Mắt cá chân đẹp tuyệt!
Khi lại nhìn thấy Lâm Vũ Chân mặc chiếc váy màu trắng giống như một tiên tử trong sáng, dường như mọi vật xung quanh đều lập tức biến mất, trong trời đất này chẳng khác nào chỉ còn lại có một mình Lâm Vũ Chân.
Tân Mục nhìn tới ngây người, lại giống như thấy Thánh nữ trên cao vậy!
“Đẹp, Quá đẹp!”
Hầu kết của gã chuyển động, Thánh nữ như vậy chính là để vấy bẩn, nếu có thể cưỡi trên người, không biết sẽ là cảm giác gì nhỉ?
Khóe mắt Tân Mục lập tức giật: “Chỉ lái Mercedes C- Class, xem ra thân phận không tính là quá cao, ngay cả tài xế cũng ăn mặc tùy tiện như vậy, có hy vọng rồi!”
Người ở Thịnh Hải lâu đều có một loại năng lực quan sát, từ cách mặc và lái xe của người khác, thậm chí là cách ăn nói lại có thể đoán được người trước mắt đại khái thuộc về tầng lớp nào.
Không hề nghỉ ngờ, Tân Mục rất tự tin vào ánh mắt của mình.
‘Gã thường dùng cách này để phán đoán người phụ nữ muốn ra tay là loại, tầng lớp nào, sau đó áp dụng thủ đoạn tương ứng, để cho các cô ấy ngoan ngoãn cản câu, đi vào khuôn khổ.
Nhìn Lâm Vũ Chân, trong lòng gã lập tức nảy ra một ý.
Âm nhạc nhẹ nhàng chậm rãi làm người ta cảm thấy thoải mái.
Rượu và thức ăn ngon tỏa ra mùi thơm mê người.
Những người qua lại trong đại sảnh tầng tám đều là người có chút thân phận ở Thịnh Hải, có lẽ không thường có những dịp như thế để cơ hội để mọi người giao lưu làm quen với nhau.
Giang Ninh nắm tay Lâm Vũ Chân đi vào đại sảnh bữa tiệc, chỉ một thoáng lại có không ít ánh mắt nhìn qua.
Thấy Lâm Vũ Chân giống như tiên tử kèm theo khí chất xuất trần, không ít người đều tròn mắt nhìn.
Đây là con gái nhà ai mà có khí chất quá vậy?
“Đông người nhỉ”
Lâm Vũ Chân khẽ nói: “Nhưng em chẳng nhận ra ai cả.”
“Lát nữa nói chuyện rồi sẽ quen thôi”
Giang Ninh cười nói: “Bạn anh còn chưa tới, chờ bọn họ tới, anh sẽ bảo bọn họ giới thiệu em”“
Hai chị em Cao Á Lệ vẫn đang trên đường tới đây. Chờ bọn họ tới rồi, bảo bọn họ giới thiệu từng người cho Lâm Vũ Chân làm quen, vậy cũng rất dễ làm thôi.
“Tô Vân”
Hắn quay đầu, liếc nhìn Tô Vân đang hết nhìn đông tới nhìn tây: “Nhìn cái gì chứ, mọi thứ đều có thể ăn, miễn phí đấy”
Mắt Tô Vân lập tức sáng lên, bất chợt cười hì hì, vẫn giữ khí thế của mình.
“Anh rể, trong trường hợp như vậy thì có thể chỉ nhìn người khác ăn thôi, anh phải có khí chất đấy!”
Giang Ninh thật muốn gõ mạnh vào đầu cô bé một cái.
Giả vờ giả vịt cái gì chứ? Cả người cũng chỉ là một kẻ tham ăn!
Sợ rằng không cần mấy phút, Tô Vân sẽ không nhịn được mà chạy đến khu tiệc đứng để công thành đoạt đất.
Từ phía xa, Tân Mục nhìn theo bóng lưng của Lâm Vũ Chân lại không nhịn được chà chà khen ngợi.
“Bóng lưng uyển chuyển, đúng là mê người mà”
Gã thấy Cao Thành đi tới liền vẫy tay, cầm ly đi nhanh tới bên cạnh Cao Thành, chỉ vào Lâm Vũ Chân: “Giám đốc Cao, người kia là con gái nhà ai ở Thịnh Hải vậy?”
Cao Thành vừa kiểm tra một lượt thấy không có gì khác thường, ngược lại đã bị người ta liên tiếp mời vài ly rượu.
Hôm nay nhà họ Cao là người nắm giữ thế giới ngầm Thịnh Hải trong tay, chị em nhà họ Cao càng mang theo uy danh truyền kỳ, người bình thường căn bản cũng không dám tới gần bọn họ, càng chưa nói tới kết giao.
Ngược lại, trước đây Cao Thành lại là người từng quen biết, từng uống rượu hát ca hát, thường gặp ở trong câu lạc bộ. Bây giờ ở nhà họ Cao, anh ta xem như là người duy nhất bọn họ có thể tiếp xúc được.
Nịnh bợ Cao Thành dĩ nhiên lại thành có quan hệ tốt với nhà họ Cao, đây là cách hữu dụng nhất rồi Gần như mỗi người xuất hiện trong bữa tiệc đều qua chào hỏi với Cao Thành, thái độ vô cùng khách sáo, làm cho trong lòng Cao Thành rất thoải mái, dường như anh †a mới là người nắm quyền khống chế tuyệt đối của bữa tiệc này vậy.
Cảm giác nhân vật chính này đúng là quá sảng khoái.
Thấy Tân Mục đánh tiếng với mình, Cao Thành khẽ gật đầu và bất chợt quay đầu theo Tần Mục chỉ tới và nhìn thấy Lâm Vũ Chân, lắc đầu.
“Chưa từng gặp, tôi gần như đã gặp hết những người có mặt mũi ở Thịnh Hải, nhưng chưa từng gặp người phụ nữ này”
Anh ta nhìn Tân Mục cười một tiếng: “Cậu Tân, cậu thích à”