Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1162




Nếu hôm nay Giang Ninh không phải ra tay, thì bọn họ nhất định sẽ bị chèn ép nặng nề.

Cuối cùng sau khi đi chơi một chuyến, mọi người đều tức giận tới mức tâm trạng bị phá hỏng Lúc này Vương Tuyền ngồi trầm ngâm ở bên cạnh.

Làm sao anh ta có thể nghĩ tới Giang Ninh lại dám đánh hai người bảo vệ, chuyện này là chuyện lớn!

“Bây giờ đến lượt anh” Vương Tuyền còn chưa kịp phản ứng, Giang Ninh đã quay đầu lại nói với anh ta với giọng điệu lạnh lùng.

Vừa nghe lời này, sắc mặt Vương Tuyền đột nhiên thay đổi.

Anh ta tận mắt nhìn thấy người nhân viên bảo vệ bị Giang Ninh đá bay ra ngoài.

“Anh, anh muốn làm gì?”

Vương Tuyền lớn tiếng nói: “Giữa ban ngày ban mặt mà anh dám đánh người sao?”

Nói xong anh ta liền cảm thấy bản thân mình đang nói những lời vô nghĩa, bộ dạng tàn bạo vừa rồi Giang Ninh xử lý người nhân viên bảo vệ kia vẫn còn sờ sờ trước mặt.

“Bốp!”

Anh ta còn chưa kịp lùi lại một bước thì Giang Ninh đã tát một bạt tai vào mặt của anh ta để đáp lại câu hỏi của Vương Tuyền.

“Anh, anh!”

Vương Tuyền che mặt, vừa xấu hổ vừa tức giận không thôi, Giang Ninh lại thật sự đánh vào mặt anh ta ở trước mặt nhiều người như vậy.

Anh ta muốn nói gì đó, thậm chí là còn muốn cầu cứu nhưng ánh mắt của những du khách ở xung quanh nhìn anh ta không chỉ có sự lạnh lùng mà còn có một sự sung sướng vui vẻ.

Bọn họ đều ghét anh ta.

Cảm giác như thể mình đã gài bẫy họ.

“Từ lúc đón chúng tôi ở sân bay đã coi chúng tôi như túi tiền có đúng không?”

Giang Ninh nhìn chằm chằm Vương Tuyền: “Là một hướng dẫn viên du lịch lại không làm nhiệm vụ dẫn đoàn, làm tốt công việc của mình mà từ đầu đến cuối chỉ muốn lừa bịp đòi giá cao khách du lịch, anh thật sự cho rằng tôi không biết sao?”

“Tiếp theo đây, có phải anh vẫn muốn dẫn chúng tôi đi đến nơi khác ép chúng tôi mua những với giá trên trời, tàn nhãn đòi giá cao du khách?”

Giọng Giang Ninh sắc bén hỏi khiến mặt Vương Tuyền đỏ bừng lên mà không nói được lời nào.

“Mượn thân phận của hướng dẫn viên du lịch để lừa đảo, anh vẫn là con người sao?”

“Hành động của anh không chỉ là phạm lỗi mà là phạm tội” Mỗi câu nói của Giang Ninh đều sắc bén giống như dao đâm, đâm mạnh vào trái tim của Vương Tuyền khiến anh ta hoàn toàn không dám đáp lại dù chỉ một câu.

Giang Ninh còn dám đánh hai nhân viên bảo vệ thì chẳng lẽ không dám ra tay với anh ta sao?

Những du khách ở xung quanh cũng chỉ chỉ trỏ trỏ với vẻ mặt đầy sự tức giận.

Hôm nay nếu không có Giang Ninh ở đây thì tất cả bọn họ đều đã bị mắc bây rồi, đặc biệt là du khách bị đánh đó hận muốn xông lên đạp cho Vương Tuyền một phát một cách thô bạo.

“Thật quá đáng, chuyện này sao có thể như vậy, coi chúng ta như làm thịt heo”

“Nhất định phải khiếu nại anh ta”