Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1767




Tư Mã Như khẽ nhíu mày.

Nói tới thể diện, ông ta có chút không vui.

Tư Mã Cao chết, không phải tổn thất quá lớn, nhưng vấn đề thể diện này, khiến ông ta không vui chút nào.

Cũng như tám dòng họ lánh đời bây giờ vậy, bị một vùng cấm Đông Hải chèn ép lên đầu, thật sự là quá mất mặt.

“Cho nên, tôi kiến nghị gia chủ, hợp tác với những gia tộc khác, cùng nhau ra tay, đặc biệt là nên để nhà họ Phương đi đầu”

Tư Mã Hằng kiên định nói: “Chờ tới khi giành được tất cả quyền phổ rồi, mọi người lại ngồi xuống, cùng nhau nghiên cứu bí mật đằng sau quyền phổ.

Những người xung quanh, ai nấy đều muốn mở miệng nói gì đó, nhưng thấy dáng vẻ Tư Mã Như nghiêm túc, tập trung nghe Tư Mã Hằng nói, ai cũng không dám mở miệng.

“Sự thần bí của quyển sách võ thuật, mấy thế hệ tổ tông đều truy tìm, nhưng vẫn không hề có kết quả gì, cho dù giành được mấy tờ quyền phổ, muốn khai thác ra bí mật đằng sau nó cũng không phải chuyện một gia tộc có thể làm được”

Tư Mã Hằng lại nói tiếng: “Tập hợp sức lực của tám gia tộc lại mới là căn bản, còn về chuyện chúng ta phải làm, chính là tranh thủ giành lấy thật nhiều quyền lên tiếng.

Trong đại sảnh vô cùng yên tĩnh.

Ngoại trừ giọng nói của Tư Mã Hăng thì không có ai lên tiếng nữa.

Khi Tư Mã Như nghiêm túc lắng tai nghe thì ai dám chen vào nói chứ?

“Chỉ là một vùng cấm Đông Hải nhỏ bé, không ngờ lại cần tám dòng họ lánh đời liên kết để đối phó”

Tư Mã Như khẽ hừ một tiếng, có chút không dám tin: “Thể diện của tám dòng họ lánh đời này quả thật mất hết rồi”

Bọn họ đã mất hết mặt mũi rồi, chuyện quan trọng bây giờ là, nhất định phải giành được quyền phổ.

Sau đó nghĩ cách tìm ra bí mật đằng sau quyền phổ.

Đây mới là nguyên nhân lớn nhất khiến bọn họ ẩn lấp nơi núi rừng.

“Tư Mã Hằng!”

Tư Mã Như đột nhiên cao giọng nói.

“Tư Mã Hằng cói”

Tư Mã Hằng lập tức cung kính quỳ xuống, lớn tiếng đáp.

“Nếu như anh đã nhắc tới chuyện này, vậy thì chuyện này sẽ giao cho hai vị trưởng lão và anh đi tới những gia tộc khác, còn về chuyện có thể bàn bạc được không, có thể khiến bọn họ hợp tác cùng anh không, thì anh tự mình tính toán đi!”

“Vâng!”

Tư Mã Hãng lập tức đáp lại.

Anh ta đứng lên, vẻ mặt vẫn duy trì nụ cười như trước.

Thoạt nhìn cũng không hề phức tạp, thậm chí còn có chút đơn giản, nhìn như một đứa trẻ, phúc hậu và vô hạo, như thể không hề có chút tâm tư lòng dạ nào.

Nhưng ai mà biết được, Tư Mã Hằng kia vừa mở miệng thì ngay cả người chết cũng có thể nói chuyện!

Tám dòng họ lánh đời liên thủ!