*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lần này gã đắc tội Giang Ninh còn không phải là vì Tô.
Minh Toàn có suy nghĩ không nên có với Diệp Khinh Vũ sao?
Nhưng kết quả thì sao? Mình khuyên hắn ta đừng tùy tiện đắc tội người Đông Hải, Tô Minh Toàn còn tát mình hai cái. Tới khi xảy ra chuyện lại không hề xem mình.
người, đẩy mình ra cản dao.
Thật sự khiến cho lòng người rét lạnh!
Lưu Tiểu Đao liếc nhìn Giang Ninh: “Tôi không phải l thủ của anh, anh muốn giết cứ giết, tôi không muốn nói nhiều!”
“Tôi nói, cậu không có tư cách để cho tôi giết.”
Giang Ninh thản nhiên nói: “Tôi tới là cho cậu một cơ hội”
“Cơ hội à?”
Lưu Tiểu Đao cười lạnh. Giang Ninh mạnh như vậy, ngay cả nhà họ Tô cũng không để vào mắt.
‘Gã không cho rằng Giang Ninh không giết Tô Minh Toàn là vì kiêng ky nhà họ Tô. Bởi vì gã nhìn ra được, ngay cả mấy tên đàn em bên cạnh Giang Ninh cũng dám giết Tô Minh Toàn!
Mà Giang Ninh lựa chọn không ra tay nhất định là có sắp xếp khác.
“Không sai, tôi cho cậu một cơ hội trả thù”
“Cơ hội báo thù cho em gái cậu.”
Nghe được từ em gái này, ánh mát Lưu Tiểu Đao rõ ràng khác hẳn.
Chỉ một thoáng, gã đã phát ra sát khí kh ủng bố, giống như một con thú dữ ngủ đông thật lâu vẫn có thể dùng hàm răng cắn chết người!
“Anh điều tra tôi?”
“Không chỉ điều tra, tôi còn biết được một vài sự thật”
Giang Ninh nói: “Sợ rằng cậu không biết, em gái cậu bị người ta c**ng hi3p rồi gi ết chết, hung thủ chính là chủ nhân mà cậu đã đi theo tám năm, Tô Minh Toàn”
Mắt Lưu Tiểu Đao lập tức trợn trừng.
“Không thể nào!”
Gã cười lạnh: “Anh muốn ly gián tôi và nhà họ Tô à? Nằm mơ đi!”
“Tôi sẽ không tin anh đâu!”
Năm đó em gái của mình chết thảm khiến Lưu Tiểu Đao gần như phát điên, là Tô Minh Toàn giúp gã tìm ra hung thủ, để cho gã tự tay giế t chết hung thủ, sau đó gã mới đi theo Tô Minh Toàn, làm tùy tùng bán mạng cho cậu †a.
“Có tin hay không là tùy cậu, chuyện này cũng không khó điều tra, tự mình tốn chút tâm tư là được rồi.”
Thấy vẻ mặt Giang Ninh bình tĩnh, hoàn toàn không hiểu nổi, con ngươi của Lưu Tiểu Đao co lại. Gã bỗng nhiên có một cảm giác, cho dù cả thế giới ngầm ở Thành Hải phản lại, Giang Ninh cũng có cách trấn áp!
“Để cho những kẻ làm chuyện ác sẽ không có cơ hội làm chuyện ác nữa, một lần quét sạch.”
Giang Ninh nói rất hờ hững.
“Phần lớn người trong thế giới này của chúng ta đều là người bình thường giống như em gái cậu. Khi bọn họ bị người ta bắt nạt, bị người ta tổn thương thường hay bất lực lại đáng thương, đã có ai từng đồng tình với bọn họ.”
“Mà người như Tô Minh Toàn có gia tộc lớn như nhà họ.
Tô, cho tới bây giờ sẽ không quan tâm tới sự chết sống của người bình thường”
“Tôi… cũng không muốn làm gì cả, chỉ là muốn bớt đi người bị bị tổn thương, làm cho trật tự trở nên tốt hơn, không hơn”