Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: metruyen
Màu xanh lục rất dày đậm, lau sạch lớp đá mài xung quanh miếng ngọc nó từ từ hiện ra.
Hiện ra càng nhiêu, người xung quanh càng thất thanh la lớn.
Mã Khôn, Cận Minh cũng phấn khởi sờ lên, lúc nhìn Lý Dương cơ hồ không khác gì nhìn thiên thần, màu lục vô cùng đẹp.
Trước đó, ai cũng không xem trong cái đại công bàn này, sự phấn thích này chỉ có thể trong suy nghĩ mà thôi.
Hà San San không hiểu những cái này, cô ấy không ngừng hỏi Vương Giai và Lưu Cương, vỗ tay kêu to vui mừng, dáng vẻ đắc ý như vậy giống như vừa đạt được giải thưởng lớn.
Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt đứng bên cạnh cái băng ghế, lúc này đều đỏ mắt nhìn, trong lòng bọn họ có chút hối hận, lúc này chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người Mã Khôn và Cận Minh hưởng thụ cảm giác của sự trở mình này.
Máy mài đá vẫn đang mài ngọc, không lâu, màu sắc ở lớp dưới hoàn toàn hiện ra,chỗ màu xanh lục này cũng được mọi người nhìn thấy rất rõ.
- Màu xanh của quả táo đó, là màu xanh của quả táo, màu xanh quả táo thuần khiết như vậy rất là hiếm thấy thật!
- Đúng là màu xanh của quả táo, đây không phải là ngọc vỡ sao, sao biến thành màu xanh quả táo thế này!
Màu sắc tươi xanh như vậy, cho dù có kém chút ít, chỉ cần Phỉ Thúy đủ lớn, vậy cũng rất có giá trị.
Người xung quanh liền kêu lớn lên, màu xanh quả táo là màu sắc cấp cao, gần giống như lục tổ mẫu, màu xanh này so với màu lục dương của người trẻ tuổi lúc nãy mài ra phải tốt hơn một chút.
Âm thanh tranh luận của mọi người, cũng truyền đến tay của người trẻ tuổi, người trẻ tuổi ngẩng đầu nhìn Lý Dương có chút không tin, dưới tay lại tỏ ra vô cùng khẩn trương.
Bây giờ hai bên đều đang lau thạch, nhưng thái độ của người xung quanh và vừa nãy là hoàn toàn hai dạng khác nhau, rất nhiều người đều thay đổi cách nhìn, thắng thua của trận đổ thạch này còn rất khó nói.
- Băng Chủng, là Băng Chủng!
Lại có người kêu lên, ai cũng không ngờ, khối nguyên thạch rất xấu xí này lại mài ra Phỉ Thúy Băng Chủng, lúc này người mở trừng mắt nhìn, chính là ba người đem nguyên thạch bán cho Lý Dương, trong lòng bọn họ có chút hối hận.
Nếu không bán, màu xanh quả táo Băng Chủng này chính là của bọn họ.
Mài ra Phỉ Thúy Băng Chủng, phần lớn mọi người đền có cái nhìn đặc biệt đối với Lý Dương, nhưng có một phần nhỏ tiếp tục ủng hộ người trẻ tuổi, chất lượng của Phỉ Thúy dưới mắt họ cũng rất tốt, nhưng thắng thua còn phải xem cuối cùng giải ra bao nhiêu Phỉ Thúy.
Tiếng của mọi người càng ngày càng to, người trẻ tuổi đó cũng càng thêm sốt rột.
Phỉ Thúy y mài ra quả thật rất tốt, chỗ mài ra đều có Phí Thúy xuất hiện, nếu vận mai tốt, ngọc nát ảnh hưởng không nhiều, Phỉ Thúy của thể giải ra không nhỏ.
Chỉ là ván bên này của Lý Dương quá lợi hại, làm cho mọi người có cảm giác Lý Dương sẽ giành chiến thắng.
