Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1739




Anh ngẩng đầu lên thì bắt gặp A Phi đang dựa vào cửa.

“Núi Chung Nam không có động tĩnh gì, trái lại ở miền Bắc có người cố tình gây sự”

Ở miền Bắc.

Còn có người dám gây sự?

Giang Ninh nhìn A Phi, mặc dù bây giờ A Phi đã rời khỏi miền Bắc, nhưng ở đó mà có bất kì động tĩnh gì cũng không thoát khỏi mắt anh ta.

“Có người không rõ lai lịch bắt đầu khống chế những dòng họ quyền thế, không biết muốn làm gì”

A Phi nói: “Đại ca, anh đoán xem những người không rõ lai lịch này đến từ đâu?”

“Núi Chung Nam”

Giang Ninh nói.

Không cần nghĩ cũng biết, anh cố tình để lộ ra một tờ quyền phổ, nếu không thể khuấy nên chút sóng gió thì thật lãng phí.

Hơn nữa, sở dĩ anh thả Phương Hồng Sơn về, chẳng phải vì nhân từ mà tha cho ông ta một con đường sống.

Phương Hồng Sơn có giá trị sử dụng của ông ta.

“Trong những dòng họ lánh đời, xem ra vẫn có người thông minh đấy, bọn họ thấy nhà họ Phương giành được một †ờ quyền phổ nhưng phải trả cái giá khá đắt. Họ cũng biết được không bù mất, bèn kéo tới Đông Hải để uy hiếp đại ca”

Những điều A Phi nhìn thấu, trên thực tế, Giang Ninh đã nghĩ tới những chuyện này.

Từ Phương Thu anh biết được có tổng cộng có tám dòng họ ở ẩn, trong đó nhà họ Phương không phải là dòng họ quyền lực nhất.

Thậm chí nhà họ Phương muốn lấy một tờ quyền phổ phải trả cái giá lớn như vậy thì chứng tỏ Đông Hải không phải nơi tầm thường.

Lấy đá chọi đá tuyệt đối không thể thu được kết quả tốt nhất, có khi còn trở thành chim đầu đàn để người khác ngồi ngư ông đắc lợi.

Mà cách xử lý thông minh nhất dùng chiến thuật quanh co nhằm tìm ra điểm yếu của Giang Ninh.

Lâm Vũ Chân, kể cả tập đoàn Lâm thị chính là điểm yếu của Giang Ninh.

Tuy nhiên, bọn họ không biết rằng Lâm Vũ Chân và tập đoàn Lâm thị là điểm yếu của anh, càng là vảy rồng của anh!

“Đại ca ơi, em về miền bắc một chuyến!”

A Phi nói: “Phải đi dọn sạch đám tôm tép nhãi nhép này!”

Giang Ninh liếc nhìn anh ta, lắc đầu.

“Không cần, hiện nay Lâm thị không thể thiếu cậu”

“Đại ca!”

Nét mặt của A Phi nghiêm túc: “Để em về đi, em nhớ miền bắc, những thằng nhóc kia nhất định cũng rất nhớ em. Em không cho phép bọn họ làm loạn ở miền bắc đâu”

Giang Ninh vẫn lắc đầu.

“Em từ bỏ cái suy nghĩ đó đi, hãy thành thật làm trợ lý thư ký cho Tiểu Triệu, nghe rõ chưa?”

Sao anh không biết hiện giờ A Phi bị Tiểu Triệu đàn áp mà không dám trút giận.

Muốn bỏ trốn sao?