Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 464




Lưu Tiểu Đao không chút khách khí, trực tiếp ngồi xuống, ‘Vết thương trên người hán chưa hồi phục hoàn toàn, nhưng ít nhất không có ảnh hưởng quá lớn đến việc cử động của hẳn ta.

“Anh muốn tôi làm gì!”

Hắn nói thẳng, không nói thừa một câu nào.

Từ hôm Giang Ninh đến bệnh viện thăm hản, nói với hắn những lời đó thì Lưu Tiểu Đao đã quyết định rồi “Làm thế nào là chuyện cậu tự nghĩ, tôi chỉ cần một thứ”

Giang Ninh nhàn nhạt nói, “Tôi muốn nước của thế giới ngầm Thành Hải này vẩn đục hoàn toàn!”

Trong mắt Lưu Tiểu Đao lập tức lóe lên tia sáng.

Hắn biết rõ thực lực của Giang Ninh, người đàn ông mạnh mẽ vô địch, trên người mang theo loại khí chất đáng sợ khiến người khác tự nhiên cảm thấy sợ hãi.

Nhưng Thành Hải này không đơn giản như vậy!

“Tôi cần nhắc nhở anh một câu”

Lưu Tiểu Đao nói, “Thế giới ngầm của Thành Hải có rất nhiều thế lực lớn, cao thủ tập trung rất nhiều, không nói đến nhà họ Cao và nhà họ Tả, chỉ nhà họ Tô thôi cũng không thể coi thường!”

“Nghe nói trăm năm trước nhà họ Tô này do một vị đường chủ của Thanh Môn sáng lập, nền móng ở thế giới ngầm Thành Hải cực kỳ vững chắc, chính là cậu hai nhà họ Tô, không dễ đối phó đâu!”

Giang Ninh híp mắt, nhàn nhạt nói: “Tiêu diệt quá dễ dàng thì còn ý nghĩa gì nữa?”

Tim Lưu Tiểu Đao đột nhiên đập mạnh.

Ngông cuồng quá rồi đấy!

Giang Ninh thật sự quá ngông cuồng!

Giang Ninh nói rất nhẹ nhàng, hán không hề nhìn thấy trên mặt Giang Ninh có một tia kiêng kị nào cả, rõ ràng hắn không coi nhà họ tô kia ra gì mà.

Nhưng hán từng thấy thực lực của Giang Ninh, Giang Ninh có tư cách để ngông cuồng như vậy.

“Lần trước anh buông tha cho Tô Minh Toàn nhưng anh †a không nhớ ân huệ của anh”

Lưu Tiểu Đao nói, “Nhà họ Tô chỉ cảm thấy Đông Hải các anh kiêng nể nhà họ Tô cho nên mới không dám lấy mạng của Tô Minh Toàn!”

“Họ đã âm thầm chuẩn bị đối phó với các người rồi”

“Vậy thì càng tốt”

Giang Ninh mỉm cười.

Hắn thích người không sợ chết như vậy, tự mình dâng đến cửa vậy mới có đồ để chơi.

Nghe ngữ khí của Giang Ninh thì Lưu Tiểu Đao biết là Giang Ninh chuẩn bị ra tay rồi, sẽ không có đường lui nữa, với lại Giang Ninh muốn có thì chắc chắn phải có đượ!

c Hắn cầm ly trà Giang Ninh đưa qua, uống một hơi.

Tiếp đó đứng dậy: “Đợi tin của tôi!”

Nói xong hắn kéo cửa ra cẩn thận nhìn bốn phía, xác định không bị ai đi theo thì nhanh chóng rời đi.

“Người này đáng tin không”

Hoàng Ngọc Minh điều tra Lưu Tiểu Đao rất rõ, nhưng rất khó để khống chế loại động vật như con người.

Giang Ninh nhìn một cái, ly trà trống rỗng, nói: “Tôi chưa từng tin hán ta, đây cũng là một bước trong kế hoạch của tôi”

Khả năng hiểu và khống chế tâm tính con người của Giang Ninh mạnh đến khiến người khác thán phục.

Thậm chí đến điều này cũng nằm trong kế hoạch của hẳn, đi một bước nhìn thấy ba bước, dù trong lòng Lưu Tiểu Đao có những tính toán khác cũng nằm trong dự đoán của Giang Ninh từ sớm.

Hắn càng muốn làm ra chuyện gì đó thì Giang Ninh càng Vui Vẻ.

Giang Ninh sợ nhất là Lưu Tiểu Đao không nghĩ gì cả, cái gì cũng làm theo ý Giang Ninh, nhưng rất hiển nhiên, đối với loại người như Lưu Tiểu Đao này là không thể nào.

Sắp rồi.

Sóng gió của thế giới ngầm Thành Hải này sáp đến rồi.

Đến lúc đó, máu chảy thành sông, có bao nhiêu người phải biến mất khỏi thế giới này?

Ừ, ít nhất thì mấy người đáng bị phạt đều nên biến mất.

“Các cậu chuẩn bị thật tốt, có trò vui rì Giang Ninh lấy ly trà lên, nhàn nhạt nói.

Rời khỏi quán trà Lưu Tiểu Đao đi lên một chiếc xe màu đen, lái đến nơi hẻo lánh lại đổi thành một chiếc màu xám, lúc này mới tháo kính và mũ ra.

Trong đôi mát đó đầy lạnh lẽo và ác độ!

c Hắn đã điều tra rõ nguyên nhân cái chết của em mình, chính là bị tên khốn Tô Minh Toàn đó hành hạ đến chết!

Hản chắc chắn phải báo mối thù này.

Với lại hãn sẽ không cam tâm làm việc cho Giang Ninh, dựa vào đâu chứ?

Hắn cũng hận Giang Ninh, hắn sẽ không dễ dàng tin tưởng bất kỳ ai, càng không làm việc cho bất kỳ ai, nếu không phải vì Giang Ninh quá mạnh thì Lưu Tiểu Đao đã ra tay giết anh từ lâu rồi.Nếu hán đã không giết nổi thì sẽ có người có thể giết Giang NinhI