Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 978: Khó gặp được nhau!




Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: metruyen

- Cố vấn Lý, Chào ông!

Nhân viên làm việc Chu Chi Minh, xua xua tay với Lý Dương, đồng thời còn rất buồn bực nhìn Lý Dương , vừa nãy Lý Dương không cùng anh ta đi ra ngoài,bây giờ vẫn còn đứng ở chỗ cũ.

- Trưởng ban Chu, xin lỗi, Cố vấn Lý là cố vấn đổ thạch của An thị chúng tôi, chúng tôi đã sắp xếp xong nơi ở rồi!....

An Văn Quân nghiêng người, khẽ nói một câu.

Việc kinh doanh của An thị ở Nghiễm Châu rất nhiều, tất nhiên quen biết một vài người của Hiệp hội đổ thạch Tỉnh, Chu Chi Minh này đích thật là người của Hiệp hội ngọc thạch, còn là trưởng văn phòng, An Văn Quân gặp ông rồi, nhưng vẫn chưa qua lại nhiều.

- An tiểu thư, là bà à!

Chu Chi Minh mở to mắt lên, ông đến hơi muộn chút, thấy Lý Dương chỉ chăm chăm đón tiếp Lý Dương, còn thực sự không để ý bên cạnh có An Văn Quân, đến khi An Văn Quân nói ông mới phát hiện.

An Văn Quân vẫn khỏe, sandalas không có gì đáng vui, ông không quen Chu Chi Minh này, ông và hiệp hội ngọc thạch cũng không liên quan gì, ông hiện nay chỉ đón Lý Dương.

Sandalas mặc kệ Chu Chi Minh và An Văn Quân ở bên cạnh, đứng lên trước mặt Lý Dương nói nhỏ:

- Lý tiên sinh, chúng ta đi trước thôi, thời gian chậm trễ quá lâu rồi.

Chu Chi Minh quay đầu lại, mở mắt to quan sát Sandalas.

Lúc này hắn cũng coi như hiểu được, trước đây hắn đã có người muốn đến đón Lý Dương, còn không chỉ một người, khó trách vừa nãy Lý Dương không đi cùng hắn.

Lý Dương còn chưa có phản ứng gì, Chu Chi Minh vội vàng hét lên:

- Không được, Lý tiên sinh là cố vấn chủ tịch của hiệp hội ngọc thạch chúng tôi, đã đến chỗ chúng tôi rồi phải do hiệp hội ngọc thạch chúng tôi tiếp đãi.

- Trước kia, hắn đã cam đoan với Hội trưởng hiệp hội ngọc thạch Quảng Đông, nhất định sẽ đón được Lý Dương, hắn thông qua sân bay biết được tin Lý Dương phải đến, nhưng không ngờ người biết được tin này không chỉ một mình hắn.

Lúc này đầu hắn cũng thông minh, nếu không đem được người về, không biết Hội trưởng Cao sẽ nhìn hắn thế nào đâu?

- Lý Dương, ngọc thánh Lý Dương, hắn là ngọc thánh?

Xung quanh có người đột nhiên hét to một tiếng, tiếng của vài người cũng không nhỏ, lại thêm nhiều người như vậy đến đón một người, khiến vài người xung quanh đã hoài nghi.

Lúc này, đáp máy bay đến Quảng Châu, có rất nhiều người đều đến tham gia, máy bay Lý Dương ngồi chỉ là Kinh đình Minh Dương, còn rất nhiều người khác.

ở bên trong còn có rất nhiều người yêu thích đổ thạch.

Bị người gọi ra thân phận, Lý Dương bên này trong chốc lát trở nên náo nhiệt, ngay cả người chưa đến góp vui, nghe thấy hai chữ ngọc thánh đều chạy lại, đối với người của giới ngọc thạch mà nói, ngọc thánh chữ này mang theo sức hút rất lớn.

Cũng có mấy người hoài nghi nhìn lại bên này,nhanh chóng quay đi.

Bọn họ đều đến Quảng Châu công tác, các người khác không phải của giới ngọc thạch cũng không hiểu tình hình của giới ngọc thạch. Những người này căn bản không hiểu ý nghĩa của tên ngọc thánh này, tuy nhiên nếu có người nói ra Truyền Quốc Ngọc Tỷ Lý Dương, chắc chắn người dừng lại sẽ càng nhiều hơn.

