“Con khốn! Có phải là mày cố ý hại tao không? Con đàn bà đê tiện này!”
Nếu không phải vì Tôn Lâm Lâm, bây giờ gã đã rời khỏi Thịnh Hải thì sao có thể gặp thêm rác rối như vậy!
ĐÀ Tôn Lâm Lâm hét to một tiếng, ôm mặt và ngã bịch xuống đất, trên gương mặt đầy vẻ kinh hãi, Tống Thành tự nhiên đánh ả! ¿¿ Z “Anh… anh dám đánh tôi! A a a, tôi liều mạng với anhl Tôi liều mạng với anh!”
Tôn Lâm Lâm thẹn quá thành giận, lại giống như một người điên xông về phía Tống Thành, đánh gã.
Hai người lập tức quấn lấy nhau.
Tống Thành ra tay vô cùng ác độc, gã đúng là hận con đàn bà đê tiện Tôn Lâm Lâm này thấu xương. Nếu không.
phải tại cô ta, mình làm sao có thể thảm tới mức này.
Gã tiêu đời rồi!
‘Gã biết mình hoàn toàn tiêu đời rồi!
Vào Thịnh Hải này chính là vào một địa ngục, bây giờ.
đừng mong rời khỏi.
“Cho các người cơ hội nhưng các người lại không quý trọng”
Anh Cẩu hừ một tiếng, không muốn lãng phí thời gian: “Nếu các người không muốn rời đi, vậy thì đừng đi nữa!”
Không có ai trên tầng của công ty giải trí Tinh Tế để ý tới chuyện gì vừa xảy ra.
Sau khi Giang Ninh nói cho bọn họ biết Tống Thành và ‘Tôn Lâm Lâm là ai, chúng đã làm gì thì không có ai sẽ thông cảm với chúng nữa.
Đặc biệt là Tôn Lâm Lâm suýt nữa gây ra sự cố đáng sợ ở trong buổi hòa nhạc, không đáng được tha thứ.
Giang Ninh không định giết ả là vì để cho ả quay về nhà họ Tống ở phương bác, ả sẽ càng thảm hại hơn!
Lúc này, mấy người Diệp Khinh Vũ đều ở trong phòng thu âm.
Hai người Lâm Vũ Chân và Tô Vân có may mắn tham dự Vào trong đó, hát lên một câu hòa âm cũng làm cho hai người cảm thấy vô cùng hưng phấn.
Giang Ninh ngồi ở bên ngoài, Cao Á Lệ lại ở bên cạnh.
“Đã cho Tôn Lâm Lâm trở về, đám người Tống Thành thì giữ lại”
Giang Ninh gật đầu.
“Cô làm tốt lắm”
Điều này giống với suy nghĩ của mình, không thể không nói, Cao Á Lệ thật sự là một người phụ nữ thông minh, hiểu rõ tâm trạng của Giang Ninh.
“Từ nay về sau, nếu những gia tộc lớn ở phương bắc còn muốn xuống tay với Thịnh Hải lại có thể sẽ cân nhác.
một chút”
Trong lòng Cao Á Lệ thầm biết ơn.
Bởi vì lần này Giang Ninh không ra tay, trái lại làm cho uy danh của nhà họ Cao được nâng cao thêm một bước.
Người khác sẽ không chỉ kiêng ky người phía sau nhà họ.
Cao, ngay cả nhà họ Cao cũng là tôn tại mà bọn họ.
không dám tùy ý xem thường nữa!
Về sau, Thịnh Hải này sẽ do nhà họ Cao bọn họ bảo vệ!
“Ừ, anh yên tâm, tôi sẽ bảo vệ được Thịnh Hải”
Cao Á Lệ nói với Giang Ninh cũng là đang nói với mình.
Tin tức được truyền đi rất nhanh.
Một ngày ngán ngủi, tin tức Tống Thành cậu hai nhà họ Tống chết ở Thịnh Hải đã truyền khắp cả phương bắc khiến cho các gia tộc lớn ở phương bắc phải chấn động!
Khoảng thời gian trước vừa xảy ra chuyện nhà họ Tô và nhà họ Tả bao vây tấn công nhà họ Cao, lại bị nhà họ Cao giết ngược lại. Bây giờ, cậu hai nhà họ Tống nóng lòng đi vào thu lấy nhà họ Cao nhưng không ngờ, tự nhiên lại có kết quả này!
“Bốp!”
Tôn Lâm Lâm trở lại nhà họ Tống, mặt đã bị Tống Vĩ Minh đánh cho sưng vù.
“Chuyện gì xảy ra hả? Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Sao.
Tống Thành có thể chết được!”
Ông ta vô cùng tức giận.
Chết hết!
Tống Thành và cả đám cao thủ Tần Khang Sâm do gã dẫn đi không có một người nào có thể sống sót trở về, tất cả đều chết hết rồi!
Ông ta vốn cho rằng lần này Tống Thành đi có thể bao vây tấn công nhà họ Cao, thu thế giới ngầm ở Thịnh Hải về cho nhà họ Tống, nhưng dù thế nào cũng không ngờ được sẽ là kết quả này.
“Ác ma… Ác ma…”
Tôn Lâm Lâm ôm mặt, tóc tai bù xù, chỉ cười một cách ngây ngô, trong ánh mát lại vô cùng hoảng sợ: “Là ác.
mat Bọn họ là ác mai”
“Thịnh Hải chính là địa ngục! Thịnh Hải chính là một địa ngục! Ai đi cũng phải chết!”
Tiếng thét thê lương chói tai của ả làm cho da đầu người †a tê dại!