Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1876




Cô ta đi theo Lý Văn Sinh nhiều năm như vậy, cũng chưa từng thấy qua vẻ mặt đáng sợ như vậy của anh ta.

Lòng tham lam, càng mang đến sự điên cuồng cực hạn!

“Bỏ đi, chỉ trông cậy vào cô có thể nuốt chửng toàn bộ nhà họ Lâm, bắt được toàn bộ Đông Hải, đúng là không có khả năng đó mà”

Lý Văn Sinh xoay người, tiếng bước chân vang lên bên tai Lý Thiên Tú, tiếng vang dần dần chậm rãi trở nên nhỏ hơn, hướng phía phòng ngủ đi tới, Lý Thiên Tú mím môi, lập tức đứng dậy đi theo.

Cô ta còn có cơ hội, còn có thể làm hài lòng Lý Văn Sinh, còn có thể để Lý Văn Sinh không vứt bỏ mình, liền xem bản thân mình biểu hiện có đủ hay không vì lần này mà ra sức.

Tập đoàn Nhà họ Lý, đoàn đại biểu thăm quan chính thức, đã liên lạc trước với Nhà họ Lâm.

Là tổng giám đốc của nhà họ Lâm, Lâm Vũ Chân đương nhiên cũng nghiêm túc đối xử với mỗi vị khách đến thăm, đặc biệt là loại tập đoàn lớn nổi tiếng quốc tế này.

Lý Văn Sinh tinh thần phấn chấn, sắc mặt phơn phớt đỏ tựa như đã trải qua cái gì giống như cấp bậc tôn quý hưởng thụ, cả người như được rửa sạch một thân khí thế phong trân mệt mỏi mới có thể toát ra khí chất phong thái như lúc này.

Ở phía sau anh ta, Lý Thiên Tú ngẩng đầu lên, duy trì đoan trang cùng †ao nhã.

Ai có thể nghĩ đến, mới hôm qua bộ dạng của cô ta lại hoàn toàn khác bây gIƠ.

“Hoan nghênh giám đốc Lý đến Lâm Thị chúng tôi!”

Lâm Vũ Chân cùng Lý Văn Sinh bắt †ay vui vẻ cười nói.

“Cô Lý Thiên Tú có nói với tôi rằng giám đốc Lý muốn đích thân đến Lâm Thị khảo sát một chuyến, điều này làm tôi cảm thấy thật vinh hạnh, hy vọng trong một trong thời gian không xa, hai công ty chúng ta có cơ hội hợp tác cùng nhau.”

“Tổng giám đốc Lâm quá khách sáo rồi!”

Lý Văn Sinh thản nhiên nói.

“Hợp tác với Lâm Thị là một việc làm thực đáng giá hiện giờ. Chính vì thế nên hôm nay tôi đã đích thân đến đây để tỏ ra thành ý mong muốn được hợp tác, trước đây cô Lý Thiên Tú có làm gì không tốt, xin tổng giám đốc Lâm rộng lòng bỏ qua.”

Nói đến đây, Lý Thiên Tú vội vàng gật đầu, mỉm cười nói.

“Cảm ơn tổng giám đốc Lâm đã rộng lòng bỏ qua.”

Lâm Vũ Chân còn chưa nói cái gì, nhưng cô làm sao mà không nhìn ra được, những lời bọn họ nói vừa rồi chỉ là những lời nói khách sáo và lịch sự mà thôi.

“Lần này tôi đến Đông Hải không chỉ vì hợp tác mà sẵn tiện cũng muốn tìm hiểu đôi chút về phong thổ của nơi này.”

Lý Văn Sinh nói.

“Tôi nghe nói Đông Hải là một thành phố rất đặc biệt, tổng giám đốc Lâm, vậy lát nữa cô có thể dẫn tôi đi tham quan một vòng thành phố được không?”

“Đương nhiên là được chứ!”

Đến nói chuyện hợp tác kinh doanh nhưng lại mang theo nhiều vệ sĩ như thế, Lâm Vũ Chân có thể dễ dàng nhận ra thân phận của những người này không chỉ đơn giản như vậy, hiện tại cô cùng đám người Diệp Sơn có luyện qua đôi chút võ thuật nên cũng tỉnh ý nhận ra thân thủ của những người này cũng không phải dạng tâm thường.

Lâm Vũ Chân đã sắp xếp người ổn thỏa dân bọn họ đi tham quan khảo sát công ty, nhà máy và những công xưởng sản xuất nhỏ lẻ khác của Lâm Thị.