Giang Ninh lạnh lùng cười lên, ngược lại không hề nghĩ đến vậy mà cả Nam Đảo này lại bị người trong thế giới ngầm khống chế.
Hơn nữa còn là người hung hăng chèn ép lấy thế giới ngầm, thật là lợi hại đấy.
“Nam Bá Thiên đã nói nếu như không đưa ra số tiền này thì chúng tôi không thể nhận đoàn, không thể hướng dẫn khách du lịch, càng không thể đi đến danh lam thắng cảnh” Phương Sở khóc không ra nước mắt: “Chỉ khi đưa ra số tiền này, bọn họ mới chịu sắp xếp một chỗ danh lam thắng cảnh để cho chúng tôi dẫn đoàn du lịch đến đó, hơn nữa còn chắc chắn phải đưa đến khách sạn của bọn họ…..
Điều đó chắc chăn sẽ trở nên vô cùng khó chịu khi làm đến chuyện này trong công vi Thế nhưng tất cả mọi người đều phải ăn cơm, vậy thì cũng là không còn cách nào khác sao?
Một công ty phải nuôi sống nhiều người đến như vậy, nếu như anh ta cứ nhất quyết không chịu giao tiền thì không chỉ không mở được công ty, chắc chắn Nam Bá Thiên cũng sẽ không bỏ qua cho anh ta.
Kẻ tàn nhãn kia sẽ không cho phép có người khiêu khích đến sự uy nghiêm của ông ta!
“Vì vậy, tên Vương Tuyền kia cũng là do không thể làm gì khác mới đưa khách du lịch đến khách sạn “đen” kia ư?”
Phương Sở gật đầu.
“Cả ngành du lịch đều do Nam Bá Thiên làm chủ, mỗi một công ty du lịch đều phải giao ra số tiền này, những công ty không giao ra thì đã biến mất từ lâu r “Chỉ khi giao tiền ra mới có thể gắng gượng mà tiếp tục kinh doanh, tổng giám đốc Lâm, chúng tôi thật sự không còn cách nào khác, chúng tôi cũng cần phải sống mà!”
Lâm Vũ Chân không hề nói một lời nào, thế nhưng sự tức giận ở trên gương mặt đã không thể che giấu được nữa.
Cô không hề nghĩ đến, còn có loại chuyện này bị giấu ở phía sau.
“Nam Thiên Nhất Bá” Giang Ninh híp đôi mắt lại: “Tôi không thích cái tên này” Anh xoay đầu và nhìn vào Phương Sở.
“Tôi cho anh thêm một cơ hội, trong vòng hai ngày, hãy sắp xếp công ty lại cho tốt, chuẩn bị tốt cho việc bàn giao, có giữ anh lại hay không thì phải xem vào biểu hiện của anh đấy” Phương Sở không ngừng gật đầu.
“Còn nữa, bắt đầu từ tháng này sẽ không giao số tiền này ra nữa” Vẻ mặt của Phương Sở thay đổi ngay lập tức.
Không giao ra ư?
Vậy thì làm sao còn mở công ty được đây?
Nam Bá Thiên sẽ không cho phép có người phá đi luật lệ này đâu, anh không giao tiền cũng có thể kinh doanh được, vậy thì những công ty lớn cũng không giao tiền rồi, ông ta chắc chắn sẽ không để cho loại chuyện này xảy ra đâu.
“Không chỉ không giao tiền” Giang Ninh nói một cách thản nhiên: “Mà còn phải lấy lại gấp đôi số tiền mà ông ta lấy đi!”
Phương Sở càng trở nên run rẩy hơn.
Anh ta nghi ngờ rằng có phải bản thân đã nghe nhầm rồi không hoặc là khi nấy chính mình vẫn chưa nói mọi chuyện một cách rõ ràng.
Căn bản không thể trêu chọc vào tên Nam Bá Thiên kia!
“Thưa ngài Giang…
Anh ta vội vàng nói: “Không thể trêu chọcvào tên Nam Bá Thiên được đâu!”
Giang Ninh còn chưa kịp mở miệng, Lâm Vũ Chân liền lắc đầu.
“Chồng của tôi, càng không thể trêu chọc vào được.”
Lâm Vũ Chân luôn có một sự tự tin tuyệt đối với chồng của mình!