Mặt cắt của ngọc vỡ không lớn, Lý Dương lau khoảng mười phút, đã phủi sạch lớp ngọc nát, lúc này người xung quanh mới chú ý tới, kỳ thực dưới lớp ngọc nát rất mõng chính là Phỉ Thúy.
Hay nói cách khác, trước khi bắt đầu ba người đó cắt một đao có thể là hơi sâu một chút, có thể trực tiếp cắt ra Phỉ Thúy.
Nói như vậy, khi vừa bắt đầu mọi người cũng sẽ không xem trọng bọn họ, ba người cũng sẽ không từ bỏ nguyên thạch dễ dàng như vậy, từ bỏ ván bài này.
Đáng tiếc bây giờ nói ra thì đã muộn rồi.
Sau khi mài xong, Lý Dương cuối cùng đặt dao lên cái giá.
Lần này, vị trí Lý Dương lựa chọn là ở giữa hơi thiên về phía sau một chút, hơn nữa là cắt xuyên.
Cùng lúc Lý Dương đặt dao cắt lên giá, người trẻ tuổi bên cạnh cũng ngừng mài thạch, y mài hơi chậm một chút, nhưng kết quả cũng rất tốt, thậm chí Phỉ Thúy mài ra cũng không ít, nếu một dao không cắt ra ngọc nát, biểu hiện trước mắt có thể nói là rất tốt.
Người trẻ tuổi cũng đặt dao cắt lên giá, âm thanh của máy cắt bên Lý Dương cũng vừa vang lên không lâu, bên đó hắn cũng tiếp tục thiết đao.
Đồng thời mài thạch, lúc này lại đồng thời thiết thạch, điều này làm cho người xung quanh càng thêm hứng chí, càng thêm phấn khởi.
Thi đổ như vậy, bình thường là rất hiếm thấy.
Vị trí Lý Dương chọn chính là nghiêng, nhưng không sâu, lưỡi đao này còn nhanh hơn so với của người trẻ tuổi, chỉ cần sáu bảy phút, hắn đã thiết xong.
- Xôn xao!
Mã Khôn đang ôm chậu nước, trực tiếp rót thẳng lên mặt cắt, mới nhìn thấy mặt cắt, chính Mã Khôn cũng phải sửng sốt.
Cận Minh đứng bên cạnh chờ nữa lo nữa mừng, cũng sửng sờ ở đó, trong mắt cùng tỏ ra thần sắc không thể tin.
- Hả!
Xung quanh lại thêm một phiên huyên náo, tất cả người xung quanh đều vươn cổ nhìn kết quả sau lần thiết đao này của Lý Dương, sau khi họ nhìn thấy lớp thiết đã được làm sạch sẽ, tất cả đều mở to hai mắt nhìn.
Trên hai mặt thiết, đều lộ ra ngọc nát.
Lần thiết này, lại giống như lần trước.
Ngọc nát, lại là ngọc nát, đối với những người xem trọng Lý Dương lúc này lại có cách nhìn khác, còn những người sung sướng khi thấy hắn đang gặp họa.
Mài ra Phỉ Thúy sao lại có thể như vậy, mài tăng không gọi tăng, câu nói này luôn là chân lý trong giới đổ thạch, hai đao ngày hôm nay đều mài ra ngọc nát, có thể có Phỉ Thúy chỉ là một chút, nếu nói như vậy chỉ cần Phỉ Thúy bên phía người trẻ tuổi giải ra lớn hơn bên này một chút, là có thể thắng rồi.
Đến lúc này hơn mười triệu này chính là của mọi người.
Cũng có một số người đang gắng sức lắc đầu, thở dài, bọn họ đều tiếc cho Lý Dương, cơ hội trở mình tốt như vậy, cuối cùng lại trở thành cớ sự như thế này.
Có thể trở mình không, bây giờ còn chưa biết.
Hà San San không rõ tất cả những cái này, lại vội vàng hỏi, Vương Giai Giai và Lưu Cương lần này đều không giải thích cho cô, làm cô xem trọng, tin tưởng chính là Lý Dương.
