Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1366




Quản gia gật đầu như mổ thóc, nào dám nói một chữ không.

Anh ta vừa rồi tận mắt chứng kiến, Giang Ninh tát một cái, trực tiếp đánh chết một cao thủ cấp bậc lớn nhất ở đây!

Bảo Vinh Đông nhìn Giang Ninh: “Thật không ngờ, anh lại dám đến đây”

“Ông không mời tôi vào trong ngồi một chút sao?”

Giang Ninh cười một tiếng.

“Mời vào”

Trong con người Bảo Vinh Đông, thần sắc biến hóa, kéo mở cửa, mời Giang Ninh đi vào.

Giang Ninh không có chút khẩn trương nào, giống như là trong nhà mình vậy, trực tiếp đi vào.

Trong lòng Bảo Vinh Đông lộp bộp một tiếng, không biết Giang Ninh không sợ hãi, hay là thật sự là tự tin vô cùng, căn bản cũng không hề biết xung quanh có nguy hiểm hay không.

Tên nhóc này chính xác là có thực lực, có thể dễ dàng giải quyết người bảo vệ như vậy, chí ít cũng phải là cao thủ cấp bậc cao nhất, thậm chí… Còn là một trong những người xuất sắc nhất!

Không dễ đối phó.

Giang Ninh ngồi xuống sô pha, không chút khách sáo nào.

Quản gia đưa vào trà, sau đó bối rối chạy ra ngoài.

“Anh đang muốn cái quái gì vậy?”

Bảo Vinh Đông cảnh giác nhìn chằm chằm Giang Ninh.

Ông ta không nghĩ tới Giang Ninh thật sự sẽ ra nước ngoài, càng không nghĩ tới, Giang Ninh sẽ nhanh như vậy, liền xuống tay với Thanh Môn, xuống tay với mình.

“Ông chủ Bảo, ông nghĩ tôi muốn giết ông sao?”

“Anh nghĩ nhiều quá rồi, tôi và tên này không giống nhau”

Giang Ninh lắc đầu, “Thực ra tôi cũng không muốn giết Chủ Thượng, là ông ta muốn giết tôi.”

Nghe vậy, con ngươi Bảo Vinh Đông co rút lại.

“Anh không phải là người của ông ta sao?”

“Ông ta có xứng đáng không?”

Giang Ninh cười lạnh mội “Loại người làm chuyện ác đa đoan này, sớm muộn gì cũng phải chết trong tay tôi”

Bảo Vinh Đông đột nhiên bối rối.

Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

Giang Ninh không phải là người của Chủ Thượng, không phải người của Ẩn Môn, vậy tất cả những chuyện này…

“Cái bẫy này, tất cả mọi người đã vào, kể cả Chủ Thượng, ông, và cả tôi nữa”

Giang Ninh thấy Bảo Vinh Đông mang theo vẻ mặt khó tin, “Mà kết quả cuối cùng, chính là phải có một người chết”

“Anh nói, người chết tiệt, là tôi?”