Cao Thụ hơi nhíu mày, có chút không hài lòng với hành động của Giang Ninh, một chút lễ nghi cũng không có sao?
Lâm Vũ Chân thật sự đã dạy dỗ người chồng ở rể này của cô bằng cách nào vậy chứ.
Ngoài miệng anh ta không nói, phải duy trì vẻ quý ông rộng lượng của mình, đưa tay mời, nói: “Tổng giám đốc Lâm, mời ngồi bên này” Ba người ngồi xuống, Cao Thụ không để ý Giang Ninh, nói thẳng: “Bây giờ công ty trách nhiệm hữu hạn cổ phần Hắc Tinh là tôi và một người khác phụ trách, muốn thực hiện thủ tục bàn giao thì phải có hai người chúng tôi đồng thời ký tên”
“Nhưng không khéo là giám đốc Toàn anh ta đi công tác rồi, phải qua hai ngày mới đến, cho nên e rằng thủ tục giao nhận này vẫn phải đợi hai ngày nữa”
“Không phải ba vị cổ đông sao?”
Lâm Vũ Chân nói thẳng: “Theo tôi biết, hình như còn có tên là Tạ Trấn nhỉ”
“Anh ta đã không phải nữa Cao Thụ thản nhiên nói: “Tạ Trấn đứng giữa kiếm lợi, làm tiền riêng, lợi dụng chức quyền làm không ít chuyện sai trái, đến nay đã vào tù rồi, lẽ nào hai vị không biết?”
Lâm Vũ Chân bọn họ không thể không biết, Tạ Trấn chính là bị Lâm Vũ Chân làm cho vào tù, làm sao có thể giấu được Cao Thụ.
Anh ta không muốn nói Tạ Trấn ngu xuẩn, chuyện này không phải anh ta không nhắc nhở Tạ Trấn, nhưng Tạ Trấn vẫn muốn dùng cách không hiệu quả nhất, chỉ có thể nói anh ta đáng đời!
“Chúng tôi thật sự không biết” Lâm Vũ Chân chưa mở miệng, Giang Ninh đã bình thản nói: “Ở thành phố Tây Sơn này, chúng tôi không quen thuộc, nước ở đây sâu bao nhiêu, chúng tôi càng không rõ, giám đốc Thụ, anh nói xem?”
“Một công ty khoáng nghiệp lớn như vậy, năm trong tay mười mấy khu vực khai thác mỏ, trên mười ngàn công nhân, tựa như đã kiểm soát mạch kinh tế của cả thành phố Tây Sơn, có thể đi đến bước này không phải là việc người bình thường có thể làm được”
“Xem ra anh Ninh có chuẩn bị rồi à” Cao Thụ cười, nét coi thường Giang Ninh trên mặt không che giấu chút nào, trong giọng điệu tràn đầy sự khinh khỉnh và châm biếm: “Chỉ là không biết anh Ninh lại nhìn ra bao nhiêu?
Bề ngoài thứ đơn giản này ai mà chẳng biết” Sắc mặt Lâm Vũ Chân hơi lúng túng.
Cô không cho phép có người vô lễ với Giang Ninh.
“Vậy mời giám đốc Thụ, nói cho chúng tôi biết vấn đề sâu hơn: Cô không khiêm nhường nói: “Giám đốc Thụ nắm công ty trong tay nhiều năm như vậy, nhất định rõ ở đây như lòng bàn tay, nếu đã muốn giao công ty, vẫn là mời giao toàn bộ tài liệu kinh doanh qua”
“Dựa theo hợp đồng ký kết của chúng tôi và tập đoàn Linh Long, những tư liệu sản xuất này như hoàn toàn thuộc về Lâm thị!”
Giọng điệu của Lâm Vũ Chân vô cùng cứng cỏi, không chút khách sáo nào, ai dám không khiêm nhường với chồng cô, cô sẽ không khách sáo với người đó!
Cao Thụ híp mắt lại, không ngờ trong lời đồn, Lâm Vũ Chân mềm yếu lại còn có một mặt mạnh mẽ như vậy.
Lại còn biết bảo vệ người chồng ở rể này của mình?
Anh ta thật sự không biết, rốt cuộc Giang Ninh ưu tú ở mặt nào mà lại có thể khiến Lâm Vũ Chân thích Giang Ninh như Vậy.
“Ha ha, đây là hiển nhiên, muốn giao nhận, chắc chắn phải bàn giao toàn bộ tư liệu sản xuất cho Lâm thị” Cao Thụ nói: “Chỉ là bây giờ còn chưa thu xếp, e rằng vẫn không có cách nào bàn giao.”
“Không sao, tư liệu sản xuất có thể đến sau, chúng ta làm cái khác trước.”
Giang Ninh nhìn Cao Thụ một cái, làm sao không hiểu suy nghĩ kia của anh ta: “Trước tiên, bắt đầu từ việc đổi tên!”
Sắc mặt Cao Thụ thay đổi, không ngờ hai người Lâm Vũ Chân và Giang Ninh vậy mà đều cứng rắn như thết “Đổi tên?”