Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1132




Anh ta nhìn vào Giang Ninh, Giang Ninh lúc này vừa vặn cũng đang ngẩng đầu nhìn mình, ánh mắt đó, nhìn đến mức    trong lòng Phương Đường lộp bộp một tiếng, một loại dự cảm không tốt lập tức dâng lên trong lòng.

“Đều đã đến cả rồi? Nhị Thị Phật Lục Bái Lục Ý Ý?

Giang Ninh quay đầu, quét mắt nhìn một vòng, nhìn vào đám người Mạc Thừa Lâm, cười tủm tỉm nói: “Các vị, chúng ta là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng tên của mọi người thì tôi đã nghe nói hết rồi, hôm nay có thể gặp mặt là vinh hạnh tôi.”

“Nào có nào có! Cậu Giang khách khí rồi!” Đọc chuẩn nội dung tại nguồn edit truyen 1. one nhé cả nhà! Tránh các trang khác lấy nội dung tự động không chính xác nhé!

“Phải là vinh hạnh của chúng tôi mới đúng!”

“Chào mừng cậu Giang lần nữa đến với khu vực Đại Tây Bắc” Mấy người vội vàng mở lời.

Mạc Thừa Lâm là người đứng trên cùng, đây mặt đều là cung kính, nào dám có một chút bất kính nào.

“Tôi hiểu rõ một chút, khu vực Đại Tây Bắc, người điều khiển ngành sản xuất hẳn là ba mươi hai người, ở đây, hình như có hai mươi chín.”

Giang Ninh nhàn nhạt nói.

Mạc Thừa Lâm lập tức tiến lên: “Còn ba người, tôi đã thông báo rồi, chỉ là…”

Bọn họ không tới.

Thậm chí còn khinh thường ra mặt, căn bản không thèm để ý đến ai gọi là Giang Ninh, một người ngoài mới đến, bọn họ mới không thèm để ý.

Tất nhiên Mạc Thừa Lâm sẽ không nói nhiều, những người nghe lời đồn đều biết Giang Ninh là người không dễ chọc, ba người kia…

“Không sao, lần này tới chính là để làm quen với mọi người, hôm nay bọn họ không tới, ngày khác tôi lại đến nhà chào cửa” Nghe thấy lời này sắc mặt của mọi người đều thay đổi, chợt trong lòng có chút thả lỏng, bọn họ biết, bà người kia đã xong rồi.

Nếu như hôm nay bọn họ không đuổi đến kịp, vậy thì bọn họ cũng xong rồi!

Lần đầu tiên bọn họ gặp mặt Giang Ninh, nhưng lại cảm thấy một loại sợ hãi khi đứng trước người đàn ông này!

Không thể nói được lý do, nhưng chỉ cần đứng trước mặt anh, nhìn vào mắt anh, từ tận đáy lòng giống như có một con thú dữ tên là sợ hãi đã nhanh chóng thức tỉnh, gào thét tận đáy lòng.

Giang Ninh, lúc này mới quay đầu nhìn Phương Đường: “Cậu Phương, người mà tôi quen biết ở khu vực Đại Tây Bắc, chính là bọn họ.”

Phương Đường nào dám nói gì nữa?

Anh ta đã bị hù cho ngốc luôn rồi!

Nghe thấy Giang Ninh nói chuyện với Phương Đường, trong lòng Phương Nguyên lộp bộp một tiếng, sắc mặt so với ăn chuột chết còn khó coi hơn, tên nhóc này… sao lại đi trêu chọc Giang Ninh chứ?

“Cậu nhìn xem, tôi không có nói dối chứ?”

Phương Đường có chút muôn khóc rồi, nếu anh biết sớm Giang Ninh lợi hại như vậy, có đánh chết anh ta cũng không muốn đến buổi tụ hội này đâu!

Anh ta chỉ có thể cười ngượng ngùng, lại không dám nói tiếng nào, đôi chân run rẩy dường như muốn ngã xuống đất.

“Cậu Giang…

Lúc này Phương Nguyên muốn mở miệng giải thích đôi câu, nhưng chỉ một ánh mắt của Giang Ninh liền khiến cho ông ta không dám nói gì nữa.

“Hôm nay bảo mọi người đến đây, cũng không có chuyện gì khác, chính là giới thiệu mọi người một chút.”