“Anh Giang không quay lại Đông Hải”
‘Vẻ mặt Cao Bân nghiêm túc: “Bọn anh Cẩu về rồi: “Vậy là đủ rồi”
Cao Á Lệ gật đầu: “Cao thủ giống anh Cẩu không chỉ có ba mươi người…”
‘Vừa nghĩ đến kỹ thuật chiến đấu của bọn Anh Cẩu, cho dù Cao Á Lệ là người không am hiểu nhưng cũng cảm thấy chấn động. “ s Nhất là khi người nhà họ cao được anh Cẩu huấn luyện, trong một thời gian ngắn ngủi, đã như thoát xác, khiến cho cô ngạc nhiên không thôi, Giang Ninh vậy mà lại có phương pháp như vậy.
Không dám nói là đếo gỗ mục thành đồ thủ công cao cấp được, nhưng xác thực là khiến cho bọn anh Cẩu như trở thành người khác.
Biến đổi đó, không biết là bao nhiêu người cả đời không bao giờ đạt được, nhưng ở chỗ Giang Ninh không có gì là khó cả.
“Thịnh Hải bên kia..”
Hầu kết Cao Bân hơi động, vẻ mặt nghiêm túc: “Chỉ e sẽ là chiến trường thật sự!”
Có bốn cao thủ cấp bậc tông sư đến Thịnh Hải, quyết chiến một phen!
Chỉ nghĩ thôi, cả người Cao Bân đã bắt đầu run rẩy, cho.
dù là cậu, đối mặt với một cao thủ cấp bậc tông sư thôi cũng khó mà sống nổi nữa là bốn người!
“Chị, lần này nguy hiểm lắm”
Cậu không nhịn được mà nói: “Bốn cao thủ cấp bậc tông sư, Anh Giang…ứng phó thế nào?”
Đó là bốn cao thủ cấp bậc tông sư đấy!
Cao Bân không thể tưởng tượng nổi, lần này nên đối phó thế nào, rõ ràng là không đánh nổi.
Cho dù đã thấy được Giang Ninh mạnh thế nào, nhưng lần trước chỉ cần đối mặt với người có thực lực gần đến cấp bậc tông sư, một gần và một là đạt được, rõ ràng là khoảng cách trên trời và dưới đất.
Mà lần này đối mặt với những bốn người.
Cao Bân hơi lo lắng, cậu muốn tự nói với chính mình không cần lo, nhưng không có tác dụng.
Không phải là cậu không thấy được, nhưng mà đây là chuyện không thể hoàn thành, chả khác gì đâm đầu vào chỗ chết cả.
“Anh Giang giờ đang làm gì?”
Cao Á Lệ không thèm để ý đến sự lo lắng của Cao Bân, bĩnh tĩnh hỏi.
“Đang…đang pha trà”
Cao Bân bỗng khựng lại.
Cậu vừa mới từ khách sạn của Giang Ninh về, Giang Ninh nhàn nhã ngồi pha trà, thỉnh thoảng cùng với Tô ‘Vân- truyền kỳ tỉnh thành đấu võ miệng, tựa như không hề biết có chuyện này.
Cao bân không dám tưởng tượng, một người đối mặt với kẻ địch mạnh, lại có thể thản nhiên như vậy.
“Vậy thì đúng rồi”
Cao Á Lệ hít sâu một hơi.
Mặc dù cô cũng hơi căng thẳng.
Nhưng cô tin vào thực lực Giang Ninh!
Bởi vì người đàn ông này rất khác biệt.
“Làm tốt chuyện của mình là đủ Cô nhìn Cao Bân nói: “Đảm bảo cho mỗi một nhân viên của tập đoàn Lâm thị được bình yên vô sự, em hiểu chưa?”
“Vâng!”
Cao Bân gật đầu: “Em sẽ đích thân bảo vệ Vũ Chân, cho.
dù chết, em cũng không để cho người khác làm hại cô ấy”
Tin tức nhà họ Tống liên thủ với ba nhà khác, nhằm vào thế giới ngầm Đông Hải bát đầu tiếng công đã truyền ra ngoài.
Nhưng chẳng bao lâu sau, có người nhìn ra, nhà họ Tống có dụng ý khác, mục tiêu của anh ta không phải là Đông Hải mà là Thịnh Hải!
Bốn đại tông sư đều đến Thịnh Hải, còn lại tám vị cao thủ đều giết đến Đông Hải.
Điều này khiến cho nhà họ La hết sức bất mãn.
“Tống Cương, cậu có ý gì?”
La Vĩnh Kiền phải trả một cái giá rất lớn mới mời được một cao thủ cấp bậc tông sư, hi vọng nhân cơ hội này có thế lấy lại được tỉnh thành Thiên Hải đã mất.
Nhưng mười hai cao thủ đều giao cho nhà họ Thiết và nhà họ Tống chỉ phối, bọn họ lại cho bốn cao thủ cấp bậc tông sư đến Thịnh Hải, tám người còn lại đến Đông Hải.
Có ý gì đây?
“La gia chủ, bình tĩnh đừng gấp”
‘Tống Cương thản nhiên đáp: “Bên Đông Hải chỉ cần tám người là đủ ứng phó, nhưng Thịnh Hải lại không giống vậy.”
“Nếu như Đông Hải thất thủ thì sao?”
La Vĩnh Kiền tức giận không thôi, Thịnh Hải cái gì, trong mắt ông ta, Đông Hải đáng sợ hơn Thịnh Hải nhiều.
Thịnh Hải mới tổn thất có vài người, nhưng Đông Hải kia đã phá chuyện làm ăn kinh doanh hơn hai mươi năm của nhà họ La, thậm chí còn có một cao thủ cấp bậc.
tông sư chết ở đó!
“La gia chủ, Đông Hải sẽ không thất thủ: Gia chủ nhà họ Thiết lên tiếng, hơi nhíu mày, tựa như rất bất mãn với thái độ của La Vĩnh Kiền: “Nếu chúng ta đã quyết định để cho nhà họ Tống chi phối những cao thủ đó, vậy thì nghe cậu ấy là được rồi, tôi tin tưởng cậu ấy”
Ngày nay mọi người đều đã trèo lên cùng một chiếc.
thuyền, chẳng ai dám lơ là cả.
Tống Cương cũng như vậy, đó là lập uy, là cuộc chiến làm lên danh tiếng để anh ta thượng vị, trở thành gia chủ nhà họ Tống, anh ta đã xem xét mọi bề rồi mới quyết định.
Anh ta đã nghĩ đến những cao thủ quan trọng nhất ở Đông Hải chắc chắn đang ở Thịnh Hải, chỉ có đi Thịnh Hải mới có thể một lưới vét hết cá ở Đông Hải.
Lúc đó mới có thể kê cao gối ngủ ngon.