Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1425




Âm!

Sống mũi anh ta gấy ngay lập tức và máu bắn tung tóe!

Anh Cẩu trực tiếp đẩy anh ta xuống đất, vang lên một tiếng đập mạnh, sàn nhà rung chuyển.

Tên cầm đầu há mồm phun ra máu, chưa kịp nói thì Anh Cẩu lại đấm vào răng anh ta khiến cho hàm răng đó bị gãy mấy cái!

“Anh có nghe rõ không?” Anh Cẩu nheo mắt, cố ý muốn nhắm vào tập đoàn Lâm Thị? Sau đó ôm cổ anh ta, giọng nói lạnh như băng, “Tôi không quan tâm các người là ai, nhưng hết lần này đến lần khác dám gây chuyện như vậy thì chúng tôi nhất định giết không thương tiế   Nói xong, anh ta nắm đấm đánh vào chân tên cầm đầu, tiếng kêu răng rắc vang lên, đó là tiếng xương gãy giòn tan khiến da đầu tê dại!

Đám người lão Ngũ lão Lục cũng đồng thời di chuyển, không chút do dự đánh gãy một chân tất cả những người khác.

Nhất thời tiếng hét vẫn tiếp tục không ngừng.

Đèn điều khiển bằng giọng nói ngoài cửa cứ vật bật rồi lại tắt…

“Anh chết chắc rồi!” Tên cầm đầu nâng một tay che mũi và một tay ôm đùi, sắc mặt dữ tợn, trên gương mặt còn tràn đầy máu tươi, nhìn còn đáng sợ hơn.

“Tôi đến từ Phòng Thương mại Hoa Minh! Tôi là người của Trần Quả! Các người dám ra tay với tôi thì nhất định các người… AI” Anh ta chưa nói hết lời, Anh Cẩu đã đá lại một lần nữa.

“Nhiều chuyện nhảm nhí!” Anh ta trực tiếp nhặt chai xăng rơi dưới đất, mở nắp rồi đổ xăng lên người cầm đầu đó, bất ngờ người đó tái mặt vì sợ hãi, anh ta còn hét lên kinh hoàng.

“AP Anh Cẩu sẽ thiêu sống họ!

Cảm giác rằng cuộc sống này còn tồi tệ hơn cái chết, họ thậm chí không dám tưởng tượng bị thiêu chết … đó chắc chắn là cách chết đáng sợ nhất.

Một số người la hét, cố gắng chạy thoát, nhưng chân họ bị gấy, cho nên không thể thoát được.

“Nghĩ nhiều rồi, thứ rác rưởi như các anh cũng không quan trọng bằng thảm của chúng tôi.” Anh Gẩu liếc mắt nhìn vài người, vẻ mặt khinh thường, anh †a còn chưa ra tay, đã bị dọa thành như vậy, thật sự là vô dụng.

Anh ta đưa mắt liếc nhìn sang, lão Ngũ hiểu ý lập tức mở cửa ra.

“Cút ngay!” Nghe được lời này, mấy người chỉ cảm thấy đây là lời nói đẹp nhất trên đời, không quan tâm đ ến chuyện gãy chân, không dám ở lại nữa, vội vàng chạy trốn lại đây..

“Thả họ ra sao?” Lão Ngũ cau mày, “Lại là lấy đức phục người sao” Anh Cẩu không nói chuyện, lấy trong túi ra một điếu thuốc, châm lửa rồi hít một hơi thật sâu.

“Đại ca đã dặn dò qua, không thể luôn dùng nắm đấm giải quyết sự tình, thời đại văn minh như thế này chính là muốn lấy đức phục người.” Anh ta bước đến bên cửa sổ, búng nhẹ ngón tay của mình, nhìn xung quanh văn phòng một vòng, có chút bất đắc dĩ.

“Suýt nữa thì quên mất. Sau này đi đón đại ca và chị dâu, nhất định không được hút thuốc” Nói xong, anh ta buông lỏng ngón tay ra…

Cũng trong lúc này.

Một số người ở tầng dưới vừa chạy ra khỏi thang máy đã la hét và bỏ đi như thể họ vừa nhìn thấy một bóng ma.

Cả người tên cầm đầu đều bị xăng ướt đẫm, mùi xăng nồng đậm, khiến cả người anh ta đang tê dại.

“Đi! Đi! Quay lại gọi người, giết bọn chúng! Giết … AI” Anh ta còn chưa nói hết lời, đột nhiên một tàn thuốc từ trên trời rơi xuống!

Ngay lập tức, đốt cháy anh ta!