Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1308




Nếu anh không có quyền lực nhất định thì hoàn toàn không thể làm được những chuyện này rốt cuộc anh là ai?” Giang Ninh liếc nhìn cô ta.

“Tôi?” Anh nhàn nhạt nói: “Tôi chỉ là một người bình thường thôi, nhưng đã làm người rồi thì cho dù chỉ là người bình thường thôi thì lời nói cũng phải có độ tin cậy”

“Ví dụ như nếu muốn tiêu diệt cả nhà cô thì cũng sẽ không để lại một nhân chứng sống nào!” Giang Ninh đột nhiên bật cười, nhưng Amy lại cảm thấy toàn thân căng cứng hết cả lên.

Dường như trước mặt mình lúc này không phải là người, mà là một kẻ giết người đầy đáng sợ!

Kiểu lời nói phải có độ tin cậy như vậy Amy lại không cảm thấy là chuyện gì đáng để khen ngợi cả.

Mặc dù Giang Ninh cười nói với cô ta, nhưng sát khí vô cùng lạnh lùng trong giọng nói của anh cũng không che giấu được chút nào!

“Anh không muốn nhà họ Bảo và Thanh Môn trở về trong biên giới nước Hoa này sao?” Cô ta nhìn Giang Ninh, hỏi.

“Cô hy vọng trong nhà mình có một quả bom hẹn giờ như vậy sao?” Giang Ninh hỏi ngược lại.

Ánh mắt của Amy thay đổi trong phút chốc.

Giang Ninh chỉ nói một câu nhưng cô ta đã có thể hiểu được rất nhiều thông tin.

Cô ta bật cười, ánh mắt xinh đẹp ám muội hơn rất nhiều.

“Anh cũng là một quả bom hẹn giờ, nhưng em mong là có thể nhìn thấy anh ở nhà em” Amy chìa tay ra muốn bắt tay Giang Ninh, nhưng Giang Ninh lại thu tay lại không chút dấu vết nào, lại còn liếc cô ta bằng nửa con mắt nữa.

“Cô Amy, nếu cô có thể duy trì sự đoan trang thì chúng ta vẫn còn chuyện để nói, nếu không hợp tác của chúng ta sẽ bị hủy bỏ.”

“Nhưng chúng ta đã hợp tác rồi mà”

“Vậy tôi sẽ hủy bỏ ngay lập tức” Giang Ninh không khách sáo chút nào: “Đây là giới hạn, tôi không bán sắc” Amy nhịn không được bật cười, gật gật đầu.

“Được rồi, xem ra chiêu này không có tác dụng gì với anh rồi, vậy thì tôi chỉ có thể từ bỏ thôi” Cô ta quay lại dáng vẻ cao ngạo lạnh lùng: “Vậy tiếp theo đây thì sao? Nhà họ Bảo chắc chắn sẽ không chịu để yên đâu, bọn họ sẽ thông qua nhiều con đường khác nhau để phái cao thủ về nước”

“Một khi người của bọn họ về nước thì anh định làm thế nào?” Any thật sự rất tò mò, cô ta muốn biết Giang Ninh vẫn còn sự sắp xếp nào nữa.

Anh sẽ đối phó với nhà họ Bảo như thế nào, và làm sao có thể ngăn cản được thế lực đáng sợ của Thanh Môn ở ngoài biên giới.

“Cô Amy, nếu tôi là cô” Giang Ninh nhìn Amy một cái rồi đứng dậy: “Tôi sẽ không hỏi vậy đâu, vì hỏi như vậy chứng tỏ tôi thật sự rất ngu ngốc” Amy ngớ ra.

Cô ta lớn tới chừng này rồi nhưng đây vẫn là lần đầu tiên bị người khác mắng là ngu ngốc.

Là cô chủ của gia tộc Slanka, từ nhỏ cô ta đã phải là một thiên tài với thành tích học tập đứng đầu, được nhiều trường học danh tiếng tranh nhau để nhận cô ta vào khi chưa đầy 16 tuổi. Năm 20 tuổi cô ta đã lấy được học vị thạc sĩ ngành công thương…

Hơn nữa trong mấy năm nay, gia tộc Slanka dưới sự vận hành của cô ta đã ngày càng tiến thêm một bước nữa, để cô †a có thể giữ chắc 30% quyền phát biểu của Slanka trong tay!

Bây giờ, Giang Ninh lại nói cô ta ngu xuẩn?

Amy đứng dậy, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc: “Anh là người đầu tiên nói tôi ngu xuẩn đấy”

“Chắc chắn không phải là người cuối cùng” Giọng nói của Giang Ninh ở phía sau truyền tới.