Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1304




Thậm chí, ngay cả việc cô ta tới phương Bắc, vừa xuống máy bay, cũng nằm trong tính toán của Giang Ninh cả.

“Chuyện hợp tác của chúng ta, chắc chắn là không phải ở phương Bắc, ở Thịnh Hải này Slanka mấy người cũng có chỉ nhánh đúng chứ, vậy thì bắt đầu từ đây trước đi” Nói xong, Giang Ninh liền xoay người rời đi.

Amy nhìn theo bóng Giang Ninh, dần dần siết chặt nắm tay lại, âm thầm nói trong lòng: “Ba nói đúng là không sai mà, đàn ông phương Đông thật sự không hề dễ đối phó” Cứ xem như đây là lần đâu tiên giao chiến đi, không đúng, là lần thứ hai rồi chứ.

Lần đầu tiên là ở trong thang máy, cô ta cũng giống như bây giờ thua tới mức thê thảm.

Đặc biệt make up lộng lẫy, ăn mặc gợi cảm như vậy, thậm chí còn tự tạo ra cơ hội để được ở một mình cùng Giang Ninh, ở một nơi tối tắm như vậy có bị Giang Ninh động tay động chân thì cô ta cũng không thể phản kháng lại.

Vậy mà người đàn ông đó đến nhìn cũng không thèm nhìn cô ta lấy một lần.

Đối với phụ nữ mà nói, loại cảm giác này giống như bị người khác làm nhục vậy.

Giang Ninh bước ra khỏi trang trại, Cao Á Lệ lập tức bước lên đón.

“Bàn bạc thế nào rồi?” Cô ta hỏi.

Giang Ninh khẽ gật đầu, lấy từ trong túi ra một chiếc thẻ đen đưa cho Cao Á Lệ nói: “Tôi đã mua cái trang trại này rồi, trong vòng một tuần cải tạo nó thành trại chăn nuôi cho tôi” Cao Á Lệ khẽ sừng người, tay cầm chiếc thẻ đen mà Giang Ninh đưa cho, toàn thân cứng đờ.

“Trại, trại chăn nuôi sao?” CmmnI Đây là Thanh Môn huy hoàng ngày xưa đó!

Chỉ là một cái trang trại mà giá tiền lên tới mấy chục tỷ, vậy mà Giang Ninh định biến nó thành cái trang trại chăn nuôi sao?

Trước đây không phải chưa từng có người muốn mua, nhưng đều kiêng kị Thanh Môn ở nước ngoài, ai cũng biết, một khi người của Thanh Môn quay lại, thì trang trại này ai cũng không giữ nổi.

Giang Ninh thì hay rồi, mua nó về làm trại chăn nuôi cơ mà!

Anh là muốn khai chiến về mọi mặt với Thanh Môn hay sao?

“Đúng, nuôi chút gà, vịt, ngỗng gì đó đi, mẹ tôi rất thích mấy thứ đó, ở phía đông làm thêm một cái vường hoa, trồng chút hoa cỏ, đợi khí hậu tốt, tôi sẽ đưa bà ấy tới đây nghĩ dưỡng” Giang Ninh giống như đang nói tới chuyện rất bình thường vậy, nói xong liền lên xe ngồi.

Cao Á Lệ thì đứng sững sờ ở đó, hồi lâu sau mới tỉnh táo lại.

Trong ấn tượng của cô ta, cách làm việc của Giang Ninh trước nay luôn vô cùng tỉ mỉ, cẩn thận, chưa bao giờ tùy tiện bước vào thế hiểm, càng chưa bao giờ tùy tiện đưa ra quyết định như vậy, nhưng lần này… cô ta cảm thấy Giang Ninh có chút liều lĩnh rồi.

Mặc dù… Thanh Môn đang ở nước ngoài, nhưng cũng không dễ chơi đâu!

Lâm Thị còn muốn phát triển ra nước ngoài cơ mà, Giang Ninh làm như vậy không phải là đang đi gây thù chuốc oán sao?

Cô ta hít sâu một hơi, muốn khuyên nhủ Giang Ninh vài câu, cho dù có bị anh mắng, nhưng còn chưa kịp lên xe thì đã bị Amy ngăn lại.

“Xin chào, chỗ ngồi này có thể tạm thời nhường lại cho tôi không, vụ làm ăn này còn cần phải bàn bạc tỉ mỉ hơn nên tôi phải đi cùng anh Giang đây” Cô ta cười cười, lịch sự gật đầu, sau đó liền kéo cửa xe rồi ngồi vào.

Cao Á Lệ cảm thấy, thế giới này chắc chắn điên hết rồi.

Nhưng mà quyết định này của Giang Ninh, cô ta buộc phải nghe theo, cho dù Giang Ninh có quyết định đối đầu với cả thế giới đi chăng nữa, cô ta cũng sẽ luôn kiên định đứng đằng sau lưng Giang Ninh.

“Điên sao, không phải anh Giang điên mà là cả thế giới này điên cả rồi” Cao Bân ngẩn người, cố gắng khiến bản thân mình tỉnh táo lại sau đó người vào ghế lái rồi chuyên tâm lái xe.