Ông ta mỉm cười, duỗi tay cầm lấy chiếc thẻ đó, trực tiếp đưa cho mấy người ở phía sau, nhìn thấy yết hầu của mấy người đó chuyển động, thì kích động đến mức nói năng lộn xộn, Hướng Cao không khỏi lắc lắc đầu.
“Chưa bao diờ nhìn thấy viêc đời nào mà khiến anh Ninh nhìn thấy mà bật cười.” Năm con người, mỗi người cũng được chia mười bốn tỷ, đến nỗi xúc động như vậy sao?
Tất nhiên, Hướng Cao biết răng, đối với những nhân viên này mà nói, đây là một khoản tiền khổng lồ, và điều quan trọng hơn là, động thái bỏ ra một khoản tiền như vậy của Giang Ninh cũng quá phóng khoáng rồi.
Thậm chí còn không chớp mí mắt!
“Trong nửa tháng, tôi muốn nhìn thấy hiệu quả.” Giang Ninh nói: “Bước đầu tiên này, là đuổi Slanka ra ngoài!”
“Mọi người có thể sử dùng mọi thủ đoạn, sử dụng phương thức mà ông giỏi nhất, nếu có vấn đề gì không thể giải quyết được, thì trực tiếp liên hệ với tôi”
“Vâng!”
Đám người Hướng Cao đồng thanh hét lên.
Đã gần năm mươi tuổi rồi, nhưng Hướng Cao vẫn cảm thấy trong người có một luồng nhiệt huyết, sục sôi như biển cả!
Dường như trong chốc lát đã trở về thời trẻ trung.
Đối thủ đầu tiên mà Giang Ninh dành cho họ chính là Slanka, nơi mà anh đã làm việc được hơn mười năm, đối với anh và các nhân viên kia mà nói, một khi đã không cảm nhận được thì rất khó chấp nhận.
Ngược lại, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, những gì Bảo Mạc Nhĩ đã làm, đã làm mất đi ấn tượng tốt đẹp của họ về Slanka không còn chút dấu vết nào!
Giang Ninh đã hoàn toàn ủy quyền, thậm chí còn đưa cho.
Hướng Cao một tấm thẻ đen, để tiện cho ông ta ra tay làm việc.
Và để cho Hướng Cao biết rõ rằng, con người của Giang Ninh không bình thường.
Thậm chí ông ta còn cảm thấy Giang Ninh để cho Lâm Vũ Chân phát triển Lâm thị này, vốn dĩ chỉ là để mua vui thôi, nhưng tùy tiện chỉ cần lấy ra một tấm thẻ đen là có thể dùng bảy mươi tỷ để làm người tiêu vặt tiền, có thể là người bình thường được sao?
Có một người lớn mạnh như Giang Ninh ở sau lưng, lần đầu tiên Hướng Cao cảm thấy rằng, hóa ra làm việc, lạ có thể có được sức mạnh như vậy!
Ông ta đã ra tay!
Ngay ngày đầu tiên, ông ta đã mạnh tay công kích Slanka ở thị trường của khu vực Đại Đông Hoa mà không chút thương tiếc.
Ông ta hiểu rất rõ về cách bố trí và chiến lược của Slanka, gần như là lấy điểm đối điểm, tuyến đối tuyến, mặt đối mặt, và đánh sụp Slanka chỉ trong một cú!
Đột nhiên, có một cơn sóng lớn kinh thiên động địa trào dâng ở phía bắc!
Ngày thứ hai, thị trưởng của Slanka ở Thạnh Hải gặp phải một trận sóng gió cực lớn, và bị tổn thất nặng nề!
Ngày thứ ba…
Lâm Vũ Chân đã không nói nên lời nữa.
Cô biết rằng thương trường giống như chiến trường, thậm chí đôi khi, thương trường còn tàn khóc hơn cả chiến trường, bởi vì không có khói thuốc súng, không có máu tươi, nhưng lại có vẻ hung tàn khát máu!
“Thật lợi hại!”