Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 486




Người nhà họ Tả cũng đang ở đây.

Gia chủ nhà họ Tả, Tả Xuân Thu, còn có Tả Thiên, lúc này đang ngồi ở phòng khách nhà họ Tô.

Ngồi ở vị trí chủ vị là gia chủ nhà họ Tô, Tô Bác Văn, và Tô Bác Võ. £` = Hai gia tộc lớn đấu tranh ngầm bao nhiêu năm nay, thậm chí giờ vẫn còn là đối thủ, nhưng lúc này lại ngồi lại với nhau.

Bởi vì, bọn họ còn có việc quan trọng hơn phải giải quyết ngay lập tức.

Trước khi cùng đạt được lời ích chung, tạm thời hợp tác thì có gì mà không thể?

“Ý của Phương Bắc rất rõ ràng”

Tô Bác Văn nói: “Diệt nhà họ Cao, nhà họ Tả lại tranh với nhà họ Tô, đó là quy tắc của cạnh tranh”

“Không ai có thể khiêu chiến quy tắc”

Tả Xuân Thu nói: còn con đường ch lốn vượt ra khỏi quy tắc, vậy thì chỉ Hai người quay đầu, Quách lão đang đứng chắp tay phía dưới.

“Bọn họ không chịu cúi đầu”

Quách lão bảo: “Cao Bân nói rồi, lễ tang kết thúc thì cậu †a sẽ đến lấy mạng mấy người”

“Hừ, nhóc con vát mũi chưa sạch, thật sự cho rằng mình giỏi lắm sao”

Tả Thiên cười lạnh một tiếng.

Bọn họ bảo Quách lão đợi người, đi thuyết phục chị em nhà họ Cao, mục đích là vì để họ lơ là cảnh giác, không thể giữ lại nhà họ Cao được nữa.

Không chỉ là nhà họ Cao ở Thịnh Hải, mà cả nhà họ Cao ở phương Bắc nữa.

“Ra tay đi”

Tô Bác Văn lên tiếng, soạt soạt soạt, ba thân ảnh đứng dậy.

Người nào người nấy đều vô cùng khí thế, cường hãn vô cùng.

“Vậy thì ra tay thôi”

Tả Xuân Thu cũng lên tiếng, ba người bên cạnh ông ta cũng đồng loạt đứng dậy.

Những người này là cao thủ bọn họ giấu kỹ ở gia tộc của họ.

Song phương cuối cùng cũng tung ra con át chủ bài của mình.

Ngoài mặt chỉ có hai người là Tô Bác Võ và Tả Thiên gần đến cấp bậc tông sư, nhưng trên thực tế, bọn họ còn có rất nhiều cao thủ, đây mới là thực lực thực sự của bọn họ.

Mà nhà họ Cao, Cao Thắng Hải, cao thủ bí mật của họ.

cũng chết rồi, ai còn có thể ngăn cản được?

“Đêm nay, sẽ khiến cho nhà họ Cao biến mất vĩnh viễn ở Thịnh Hải, bát đầu từ ngày mai, nhà họ Tả của anh và nhà họ Tô của tôi, dựa vào thực lực của từng nhà vậy”

Tô Bác Văn nói to.

Tả Xuân Thiên cười lạnh, đứng dậy nói: “Tôi cũng có ý này!”

Dứt lời liền vung tay áo bỏ đi.

Mà sáu người kia, thân ảnh loáng lên, thoát cái đã biến mất.

Nhìn theo nhà họ Tả rời đi, Tô Minh Xương híp mắt lại: “Ba, con đã chuẩn bị đầy đủ hết rồi, chỉ đợi ngày mai sẽ ra tay với nhà họ Tải”

“Bên Minh Vĩ cũng đang chuẩn bị rồi”

Tô Bác Văn lạnh lùng nói: “Một tháng, ba chỉ cho các con thời gian một tháng, Thịnh Hải phải nằm trong tay nhà họ Tô chúng tai”

Ông không ngờ, con cháu nhà họ Tả nhiều, lúc thường đều chỉ hoạt động trên mặt đất, nhưng hôm nay mới phát hiện, thân thủ người nào người nấy đều không thể đùa được, không hể thua kém Cao Bân.

Hôm nay giết nhà họ Cao dễ như trở bàn tay.

Nhà họ Tả giấu cũng thật kỹ!

Đương nhiên là nhà họ Tô cũng không yếu.

Hôm nay là lúc hai bên sẽ thể hiện thực lực của mình, đến ngày mai sẽ nghênh tiếp một trận chiến điên cuồng hơn nữa.

Thịnh Hải chắc chẵn sẽ rơi vào tay nhà họ Tô.

Lúc này.

Đêm khuya, nhà họ Cao vẫn sáng đèn.

Cao Á lệ đang ngồi sững sờ ở đó.

“Cậu nói cái gì, còn có người đến?”

Cô không dám tin, cao thủ nhà họ Tô và nhà họ tả chẳng phải là Tả Thiên và Tô Bác Võ hay sao, chẳng lẽ còn có người khác?

Nhưng ngẫm lại, ba của cô cũng có thể giấu kỹ đến như vậy, vậy thì nhà họ tả và nhà họ tô sao không thể chứ.

“Bọn họ đã đến rồi”

Giang Ninh không ngẩng đầu, cầm tách trà lên.

Vừa dứt lời, mấy cái xác bay vào.