưa ra kết luận, ai trong những gia tộc hào môn phương bắc cũng có tình nghi!
Bao gồm cả nhà họ Giang!