Ông Takayama nở nụ cười, trong con ngươi hiện lên ý cười mang theo một tia ý vị thâm trường.
Ông nhìn thoáng qua quyền phổ võ thuật ở trên bàn tay, thứ này ở trong tay ông cũng đã được khoảng hai năm, nhưng từ đầu đến cuối ông không nhìn ra cái tờ quyền phổ này có cái giá trị 14:42 mm 5/6 đặc biệt gì.
Đương nhiên thứ này đối với người khác mà nói thì nó có giá trị liên thành, đối với ông mà nói nó chỉ giống như là một quả bom hẹn giờ.
“Nếu người khác đã muốn, vậy liền bán đi!”
Ông khẽ vuốt râu dài, thấy mình bây giờ rất thông suốt.
đồ vật chẳng có tác dụng gì đối với mình, cất giữ cũng không có ý nghĩa gì.
Huống chỉ hiện tại nó lại là một quả bom hẹn giờ, bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, không sớm thì muộn cũng sẽ tìm tới cửa.
Ông đối với an ninh biệt thự của mình, tuy là rất có lòng tin nhưng cho dù là một chút mạo hiểm, cũng không đáng để ông mạo hiểm.
“Ông Takayama, ngài thật sự muốn bán quyền phổ này ư?”
“Đúng công khai đấu giá, người nào trả giá cao thì sẽ có được nó.”
Takayama gật đầu nói tiếp: ‘không cần thiết phải đắc tội người không nên đắc tội.
Vẻ mặt đội trưởng vệ sĩ thay đổi.
Từ trong miệng của ông Takayama, người không nên đắc tội đó khẳng định không phải là người bình thường.
“Vâng, tôi sẽ nghe theo mọi sự sắp xếp của ông Takayama đây.”
Đội trưởng đội vệ sĩ cũng không có hỏi nhiều, gật đầu cung kính nói.
Anh ta đi theo ông Takayama đã rất nhiều năm rồi, anh hiểu rất rõ mỗi ánh mắt môi cử chỉ của Takayama.
Nếu không có ánh mắt nhìn xa trông rộng, thì làm sao có thể làm người sưu tâm đồ cổ được, nhưng mạo hiểm như thế thật sự là quá lớn.
Ông Takayama vuốt quyền phổ trong tay, nhẹ nhàng than thở.
“Tao rất muốn có thời gian cất giữ mày dài hơn một chút, để khám phá bí mật trên người của mày, chỉ tiếc, dường như tao không có tư cách có được mày.”
Ngón tay của ông vuốt v e tinh tế ở bên trên quyền phổ, loại cảm giác mà đường vân nhỏ xíu trên quyền phổ mang lại, khiến ngón tay của ông nhẹ nhàng run rẩy, dù biết rất rõ quyền phổ này giá trị liên thành, nhất là đường vân phía trên tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài, nhưng ông vẫn như cũ lựa chọn từ bỏ.
? Phật đào ý yêu số không theo bế san?
Ông cũng không muốn bởi vì lòng tham, mà cuối cùng ngay cả mạng sống của mình cũng không giữ được.
tin tức hội đấu giá rất nhanh lan truyền ra bên ngoài.
Người sưu tầm đồ cổ nổi tiếng nhất Đông Hàn, muốn công khai đấu giá một quyền phổ đặc biệt!
Sau khi ảnh chụp được phát tán ra bên ngoài, Giang Ninh liền xác định tin tức Lý Thành Phong chuyển cho mình là chuẩn xác không sai.
Anh càng kinh ngạc hơn chính là người kia đã có được quyền phổ, những lại rất quyết đoán đưa ra quyết định bán đấu giá quyền phổ, xem ra người sưu tâm đồ cổ này, cũng không phải là người bình thường.