Cao Á Lệ cười lạnh: “Thật đúng là mơ tưởng hão huyền!”
Nếu như chỉ có một mình nhà họ Cao thì chắc chắn không thể trụ nổi, dựa vào thực lực nhà họ Tống có thể dễ dàng tiêu diệt nhà họ Cao, dẫu sao, họ hàng nhà họ Cao ở phương Bắc hiện giờ cũng không có khả năng chỉ viện cho họ.
Nhưng hiện giờ, thế giới ngâm ở Thịnh Hải không thuộc về nhà họ Cao!
` gà ⁄= ( ồ Mà là thuộc về Giảng Ninh! _ “Tra được tung tích của chúng chưa?”
Cao Á Lệ hỏi.
“Còn chưa, giấu mình thật kỹ, cần thêm chút thời gian”
Cao Bân đáp.
Cao Á Lệ hơi nhíu mày, im lặng không lên tiếng.
Cô biết người nhà họ Tống đến, mục đích rất của họ rõ ràng, đó là muốn cướp lại thế giới ngầm ở Thịnh Hải, sau đó trợ giúp mấy con cá lọt lưới của nhà họ Tả tiếp tục.
làm đại diện phát ngôn trò chơi, giành lại tài nguyên Thịnh Hải.
Nhưng đến hai ngày rồi còn chưa ra tay, xem ra là đang e ngại gì đó.
Chỉ cần bọn họ xác nhận được nhà họ Cao ngoài Cao.
Bân ra thì không còn cao thủ nào khác, chắc chắn sẽ ra tay ngay lập tức.
Nếu không, đợi người đứng sau nhà họ Tô phản ứng lại, thì gã ta sẽ lỡ mất thời cơ.
“Nói cho anh Giang biết thôi.”
Cao Á Lệ quyết định.
Loại chuyện này đã vượt quá phạm vi năng lực của nhà họ Cao, chỉ có thể nói cho Giang Ninh, để hắn quyết định.
Giang Ninh không nhường, vậy thì nhà họ Cao có chết sạch cũng quyết không nhường một tấ!
c Giang Ninh lúc này đang ở công ty giải trí Tinh Tế.
Buổi tiệc chúc mừng bắt đầu.
Bàn trong phòng làm việc đều được xếp xung quanh, bên trên có đặt các loại đồ ăn vặt, hoa quả, bánh, đồ uống và rượu ngon!
“Cạn!”
Vương Vĩ nâng ly rượu, hô to: “Buổi biểu diễn lần này thành công mỹ mãn, mọi người vất vả rồi, xin cảm ơn và chúc mừng!”
Tiếng hoan hô vang vọng khắp cả tầng lầu!
Nhân viên tập đoàn Lâm thị cũng đến góp vui, buổi biểu diễn lần này hết sức thành công, đối với lần tuyên truyền sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị cũng tốt đẹp vượt ngoài mong đợi.
Không mở một chai sâm panh chúc mừng mà được chắc?
Ngay cả Lâm Vũ Chân cũng uống hai ly, mặt đỏ ửng lên, xinh đẹp lại dễ thương, hơi có tí men say trông lại càng mê hoặc lòng người.
Giang Ninh nhìn đến ngẩn ngơ.
“Được rồi, không cho phép uống nữa, tửu lượng em không tốt”
Giang Ninh cầm lấy ly rượu trong tay Lâm Vũ Chân, đổi cho cô một cốc nước hoa quả.
“Không sao, hôm nay rất vui, có thể uống thêm chút nữa: Lâm Vũ Chân cười nói.
“Không được.”
Giang Ninh không nói nhiều: “Nghe lời”
Lâm Vũ Chân chỉ đành nhún vai, lời của chồng, phải nghe.
“Hôm nay thật sự rất cảm ơn”
Diệp Khinh Vũ bước đến, thấy mặt Lâm Vũ Chân đỏ lên, đè lên bàn tay đang định lén lút cầm cốc rượu của cô, sau đó quay sang Giang Ninh nói: “Tôi mời anh”
Giang Ninh chạm nhẹ ly rượu.
“Đừng khách sáo”
Nếu như hôm nay xảy ra chuyện, không chỉ Diệp Khinh Vũ xong đời, ngay cả tập đoàn Lâm thị cũng sẽ thất bại, đừng mong tiến vào thị trường Thịnh Hải nữa.
Vậy thì đêm nay sẽ không có bữa tiệc chúc mừng này.
Tồi.
“Còn có Vũ Chân, tôi cũng phải cảm ơn cô”
Diệp Khinh Vũ khoác tay Lâm Vũ Chân: “Chúng ta cũng chạm ly”
“Được, nào!”
Lâm Vũ Chân giơ tay định lấy ly rượu, nhưng bị Diệp.
Khinh Vũ ngăn lại.
“Không được, cô uống nước hoa quả, cô không nghe lời Giang Ninh hả”
Lâm Vũ Chân le lưỡi: “Đương nhiên phải nghe!”
Điện thoại Giang Ninh vang lên, hắn đi đến chỗ khác nghe, Lâm Vũ Chân lại lén lút cầm lấy ly rượu, khẽ nói: “Nhanh, nhân lúc Giang Ninh không ở đây, chúng ta nhanh uống một ly!”
“Tôi biết rồi”
Giang Ninh nghe thấy lời người đầu bên kia cũng hết sức bình tĩnh, trong giọng nói không tỏ vẻ lo láng chút nào: “Còn nữa, tôi đã tìm ra chúng”
Hắn híp mắt lại.
“Không cần tìm, đợi chúng tự mình đến, chúng ta sẽ chuẩn bị cho chúng một bất ngờ”