“Thật đúng là rất nghiêm ngặt, nhưng những tên lính đánh thuê này, hình như cũng đến từ nơi đó.”
A Phi nói.
Trước đó đám người Giang Ninh ở nước ngoài Las Vegas, đã gặp qua lính đánh thuê Hắc Hỏa đến từ khu vực chiến tranh khói lửa Trung Đông.
Thậm chí, nhà họ Lệ Las Vegas, bị Giang Ninh sung quân đến Trung Đông khai thác thị trường mới, nhưng cho đến nay Giang Ninh chưa từng hỏi thăm câu nào đến sống chết của cha con nhà họ Lệ.
“Nơi đó, sớm muộn chúng ta cũng phải đi qua.”
Giang Ninh thản nhiên nói.
Loại khu vực kia, là điên cuồng nhất!
Dường như mỗi ngày đều có rất nhiều người chết ở trên chiến trường, bọn họ là vì tiền, vì lợi ích, mạng sống so với cỏ còn hèn mọn đê tiện hơn.
Trong đầu Giang Ninh hiện lên vô số?San số không tây bế hầu san đào hầu?
Anh tận mắt thấy ở đó xác người trôi dạt khắp nơi, cửa nát nhà tan, vợ chết con mồ côi, chiến tranh xảy ra đáng thương nhất là những đứa bé không có nhà để về.
Bọn họ đều bị tổ chức lính đánh thuê mang đi, cuối cùng sẽ là kết cục gì, Giang Ninh căn bản không muốn nghĩ đến.
Anh nhắm mắt lại, miệng lẩm bẩm nói: ‘Không sớm thì muộn tôi cũng phải đến đó, đến lúc đó hi vọng sẽ có một chút thay đổi.”
Ô tô tiến vào biệt thự, có người dẫn đường cho bọn họ đỗ xe ở vị trí đối diện bên trên.
Xuống xe, Giang Ninh liếc nhìn xum quanh một vòng, chung quanh đều là vệ Sĩ có vũ trang phòng bị.
“Hai vị, mời đi bên này đi.”
Đi đường nào, đi về phía nào đều có người dân đường và khống chế vô cùng nghiêm ngặt, cho dù tiến vào trong biệt thự, cũng chỉ có thể hoạt động ở dưới mí mắt của những tên lính đánh thuê này, muốn thoát khỏi tầm mắt của bọn họ, là chuyện hoàn toàn không có khả năng.
“Cái tên Takayama này không đơn giản”
A Phi nói khẽ: “Để làm được như thế này cần xài bao nhiêu tiền?”
Nuôi nhiều lính đánh thuê như vậy, tuyệt đối không phải là một con số nhỏ.
“Có đôi khi, vấn đề không chỉ là tiền.”
Giang Ninh thản nhiên nói.
Anh không dây dưa quá nhiều trong vấn đề này.
Mục tiêu hôm nay là có được một tờ quyền phổ kia, về phần cái tên Takayama này là ai, có bối cảnh thế nào, Giang Ninh không quan tâm mà cũng chẳng muốn quan tâm.
Anh có thể cảm giác được, Takayama và Trung Đông bên kia, khẳng định là có một liên hệ nào đó nhưng cụ thể là cái gì, đối với Giang Ninh bây giờ mà nói cũng chẳng có lực hấp dẫn gì.
Giang Ninh và A Phi đi theo người dẫn dắt tiến vào phòng bán đấu giá.
Hai người bọn họ vừa đi, một chiếc xe Rolls-Royce tiến đến.
Xe dừng lại Lý Thành Phong từ trên xe đi xuống, đi theo phía sau là bốn tên vệ sĩ mặc tây trang màu đen.
“Gương mặt này của anh, chỉ sợ là ngay cả Giang Ninh cũng không nhận ra”
Lý Thành Phong cũng không trả lời.