Đừng nói là người phụ nữ ngoại quốc ở đẳng kia, đến ngay cả cô cũng có lúc không kìm chế được mà rung động.
Cô ta thầm nói trong lòng, ai bảo anh quyến rũ chứ.
“Nơi mà tôi bảo hai người tìm, hai người đã tìm thấy chưa?” Giang Ninh mở miệng nói.
“Tìm thấy rồi, chỗ đó chúng tôi đã biết từ lâu rồi” Cao Á Lệ gật đầu, Cao Bân nhìn qua kính chiếu hậu không nói gì, đánh tay lái một cái sau đó liền chuyển hướng.
Bọn họ không biết tại sao Giang Ninh lại muốn tìm nơi đó.
Ở Thịnh Hải, nơi đó không phải là bình thường, mặc dù bây giờ đã trở nên cũ Kĩ, nhưng những người biết về quá khứ của nơi cũ kí đó đều sẽ mang theo vào phần nể sợ.
Xe chạy đến trước một trang trại, Giang Ninh trực tiếp xuống xe, dĩ nhiên là Amy ở phía sau cũng theo tới.
Cô ta xuống xe, rất tự nhiên đi tới trước mặt Giang Ninh, còn chị em nhà họ Cao đứng bên cạnh thì căn bản không thèm đếm xỉa tới.
“Cô đến đây làm gì?” Ai ya, Amy nhìn trang trại ở trước mặt nói: “Là muốn cho em biết, anh muốn cùng em bên nhau không rời ở chỗ này sao?” Đúng là phụ nữ phương Tây có khác, cởi mở, phóng khoáng lại còn to gan nữa chứ.
Giang Ninh liếc cô ta một cái rồi nói: “Xin cô buông tha cho tôi có được không hả?” Cô ta đúng là mặt dày mà, rõ ràng biết anh không có chút hứng thú nào với cô ta, vậy mà vẫn muốn tiếp cận anh cho bằng được.
Nói xong anh liền lập tức bước vào trong trang trại.
Amy liền cười đầy quyến rũ rồi cũng lập tức theo vào.
Cao Á Lệ liền vội vàng kéo anh ta làm phiền.
Cao Bân cũng đi theo, lại, không cho anh ta đi t: “Bọn họ có chuyện cần bàn bạc” Cao Á Lệ nhẹ giọng nói.
Cao Bân liền ngây người một lát.
“Không phải là loại chuyện mà em đang nghĩ đâu.” Cao Á Lệ hừ một tiếng, trong lòng nghĩ, quả nhiên đàn ông đều cùng một giuộc cả, đến ngay cả em trai mình cũng không phải là ngoại lẹ, may mà Giang Ninh không phải vậy.
Cô ta hiểu rất rõ, Giang Ninh tuyệt đối sẽ không có bất cứ liên quan nào với người phụ nữ kia, trong lòng anh chỉ có Lâm Vũ Chân mà thôi.
Lần này Giang Ninh tới Thịnh Hải, tuyệt đối không phải là để nói chuyện yêu đương.
Cô ta có chút cảm thấy, sẽ có chuyện lớn xảy ra, giờ đây, chỉ là trời quang trước giông bão mà thôi.
“Lâm Thị đang muốn tiến ra nước ngoài, chỉ sợ sẽ có hành động lớn đó.” Cao Á lệ nói.
“Hành động lớn sao?” Yết hầu của Cao Bân khẽ động: “Mấy ngày gần đây, em có nghe thấy vào tin đồn, nói trong giới giang hồ vẫn còn ẩn giấu không ít cao thủ đang có dấu hiệu hoạt động, không phải là định nhằm vào anh Ninh đó chứ?”
“Nếu như bọn họ chán sống thì cứ tới thôi!” Sắc mặt của Cao Á Lệ liền trở nên lạnh lùng, giọng nói cũng mang theo sát khí: “Những nơi khác thì chị không biết, nhưng riêng ở Thịnh Hải ai dám tác oai tác quái thì đừng trách chị không khách sáo.” Cô ta hiểu rõ, cùng với sự phát triển không ngừng của Lâm Thị, chắc chắn sẽ là những rắc rối càng ngày càng nhiều.
Cô ta còn biết, Giang Ninh vẫn luôn bày một cục diện lớn, rộng lớn đến mức cô ta chỉ có thể nhìn thấy một góc nhỏ mà thôi.
Có thể có tầm nhìn sâu rộng tới vậy, người bình thường có thể nghĩ tới sao?
Cao Á Lệ nhìn Giang Ninh cùng Amy bước vào trang trại cũ của Thanh Môn, ánh mắt trở nên vô cùng phức tạp.