“Lôi Thiên Tuyệt, chờ anh rất lâu rồi đó” Người đi đầu chính là anh Cẩu!
Sau lưng còn có 5 – 6 người nữa, trực tiếp bao bây lấy Lôi Thiên Tuyệt.
“Anh, các anh là ai?”
“Là người muốn mạng của các anh!” Anh Gẩu hoàn toàn không muốn nói lời nhảm nhí nào: “Người của Thanh Môn không được phép vào biên giới, giết cho tôi!” Lời vừa dứt đã có mấy người xông tới, bộc phát sức mạnh chiến đấu mạnh nhất của mình trong phút chốc không chút khách khí nào.
Cuộc chiến hết sức căng thẳng!
Cảnh tượng như thế này xảy ra cùng lúc ở rất nhiều nơi.
Người của Thanh Môn muốn thông qua những con đường khác nhau để nhập cảnh vào nước, nhưng họ vừa mới đặt chân lên mảnh đất này đã định sẵn đời này của họ không thể quay lại nữa rồi.
Hoặc là không còn cách nào khác để rời khỏi nước ngoài, hoặc là rất khó để nhập cảnh vào nước, nhưng đã bị gi ết chết ngay từ lần đầu tiên!
Đợi đến lúc nhận được những tin tức này, Amy mới hiểu được Giang Ninh nói mình ngu xuẩn là hoàn toàn đúng, chẳng sai tí nào cả.
Ở nước này, lời nói của Giang Ninh mới là cuối cùng!
Thanh Môn muốn trở về, nhưng chỉ cần Giang Ninh không gật đầu thì bọn họ sẽ không về được.
Dường như cô ta đã thấy được dáng vẻ Bảo Vinh Đông đang giậm chân.
Nhà họ Bảo thế lực lớn ở nước ngoài, Thanh Môn do ông †a kiểm soát, nhưng ở trước mặt Giang Ninh còn chẳng phản kháng được chút nào, chứ đừng nói đến xung đột trực diện, đến cả việc đi tới trước mặt Giang Ninh thôi cũng đã là một vấn đề rồi.
E rằng nhà họ Bảo từ trước đến nay chưa bao giờ thấy túng quãn như vậy đâu.
Tin tức lần lượt được truyên về nhà họ Bảo, sắc mặt của Bảo Vinh Đông đã nanh ác đáng sợ đến cực điểm rồi.
“Không thể được! Tuyệt đối không thể được!” Ông ta hét toáng lên: “Giang Ninh kia sao có thể có thực lực như vậy được. Chẳng lẽ hắn đã kiểm soát hết toàn bộ thế giới ngầm trong nước rồi sao? Không thể như vậy được!” Ông ta như phát điên lên vậy.
Tổng cộng có 36 người trong số các cao thủ của 12 vị đường chủ, đến bây giờ đã có 29 người mất liên lạc rồi!
Những người còn lại e rằng cũng lành ít dữ nhiều.
Đối với Bảo Vinh Đông mà nói thì trong nước bây giờ đã giống như một vòng xoáy khổng lồ rồi. Chỉ cần người của nhà họ Bảo ông ta dám đi, chỉ cần người của Thanh Môn dám đi thì sẽ bị thôn tính, đến cả xương cốt cũng không còn!
Từ bao giờ mà Bảo Vinh Đông ông ta phải chịu khuất phục như thế này?
“Môn chủ, bây giờ phải làm thế nào?” Đường chủ của sảnh Rồng nghiến răng nghiến lợi, tức giận tới mức giọng nói cũng run lên.
Ông ta đã phái đi 3 người mà đã mất liên lạc từ sớm, e rằng đã lành ít dữ nhiều rồi.
Ông ta không ngờ con đường bí mật mà ông ta đã sử dụng nhiều năm, đừng nói đến trong nước, cho dù là trong Thanh Môn cũng chẳng mấy người biết. Vậy sao Giang Ninh lại biết được?
Bây giờ không những không thể trở về, mà đến cả tin tức của bọn họ cũng hoàn toàn bị bại lộ rồi. Không cần biết là ai, không cần biết là ngụy trạng như thế nào, ở trước mặt Giang Ninh cũng giống như không mặc quần áo vậy, hoàn toàn không che đậy chút nào.
Chuyện này thật quá đáng sợ!