Đâu còn có uy nghiêm của một cao thủ thuộc dòng họ lánh đời có tiếng tăm nữa, bây giờ mỗi một cái tát của Giang Ninh giáng xuống đều khiến cho khóe miệng của ông ta máu tươi đầm đìa!
“Bốp!”
Đến cái tát cuối cùng, cả người Phương Hồng Sơn cũng không giữ vững được nữa, đổ ập xuống nền đất, đầu bị va đập vang lên một tiếng “Bịch”, toàn bộ người trong chỗ này cũng đều có thể nghe thấy.
Trên sàn nhà, nên gạch ngay tức khắc bị máu tươi nhuộm đỏ.
Không khí ở nơi linh đường này càng thêm trở nên tĩnh lặng.
Nhất là mấy người trong đám người nhà họ Phương kia, giờ phút này cả người bọn họ đều chết lặng, tựa như là đã bị sấm sét đánh trúng vậy, đứng im không nhúc nhích.
Cho dù có như thế nào thì bọn họ cũng sẽ không nghĩ tới được, Phương Hồng Sơn mạnh mẽ và hùng hổ dẫn theo bọn họ đi tới nơi này, nhưng mà kết quả là có mấy người đã bị Giang Ninh nhẹ nhàng g iết chết, thậm chí ngay cả trưởng lão Phương Hồng Sơn của bọn họ vào giờ phút này cũng đang ngã quy xuống đất, không có một chút sức lực phản kháng nào!
Giang Ninh… Người này còn là con người sao?
Làm thế nào mà trong giới giang hồ hiện nay vẫn còn một cao thủ đáng sợ đến như vậy được chứ?
“Mày…”
Phương Hồng Sơn Căn răng, hơi thở dồn dập: “Giang Ninh!
Bọn mày xong đời rồi!”
Phương Hồng Sơn muốn ngẩng đầu lên nhưng mà lại bị một bàn chân của Giang Ninh đang đạp thẳng lên đầu của ông †a ghì xuống, khiến cho ông ta phải tiếp tục nằm ở trên nền đất.
“Không phải là mấy người muốn có được Cực Đại Quyền Phổ sao?”
Giang Ninh cúi đầu, nhìn chăm chằm vào Phương Hồng Sơn: “Vậy mang người tới đây mà đổi!”
“Nghe cho rõ cái tên này, Phương Nhiễm! Trong vòng hai ngày, đưa người lành lặn không chút hao tổn lông tóc nào đến Đông Hải, nếu không…”
Dưới chân của Giang Ninh âm thầm tăng thêm sức mạnh, Phương Hồng Sơn ngay lập tức bật lên những tiếng kêu thảm thiết.
Ông ta có cảm giác rằng đầu của chính mình đã gân như vỡ tung ra. Da đầu của mấy người nhà họ Phương còn lại kia cũng đều trở nên tê dại!
“Bụp!”
Giang Ninh đột ngột tung ra thêm một cú đá, không do dự mà đá bay Phương Hồng Sơn ra khỏi linh đường giống như là đá một con chó chết đi vậy.
“A Cẩu, ném hết tất cả bọn họ ra khỏi địa phận của Đông Hải cho tôi!”
“Dạt”
Anh Cẩu rống to, sau đó ngay lập tức dẫn theo một đám người, cùng nhau kéo hết đám người của Phương Hồng Sơn ra ngoài.
Ở phía trước của linh đường ở phía lại yên lặng như tờ.
Một Giang Ninh điên cuồng và tàn bạo khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ.
Bọn họ biết Giang Ninh lợi hại, nhưng không nghĩ tới, Giang Ninh của ngày hôm nay thậm chí đã mạnh mẽ đến mức khiến cho người ta khó mà tin được.
Với trình độ thực lực như thế này ắt hẳn đã vượt qua cấp bậc Tông sư từ lâu rồi!