Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1858




Phương Ngân đưa tay lên sờ vào mặt mình, giọng khàn khàn, vẫn là cảm giác tang thương như cũ.

Ngón tay của ông ta hơi run khi di chuyển, da mặt hơi cứng nhắc, co rúm.

“Giang Ninh, cậu có hơi ngoài dự đoán của tôi, đạo nhân có thể phát hiện bí mật của tôi thì có lẽ cậu cũng nhìn ra được.”

Phương Ngân từ từ nhắm mắt lại, khóe miệng lộ ra điệu cười khiêu khích: “Nhưng sao thế được? Ai cũng không thể ngăn cản tôi!”

Ông ta nhìn ra ngoài, ánh mắt sâu xa, không biết trong đầu vừa nhớ ra gì đó, ánh mắt phức tạp, khi thì sắc cạnh, khi thì hung ác tràn đầy sự thô bạo, khi thì, hơi mê man…

Phương Ngân rất rõ, khi dùng khuôn mặt thật của mình để ra ngoài, trong biển người rộng lớn, đều không có ai nhận ra ông ta.

Ngoại trừ Giang Ninh kial Mặt thì có thể đổi, thuật ngụy trang của ông ta từ xưa đến nay vẫn luôn cao siêu, nhưng khí tức trên người, một khi bị cường giả như Giang Ninh nhắm vào, thì căn bản không giấu nổi.

Nhưng chỉ cần ngồi câu giờ, đợi đến lúc toàn bộ chín trang Quyền phổ xuất hiện, vậy là đủ rồi.

Lúc đó.

Đông Hải!

Tâm trạng Giang Ninh vô cùng chán nản.

Ở mọi mặt, đều sắp xếp người giỏi thích hợp để xử lý việc.

Anh rất kiên trì, đào tạo nhiều nhân tài, không chỉ vì nhà họ Lâm, cũng vì giảm bớt gánh nặng cho Lâm Vũ Chân.

Vợ của mình, anh một mặt luôn muốn cho Lâm Vũ Chân cơ hội phát triển, một mặt lại không muốn cô quá mệt, đôi khi Giang Ninh cảm thấy, tương lai nên sinh con gái.

Dù sao, bây giờ đang dần có kinh nghiệm nuôi dạy con gái.

Giang Ninh lúc này nằm trên ghế sô pha ở văn phòng Lâm Vũ Chân, cô đi họp, anh cũng chẳng muốn tham dự.

Những thuật ngữ chuyên môn kia, anh nghe xong đã muốn ngủ rồi.

“Rầm rầm rầm!” Nhóm tập trung lên truyện tại app truyện hola nhé cả nhà!

Đột nhiên cửa văn phòng vang lên, theo đó, tay cầm ở cửa bị người ta vặn ra.

“Tôi vào được…”

Nói được một phần ba thì bỗng dừng lại, có thể thấy, người tiến vào phòng không nghĩ rằng, Lâm Vũ Chân không ở trong phòng làm việc, mà trên ghế sô pha còn có một người.

Thoạt nhìn, dáng người không tệ, chẳng qua là lười biếng, khiến cô không khỏi kinh ngạc.

Ai mà lại hỗn như vậy, dám ngủ trong văn phòng của tổng giám đốc tập đoàn Lâm thị!

Giang Ninh ngẩn ra một lúc, nghiêng đầu nhìn lướt qua người đứng ở cửa.

Hình như cũng khá ưa nhìn, nhưng không phải là kiểu ưa nhìn giống Lâm Vũ Chân, lúc này đang nhìn mình chăm chằm như là nhìn quái vật.

TÌ TH Bên ngoài truyền đến một giọng nói, là thư kí Tiểu Triệu, vội vàng tiến vào văn phòng với vẻ áy náy: “Xin lỗi anh!

Anh Ninh, tôi quên mất là anh ấy đã về rồi!”

Không thấy A Phi, cô ấy tưởng Giang Ninh chưa trở lại nên mới bảo đối tác đợi ở phòng làm việc của Lâm Vũ Chân, bỗng cô ấy nhớ ra Giang Ninh đang ngủ trong văn phòng của Lâm Vũ Chân, làm Tiểu Triệu hú hồn.