Ánh mắt của Lưu Cương, Triệu Khuê, Hải Đông lập tức trở nên sắc bén, ba người lặng lẽ bảo vệ Vương Giai Giai còn có Hà San San, cũng may Hà Kiệt một mình đến, nếu không thì lúc này bọn họ phải bảo vệ nhiều người thêm.

Vài người còn lấy di động muốn chụp ảnh, Lý Dương vội vàng đeo kính râm, tay khẽ vuốt mũi, vẻ mặt bất đắc dĩ.

Hiện trường thoáng có chút hỗn loạn, Lý Dương phải nhanh chóng đưa ra quyết định, sớm rời khỏi sân bay.

- Xin lỗi, nhường một chút, để tôi tiến vào!

Một thanh âm ở trong đám người vang lên, xung quanh Lý Dương đã đông nghẹt người, người này cũng không biết dùng cách nào, cho dù đông kín từ trong đám người rẽ được vào chính giữa.

- Lý công tử, Trần Lão bảo tôi tới đón cậu!

Tiến vào chỉ có một người, người này cười mỉm nhìn Lý Dương, hơi cúi đầu hỏi một câu, thấy người này trên mặt Lý Dương lập tức tươi cười.

- Trưởng ban An, Sandalas, xin lỗi! Để hôm khác chúng ta tụ tập nhé, hôm nay chúng tôi phải đi trước đây.

Lý Dương mỉm cười chào An Văn Quân còn có Sangdalas, lại nói với Chu Chi Minh một tiếng, cũng không quan tâm đến phản ứng của người xung quanh, đi theo người chen vào cuối cùng kia bỏ đi.

An Văn Quân , Sangdalas còn có Chu Chi Minh đều sững sờ, bọn họ tranh nhau cả sáng cuối cùng bị một người mới đến lấy mất kết quả.

Người mới đến không phải là ai khác là người trong nhà của Trần Vô Cực Trần Lỗi, việc Lý Dương đến Quảng Châu không nói với người khác, nhưng Trần Vô Cực nhất định phải thông báo một tiếng, lúc này mới thực sự đến đó bọn họ.

Lần này hắn đến vốn để bái sư, tất nhiên phải cùng Trần Vô Cực rồi.

Còn sự xuất hiện của Trần Lỗi cũng vừa may giải vây cho hắn, ít nhất hắn không cần phải lựa chọn đi đâu, đi nơi đó của Trần Vô Cực, An Văn Quân và Sang dalas đều không nói được gì.

Người chen xung quanh không ít, đặc biệt là sau khi thân phận của Lý Dương lộ ra.

Khoảng mấy phút sau, đám người Lý Dương mới chen được ra, Trần Lỗi chỉ có một người đến, lái một chiếc xe thương vụ, sau khi mấy người lên xe, xe lập tức nhanh chóng rời khỏi sân bay.

Sangdala và An Văn Quân đều bó tay, chỉ có thể nhìn theo Lý Dương dời đi.

Còn Chu Chi Minh kia, lúc này hoàn toàn choáng váng, trong lòng hắn càng biết nên báo cáo với Hội trưởng Cao như thế nào, việc không tốt lần này không làm xong, không biết Hội trưởng Cao sẽ trách hắn không?

Người xung quanh không quan tâm đến phản ứng của bọn họ, rất nhiều người còn đang hối hận, không thể xin được chữ kí của Lý Dương, hoặc nói vài câu với Lý Dương. Ngọc thánh Lý Dương à, rất nhiều người tham gia đại hội Bình Châu, ở sân bay gặp được Lý Dương, lại không bắt tay nói chuyện với Lý Dương, đó là tổn thất lớn nhất.

Có thể cùng Lý Dương bắt tay, họ đều rất vui mừng, cho rằng có thể dính được vận may của Lý Dương, đáng tiếc cơ hội như thế lại bị bọn họ bỏ lỡ.

Rất nhiều người tụ lại một chỗ, còn đang bàn luận về việc vừa nãy, lúc này mọi người đều mang thần sắc, khó trách có mấy người đến đón, Ngọc thánh Lý Dương, người đến đón nhiều cũng không đủ.

Vài người còn đang thầm cười Sandala và An Văn Quân, đến từ rất sớm cũng không đón được người, người ta đến muộn nhất còn chỉ có một người lại đón được thành công, thế nào thấy bọn họ đều là kẻ thất bại.

