Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 426




Lâm Vũ Chân lương thiện nên không làm được chuyện lừa gạt như vậy, những chuyện này cứ để Giang Ninh làm.

Thoät cái, áp phích tuyên truyền cho sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị đã được trải rộng trong các thành phố lớn ở khu đông nam.

Ban Tuyên truyền đã dồn hết sức lực không hề giữ lại để tạo thế tuyên truyền cho sản phẩm mới, thậm chí phái ra đoàn đột giỏi nhất tfong bộ phận “mình chuyên chịu trách nhiệm quảng cáo ở khu đông nam.

Ký hiệu thần bí lại rất lớn đã thu hút rất nhiều ánh mắt, đặc biệt là khi tiết lộ sẽ có một nghệ sĩ nổi tiếng làm người đại diện của sản phẩm, càng khiến cho người tiêu thụ tò mò hơn.

Bọn họ thiết kế một hoạt động, suy đoán tên ngôi sao.

đại diện, chỉ cần đoán đúng lại có thể nhận được cơ hội ưu tiên dùng thử sản phẩm mới, còn có giải thưởng lớn lên tới năm mươi nghìn!

Trong giây lát đã gây ra một phong trào cho khu đông nam.

Việc bỏ phiếu và tranh luận không ngừng diễn ra trên mạng. Bọn họ không chỉ muốn nhận được giải thưởng, còn muốn lôi kéo phiếu bầu cho thần tượng của mình!

Không thể không nói, hoạt động quảng cáo này đã vô cùng thành công, làm cho sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị lập tức nhận được sự quan tâm cực lớn.

Giang Ninh rất vui mừng, vung tay một cái, một khoản tiền thưởng lại được chuyển đến ban tuyên truyền, càng làm cho các nhân viên kích động không thôi!

Có ông chủ là đại gia như vậy, còn ai không liều mạng nữa?

Công việc tiếp theo chính là của Diệp Khinh Vũ.

Giang Ninh dẫn theo Lâm Vũ Chân chờ ở sân bay Kiến Châu. Diệp Khinh Vũ từ Thành Hải bay thẳng tới đây.

Cô ấy chỉ dẫn theo Vương Vĩ và chuyên gia trang điểm riêng. Những người khác đã sớm được bên phía Lâm Vũ Chân sắp xếp xong xuôi.

Khi lại nhìn thấy Giang Ninh, Diệp Khinh Vũ vẫn có vẻ bình tĩnh. Cho dù cô ấy còn chưa quên cảnh tượng tận mắt nhìn thấy dáng vẻ của Giang Ninh giáo huấn Tô Minh Toàn thật khí phách và đẹp trai như vậy.

Mà Vương Vĩ lại có vẻ cẩn thận hơn nhiều.

“Anh Giang!”

Anh ta vội vàng bước lên trước, dùng hai tay bắt tay Giang Ninh, hơi cúi người đầy vẻ cung kính, theo đó mới chào hỏi Lâm Vũ Chân.

Nói đùa à!

Nhân vật đáng sợ như Giang Ninh, anh ta hoàn toàn không dám đắc tội, người đàn ông này còn khủng khiếp.

hơn cậu ba nhà họ Tô nhiều.

Đương nhiên, chỉ cần không phải là kẻ địch của Giang Ninh thì cũng hoàn toàn không cần lo lắng.

Là bạn hay là kẻ địch của Giang Ninh lại khác nhau một trời một vự!

c “Phòng chụp ảnh bên kia đã chuẩn bị xong rồi, Khinh Vũ, lại trông cậy vào cậu đấy!”

Lâm Vũ Chân cười hì hì kéo tay Diệp Khinh Vũ. Cho dù hai người mới quen biết không lâu, nhưng lại tiếc vì biết nhau quá muộn, giống như chị em gái vậy.

Dọc đường đi, hai người phụ nữ vừa nói vừa cười, thoải mái lại vui vẻ.

Vương Vĩ ngồi ở phía sau, hai tay đặt ở trên đầu gối, cơ thể căng cứng thẳng tắp, không dám có bất kỳ cử động nhỏ nào, ngoại trừ căng thẳng thì vẫn là căng thẳng.

Bởi vì tài xế là Giang Ninh!

Anh ta thế mà lại để cho Giang Ninh làm tài xế lái xe cho bọn họ!

Đây chính là một người đàn ông đáng sợ, mạnh đến mức kinh người đấy.

Lúc đó, tại vịnh Thanh Sa ở Kiến Châu, bãi cát nơi đây vô cùng nổi tiếng, được gọi là bãi cát đẹp nhất vùng duyên hải!

Biển xanh, cát vàng.

Từ phía xa nhìn lại giống như một đường nối liền biển và trời, khiến người ta có cảm giác vui vẻ thoải mái.

Trên bờ cát xây dựng rất nhiều studio, bởi vì rất nhiều người đều lựa chọn tới đây chụp ảnh, bất kể là mang tính thương nghiệp hay là cá nhân tới đây du lịch, chụp.

lại vài bức ảnh đẹp mới khiến cho chuyến đi này trở nên đáng giá.

Người của tập đoàn Lâm thị chịu trách nhiệm cho việc quay phim làm áp phích tuyên truyền tên là Hoàng Phương đã sớm chờ ở đây.

Hôm qua vừa nhận được tiền thưởng do Giang Ninh phát đã đủ làm cho anh ta hưng phấn suốt một đêm không ngủ!

Hôm nay trời còn chưa sáng, anh ta đã thức dậy, dẫn theo nhân viên tìm được vị trí tốt nhất này, tuyệt đối có thể chụp áp phích lần này thật tốt!

“Tất cả mọi người chuẩn bị xong rồi, tổng giám đốc Lâm và đám người anh Ninh sẽ qua ngay đấy”

Hoàng Phương mỉm cười: “Chờ công việc hoàn thành, †ôi sẽ mời mọi người ăn cơm!”

Vừa cầm tiền thưởng, anh ta cũng có cảm giác tiền nhiều khí lớn một lần.

“Mấy người nhanh rời đi, chúng tôi muốn vị trí này. Các người mau thu dọn thiết bị của các người, lập tức rời đi!”

Đột nhiên, một giọng nói kỳ quái truyên đến, hoàn toàn không khách sáo.