Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 314




Giang Ninh tất nhiên đều biết rõ về điều này, hắn sẽ không can thiệp vào quyết định của Lâm Văn.

Ngược lại, Giang Ninh thậm chí còn rất bội phục người ba vợ này.

Chiến lược phát triển tập đoàn Lâm thị đã nhanh chóng được sắp xếp và đưa ra.

Lâm Vũ Chân tất nhiên sẽ không từ chối.

Dự án phía bên tỉnh thành đã ổn định, hai tuần ngắn ngủi, dự án của tập đoàn Lâm thị đã bắt đầu có lợi nhuận, làm người ta phải nhìn với cặp mắt khác.

Đặc biệt là kéo theo tất cả sản nghiệp phát triển, làm cho doanh nghiệp khác cũng có thể nhận được lợi ích, lập tức làm cho danh tiếng của Lâm Vũ Chân cũng tăng lên.

Cô không làm cách thức lũng đoạn, chỉ muốn làm cho thị trường lớn thêm đã giành được sự kính trọng của rất nhiều người đi trước, càng lúc càng nhiều người ủng hộ Lâm Vũ Chân.

Giang Ninh không cần ra tay vào hoàn cảnh giới xã hội đen ở tỉnh thành nữa.

Chỉ cần hắn vẫn ở Thiên Hải, giới xã hội đen ở tỉnh thành sẽ biết nên làm thế nào.

Mấy tháng ngắn ngủi, mọi người trải qua rất nhiều chuyện, trong lòng đã ăn sâu bén rễ quan niệm tỉnh Thiên Hải này chỉ có một ông hoàng, đó là Giang Ninh!

Chỉ cần Giang Ninh ở đây, không ai dám phá hỏng trật tự nơi này.

Ở hội sở mặt nạ, Giang Ninh thật sự có phần nghiện uống trà ở đây.

Bây giờ, quản gia Triệu đang quản lý nơi này, tạo dựng lại mạng lưới tình báo ban đầu, có sự ủng hộ của Giang Ninh, mạng lưới thậm chí còn lớn mạnh hơn trước đây, thậm chí còn đang không ngừng kéo dài ra ngoài.

“Cậu Giang, Thiên Hải này xem như đã ổn định rồi, không thể không nói, lão Triệu tôi bội phục”

Quản gia Triệu vừa rót trà cho Giang Ninh, vừa nói: “Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, cả đời tôi cũng không thể tin được giới xã hội đen có thể tồn tại với cách thức này”

Điều này hoàn toàn lật đổ nhận thức của ông ta về giới xã hội đen trong mấy chục năm nay.

Từ dưới mà lên, ổn định giới xã hội đen, tiến tới ảnh hưởng giới xã hội đen, có trật tự ổn định rồi, bất kể là tốc độ phát triển kinh tế hay cơ sở hạ tầng đều tăng mạnh.

Đây là một việc đáng sợ tới mức nào!

“Thật ra, rất nhiều người từng nghĩ tới, chỉ là không làm được mà thôi.

Giang Ninh uống một ngụm trà: “Ông Phó đã từng nghĩ đến rồi.”

Ánh mắt quản gia Triệu thoáng động. Ông ta biết lúc còn trẻ ông Phó quả thật từng nghĩ tới, nhưng đã nhanh chóng từ bỏ.

Bởi vì ông Phó biết mình không thể làm được.

Mà lần đầu tiên thấy Giang Ninh, ông Phó chẳng khác nào nhìn thấy mình lúc còn trẻ, thấy tham vọng của hắn, còn thấy cả thực lực của hắn!

Cho nên ông Phó cuối cùng cho dù chết cũng muốn giúp Giang Ninh mở ra một lối đi ở phương bắc.

Thứ nhất là báo đáp Giang Ninh bảo vệ con gái ông, thứ hai là ông Phó muốn hoàn thành giấc mộng trong lòng mình kia.

Ánh mắt ông Phó quả nhiên vẫn rất tinh tế.

“Lão Triệu, muốn hoàn thành triệt để chuyện này, không có ông thì có lẽ không làm được.”

Giang Ninh giơ chén trà lên.

Quản gia Triệu dùng hai tay nâng cốc khẽ chạm nhẹ vào cốc của Giang Ninh, gật đầu cười.

Ống ta tất nhiên sẽ cố gáng hết sức ứng phó!

“Đúng rồi, cậu Giang, tập đoàn Lâm thị đã đứng vững gót chân ở tỉnh thành. Bước tiếp theo, chắc là mở rộng đến toàn bộ khu đông nam đi?”

Giang Ninh khẽ gật đầu.

“Không giống với đám người như hổ đói rình mồi ở phương bắc kia, gia tộc lớn ở tám tỉnh thành lớn trong khu đông nam đều là cây lớn rễ sâu, muốn tiến vào địa bàn của bọn họ sẽ không dễ dàng như vậy đâu.”

Không chỉ khó tiến vào địa bàn của bọn họ, càng phải đề phòng bọn họ tới chiếm địa bàn của Lâm thị trước!

Một gốc cây con nhất định sẽ trưởng thành dưới cây lớn che trời, ai chẳng muốn chiếm cho mình?

Đặc biệt là những người trong giới xã hội đen lại có thủ đoạn đa dạng, cũng không dễ đối phó đâu.

Giang Ninh đặt chén trà xuống, hơi híp mắt, ra hiệu quản gia Triệu nói tiếp.

“Lâm thị gần đây phát triển quá nhanh, đã khiến cho rất nhiều gia tộc lớn ở khu đông nam thấy hứng thú.”

Quản gia Triệu đổ một chén trà xuống mặt bàn, bất chợt dùng ngón tay chấm vào nước trà vẽ mấy vòng.

Đó là bản đồ khu đông nam, mà ngón tay quản gia Triệu khoanh vùng một khu vực trong đó, chấm xuống liên tục hai lần.

“Trong đó, nhà họ Dương ở Kiến Châu đã âm thầm có hành động, chính là nhằm vào tập đoàn Lâm thị!”