Anh ta thực không cam lòng.
Phí hết sức chu đáo, khi thấy sắp lên chức chủ nhân nhưng cứ như vậy bị một câu nói của Giang Ninh bị tước đoạt.
Làm thế nào anh ta có thể cam lòng.
“Được rồi!”
Phương Thu cười lạnh một tiếng: “Tôi sẽ không giết cậu, cậu không phải không nhận sao? Vậy từ giờ trở đi, cậu bị đuổi ra khỏi nhà họ Phương, cậu cũng không còn là người của nhà họ Phương! “
“Anh…”
Phương Đông nhất thời kinh hãi.
Phương Thu lại dám đuổi mình ra khỏi cửa?
“Còn có ai không phục tôi, không nhận tôi, đều có thể đứng ra, chủ động rời khỏi nhà họ Phương, tôi sẽ không giữ lại các người.”
Anh ta nhìn lướt qua một vòng, ánh mắt lạnh lẽo.
Ai dám đứng ra?
Bọn họ hiện tại đang đắc tội với bảy đại dòng họ lánh đời khác, ở lại nhà họ Phương tốt xấu gì còn có một mạng sống, nhưng nếu bị trục xuất khỏi nhà họ Phương, vậy thật sự là chỉ có một con đường chết!
Không nói Giang Ninh có thể tìm bọn họ phiền toái hay không, chính là mấy trưởng lão khác tuyệt đối sẽ dùng hết tất cả biện pháp muốn tính mạng bọn họ.
Không ai đứng ra, kể cả Phương Hồng Sơn cho dù sắc mặt có khó coi hơn nữa, nhưng vẫn không dám lên tiếng.
Đi ra khỏi nhà họ Phương, chính là một cái chết!
Làm sao ông ta dám?
“Được rồi, không ai có ý kiến gì nữa phải không?”
Phương Thu gật đầu: “Vậy thì có nghĩa là các người đều chấp nhận tôi là chủ nhân mới, từ giờ trở đi, gia quy, quy củ của nhà họ Phương phải thay đổi, bất luận kẻ nào chống lại chủ nhân, đều là tọi chết!”
“Làm bất cứ điều gì gây thiệt hại cho nhà họ Phương, tội chết!”
“Bất cứ điều gì khiêu khích thẩm quyền của chủ nhân, tội chết!”
Anh ta một loạt lời nói, làm cho mấy trưởng lão không khỏi run rẩy.
Mạnh mết Phương Thu vừa mới làm chủ nhân, liền cường thế như vậy, còn không phải là bởi vì sau lưng anh ta đứng chính là Giang Ninh sao.
Mấy người quay đầu, nhìn thoáng qua Giang Ninh đứng kia, nào dám nói thêm một câu.
Ngay cả đại trưởng lão cũng chết trong tay anh ta, Nhị trưởng lão hoảng sợ mà chạy trốn, còn có ai là đối thủ của Giang Ninh?
“Phương Đông: “
Phương Thu thản nhiên nói: “Xem ra, chỉ có một mình cậu là không phục tôi thôi.”
Sắc mặt của Phương Đông rất khó coi, liếc mắt nhìn đám người Phương Hồng Sơn, trong lòng thâm mắng, nhưng mà anh ta càng ngày càng căng thẳng, chỉ có duy nhất một mình anh ta phản đối, Phương Thu bây giờ muốn tống cổ anh ta ra khỏi nhà họ Phương.
Chỉ cần anh ta rời khỏi nhà họ Phương, đó chắc hẳn sẽ là một con đường chết.
“Phương Thu…”