Hai người trước sau đều tin rằng, nếu Lý Dương nói bên này thắng, thắng lợi hôm nay nhất định sẽ là bọn họ.
Thiết khóa rồi, người trẻ tuổi nhẹ nhàng thở dài, lau mồ hôi trên trán.
Thiết khóa rồi thì tốt, lúc nãy y chính là chịu áp lực không nhỏ, y thua mười triệu, nhưng y lại không muốn thua, bất cứ ai e rằng cũng không muốn thu, đặc biệt là trước mặt hai người con gái.
- Lý, Lý tiên sinh!
Mã Khôn có chút không biết làm sao, nhẹ giọng nói, Lý Dương hơi lắc đầu, hoàn toàn mặc kệ phản ứng của người xung quanh, lại bắt đầu mài thạch.
Qua nhiều lần giải thạch như vậy, sớm đã làm cho Lý Dương tôi luyện, tất cả phản ứng của người xung quanh đều không ảnh hưởng đến tâm tình của hắn, ngược lại quá trính hắn giải thạch lại ảnh hưởng tới tâm tình của người xung quanh.
Mài thạch, Lý Dương lại mài ở mặt của lớp ngọc nát.
- Tóm lại hắn sẽ không muốn mài ra Phỉ Thúy nữa à?
- Tôi thấy có khả năng, nhưng trên ngọc nát này có mài ra Phỉ Thúy tốt như vậy không?
- Tuyệt đối sẽ không, có thể mài ra một lần chính là may mắn, sao có thể mài ra lần thứ hai, nếu anh không tin tôi đánh cược với anh!
Có mấy tiếng của đám người đang tranh luận, người xung quanh cũng có cùng nhận thức với bọn họ, trên ngọc nát có thể mài ra một lần Phỉ Thúy thì đã là rất khó rồi, trên khối nguyên thạch này mài ra lần thứ hai, hoàn toàn là chuyện không thể.
Lúc này rất nhiều người đều đang đoán, khối nguyên thạch này bản thân chính là ngọc nát có rất nhiều nguyên thạch, chỉ có thể nói là may mắn rất tốt, đáng tiếc may mắn này không thể ở mãi bên hắn.
Nguyên thạch như vậy, khả năng lừa gạt cũng rất lớn, có thể làm cho tim của người giải thạch không ngừng đập nhanh hồi họp, người có tim không tốt nhất định không nên chơi giải thạch như vậy.
Một đao thiên đường, một đao khác có thể là địa ngục.
Ba người bán nguyên thạch đó, lúc này lại thở nhẹ ra.
Ba người nhìn nhau, trên mặt mỗi người đều tỏ ra vui mừng, may mắn đem nguyên thạch bán, hối hận lúc nãy của bọn họ bây giờ đã bay đi mất.
Lý Dương chậm rãi mài lớp ngọc nát, lần thiết đao đó của bên phía người trẻ tuổi cuối cùng cũng đã thiết xong.
Sự chú ý của mọi người lập tức lại chuyển qua bên này, sau khi rửa sạch mặt thiết, tất cả mọi người cơ hồ hơi sửng sốt một chút, chỗ này cũng trở nên vô cùng yên tĩnh.
- Điều này có thể không
Người trẻ tuổi thất thanh la lên, đường đao này, rốt cuộc cũng thiết ra ngọc nát, kết quả của đường đao này, hai người bọn họ có thể nói là rất giống nhau.
Ầm!
Sau giây phút yên tĩnh ngắn ngủi, xung quanh càng trở nên điên loạn, hai người hai đường đao đều là ngọc nát, cũng là nguyên thạch Băng Chủng, chuyện như thế này như chưa từng xảy ra, trăm năm khó gặp.
Quan trọng nhất là bọn họ đang thi đổ, thi đổ như vậy nếu truyền ra ngoài tuyệt đối giống như câu chuyện cổ tích thần kỳ.
