Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 353




Hai tên đó từ từ lùi về sau, trực tiếp rời đi “Muốn đi à?”

Anh Cẩu tức giận hét một tiếng, muốn xông qua đó.

Đột nhiên, Sơn Hổ cười lạnh một tiếng, kéo áo khoác.

trên người ra, lập tức lộ ra bộ đếm giờ đang tích tắc tích tác đếm ngượ!

c Sắc mặt anh Cẩu thây đổi, Hoàng’Ngọé Minh lập tức nói: “Để chúng đi” “

Hai tên này quả thật chính là kẻ điên!

“Chuẩn bị thật tốt, lần sau tao sẽ lấy mạng chó của tụi mày!”

Hai người Sơn Hổ lên xe rời đi.

Hoàng Ngọc Minh vấy tay: “Đi theo!”

Hai người này quá nguy hiểm rồi, lại cực kỳ điên cưồng không chứt giới hạn.

Anh phải chắc chắn hai người này rời đi chứ không phải vào tỉnh thành lần nữa, nếu không dù có chết cũng phải chặn đường hai kẻ đó lại.

Người của thế giới ngầm Kiến Châu đều như vậy sao?

Xe Hummer không vào tỉnh thành nữa mà trực tiếp từ đường tỉnh đi đến biên giới mới dừng lại.

Lúc này, tấm bia biên giới bên kia đã có một chiếc xe dừng lại, bên cạnh có ba người đang đứng, cảm thấy hơi thở giống y hệt với hai người Sơn Hổ.

Ngũ hổ của Kiến Châu!

Đều đến hết rồi!

Mấy người Hoàng Ngọc Minh xuống xe, đứng ở một bên khác của tấm bia biên giới, duy trì sự cảnh giác, không ngờ ngũ hổ của Kiến Châu đều đến rồi.

Xem ra, chúng không chỉ đơn giản là đến thăm dò tỉnh thành của Thiên Hải!

“Bíp bíp”

Rất nhanh, lại có một chiếc xe hơi chạy đến, Hoàng Ngọc Minh lập tức nhận ra đó là xe của Giang Ninh, trong lòng không khỏi chấn động.

Xe dừng lại, Giang Ninh đi xuống, trong tay còn kéo theo.

Dương Tiêu mặt đầy máu.

Chỉ là trên mặt Dương Tiêu lại không chút sợ hãi và tức.

giận, chỉ có sự điên cuồng và đắc ý. Ngũ hổ ở đối diện thấy Dương Tiêu bị đánh thành như vậy, sắc mặt lập tức.

sa sầm.

“Mày muốn chết!”

Sơn Hổ lập tức muốn động thủ, Liệp Hổ lắc đầu.

“Người đâu?”

Giang Ninh không nói nhiều, nhìn lướt qua ngũ hổ một cái, trên mặt không nhìn ra chút kiêng kị, nếu hắn thật sự ra tay thì đừng nói là ngũ hổ, dù là năm chục con hổ cũng sẽ giết sạch!

“Râm”

Cửa xe mở ra, năm sáu người bị đuổi xuống, đều là đại lý phân phối ở khu vực Đông Nam của tập đoàn Lâm thị.

Lúc này tất cả đều bị bịt mắt, trên mặt đầy sợ hãi.

“Đổi người”

Liệp Hổ nhìn Giang Ninh, đôi mắt giống như con rắn độc.

Giang Ninh đẩy Dương Tiêu qua, Liệp Hổ gật đầu, mấy người là đại lý phân phối đó cũng lập tức được thả ra, hai bên đồng thời đổi người.

“Mang đi”

Giang Ninh hạ lệnh, mấy người anh Cẩu lập tức kéo mấy.

người đại lý phân phối đi, những người khác vẫn duy trì sự cảnh giác, nhìn chằm chằm vào mấy người Dương Tiêu.

Dây thừng trên tay Dương Tiêu được cởi ra, trên tay bị ghì ra một đường rỉ máu, nhưng điều đó không khiến cô †a cảm thấy đau khổ ngược lại còn lộ ra chút biểu cảm hưởng thụ.

Bà điên này quả thật bi3n thái!

“Lại thất bại rồi”

Dương Tiêu lộ nụ cười, dù cho khuôn mặt đó vẫn là khuôn mặt bị Giang Ninh đánh đến sưng lên, nhìn vào cực kỳ hung tợn.

“Đáng tiếc quá, anh cũng không dám giết tôi.”

Cô ta nhìn chằm chằm Giang Ninh: “Nước của Thiên Hải này xem ra thật sự rất sâu, thú vị, thú vị đấy”

Giang Ninh híp mắt, Hoàng Ngọc Minh lập tức đi lên trước, nói một câu bên tai Giang Ninh.

“Quả thật rất thú Giang Ninh nhìn Sơn Hổ một cái, rồi nhìn mấy người khác, ngũ hổ của Kiến Châu, là những cao thủ mạnh nhất thế giới ngầm Kiến Châu, năm người liên thủ lại thì thực lực còn mạnh hơn Tàn Kiếm.

Hôm nay tất cả đều đến đây để đón Dương Tiêu quay về.

Xem ra Dương Tiêu này thật sự rất có tâm cơ, ám sát không thành, sớm đã nghĩ xong đường lui cho mình.

Không chỉ là nước của thế giới ngầm Thiên Hải sâu, nước của thế giới ngầm Kiến Châu cũng sâu như vậy!

“Giang Ninh, lần sau gặp mặt, tôi nhất định sẽ cắt đầu anh xuống!”