Tất cả người nhìn thấy thi đổ lần này, đợi sau khi quay về ít nhiều cũng là đề tài tán ngẫu, trận thii đổ này trước mắt rất phấn kích, tuyệt đối là đề tài nghị luận tốt nhất trong lúc uống trà.
Mọi người đang bàn luận, lại cảm thán, lại có những người âm thầm vỗ ngực.
May mắn người thi đổ không phải là bọn họ, chỉ cao thấp không ngừng như vậy có thể làm dọa cho bọn họ sợ đến chết khiếp, cái này lại không phải là thii đổ của hai khối nguyên thạch, tổng giá trị tiền thi đổ có thể hơn hai chục triệu.
Đối với những người xung quanh này mà nói, hơn hai mươi triệu tuyệt đối là ván cược rất xứng.
Sắc mặt của người trẻ tuổi rất khó coi, lần thiết này làm cho lòng tin ban đầu cũng không còn được bao nhiêu, kết quả mài thạch cũng rất tốt, vẫn mài ra Phỉ Thúy, nhưng chỉ cần một đao thì là ngọc nát, một đao này đã lấy đi không ít lòng tin của y.
Lý Dương không có quay đầu, vẫn đang mài lớp ngọc nát trước mặt, Mã Khôn và Cận Minh sau một thời gian ngắn mất tinh thần, lại bắt đầu vững tin hơn, chuyên tâm đứng bên cạnh giúp đỡ.
Trong lòng bọn họ bắt đầu có lại niềm tin.
Giải thạch lúc này, chính là ngọc thánh, trong tay của ngọc thánh xảy ra cái gì cũng không đáng ngạc nhiên kỳ quái, thậm chí trong câu chuyện của bọn họ, vẫn không có chuyện ngọc thánh đổ thua, chỉ cần Lý Dương nói khối nguyên thạch này có thể đổ tăng, bọn họ đều tin, khối nguyên thạch này nhất định sẽ tăng.
Giống vậy, Lý Dương nói bọn họ có thể thắng, hai người tin chắc, nhất định chiến thắng cuối cùng sẽ thuộc về bọn họ.
- Lục, lục...
Lại có người đột nhiên kêu to lên, mọi người đang tranh luận bất thình lình đều nhìn qua, sau đó là nhìn vào mặt thái mà Lý Dương đang lau.
Bị bọn họ cho rằng là không thể, chuyện quyết không thể lại xảy ra, lúc này trơ mắt xuất hiện trước mặt bọn họ.
Phía dưới của lớp ngọc nát, lại xuất hiện ra màu xanh lục nhàn nhạt, cảnh này làm cho vô số người xung quanh nhìn suýt rớt mắt kính, tất cả mọi người đều nhìn Lý Dương giống như quái vật, chuyện này không thể xảy ra, nhưng lại xảy ra như thế.
Lúc này, trong lòng mọi người đã không còn suy nghĩ ai thắng ai thua, vấn đề này, bọn họ chỉ muốn biết, kết quả cuối cùng của nguyên thạch là như thế nào, có thể giải ra Phỉ Thúy không, hay Phỉ Thúy giải ra có nhiêu không.
Lúc này, lòng hiếu kỳ của mọi người đối với nguyên thạch đã chiến thắng khát vọng đối với kết quả.
Bên kia, người trẻ tuổi ngây người ra lâu như vậy, lúc này y lại bắt đầu mài, y lại học theo Lý Dương, cũng bắt đầu mài lên chỗ lớp ngọc nát.
Đối với hành động của y không hề có người chê cười, trong lòng mỗi người đều đang suy nghĩ, nếu đổi lại là mình, có lẽ mình cũng làm như vậy, bây giờ tựa hồ đây là lựa chọn tốt nhất.
Một chuyện bình thường hoàn toàn không có thể làm, lúc này lại biến thành lựa chọn tốt nhất, trong lòng mọi người đều cảm thấy kỳ lạ.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