Lý Dương xuất hiện ở sân bay, việc có mấy người đón rất nhanh truyền đi, lại có không ít người thêm mắm thêm muối vào, giống như Lý Dương hiện nay và Vua Phỉ Thúy năm đó, chỉ cần có bất kỳ chuyện gì xẩy ra sẽ thu hút sự quan tâm của rất nhiều người khiến cho rất nhiều người bàn tán về hắn.

- Chú Lỗi, Trần Lão bây giờ ở đâu?

Xe dời xa sân bay rồi, Lý Dương lúc này mới hổi Trần Lỗi một câu, Trần Lỗi năm nay hơn bốn mươi tuổi rồi. Là con cháu của Trần Vô Cực, lúc ở nhà Trần Vô Cực Lý Dương gọi ông là chú.

Trần Lỗi nhìn gương hậu, mỉm cười nói:

- Trần Lão đã đến Bình Châu rồi, lát nữa cậu có thể gặp được ông ấy!

- Bình Châu, tốt quá!

Lý Dương thoáng ngạc nhiên, lập tức cười, Quảng Châu đi Bình Châu không đến một h xe, đến yết dương thì xa hơn, Trần Vô Cực hiện giờ ở Bình Châu hắn cũng không cần chạy đến Yết Dương còn có thể tiết kiệm thời gian.

Trần Lỗi từ gương xe nhìn nhìn Lý Dương miệng lại khẽ nhếch lên.

Thật ra ông sớm đã đến sân bay, hơn nữa đã trông thấy mọi việc vừa xong xảy ra, điều đó làm cho trong lòng ông cũng rất xúc động, Lý Dương trẻ tuổi như vậy, tuy nhiên từ danh tiếng mà nói đã hơn hẳn Trần Vô Cực rồi.

Tuổi trẻ như vậy đã có được thành tích như vậy, lại thêm thiên phú đỉnh cấp kia, Trần Lỗi đối với tương lai của Lý Dương hiện nay cũng rất khả quan, ít nhất ở Thái cực quyền, Trần Lỗi không thấy ai tiến bộ nhanh hơn được Lý Dương

Xe chạy không chậm, thời gian cũng trôi rất nhanh, không lâu, Lý Dương đã thấy cảnh quen thuộc.

Năm ngoái, lúc đại công bàn ở Bình Châu, Lý Dương ở đây hơn chục ngày, rất nhiều nơi đều đi, đã để lại ấn tượng vô cùng sâu đậm, cảnh cũ lại lặp lại, trong lòng đều xúc động ít nhiều.

Lý Dương lại nghĩ đến mấy hôm trước Tư Mã lâm gọi điện đến.

Đại công bàn Bình Châu lần này Tư Mã Lâm và Trương Vĩ cũng sẽ đến, bọn họ vẫn tự mình lái xe đến, lúc này không biết có thể gặp được ở đây không. Các bạn cũ, Lý Dương đã rất lâu chưa gặp rồi.

Trần Lỗi lái xe, đến thẳng khu biệt thự.

Nhà của khu biệt thự này không nhiều, chỉ có mười mấy căn, tuy nhiên mỗi căn đều không nhỏ, hơn nữa rất xa hoa, giá trị của mỗi căn đều trên mười triệu.

Hiện giờ Trần Vô Cực sống ở đây, quả thực mà nói, nơi này có một căn biệt thự chính là tài sản của ông, mỗi năm thời gian công bàn ở Bình Châu Trần Vô Cực đều nhận được lời mời, mỗi năm ông đều đến, do vậy mua hẳn một ngôi nhà ở đây.

Với tài chính của Trần Vô Cực đừng nói một căn, nhiều căn hơn ông cũng có thể mua được.

Đỗ xe xong, Trần Lỗi dẫn đám người Lý Dương đến thẳng phòng khách,hiện nay Lý Dương không được coi là người ngoài rồi, sau khi chính thức bái sư, đó chính là người một nhà rồi.

- Trần, Trần Lão.

Vừa mới đi vào, Lý Dương đã ngạc nhiên chào hỏi, trong phòng khách không chỉ một mình Trần Vô Cực, còn có bốn người già tuổi năm nay đã không nhỏ rồi, mấy người đó đều mỉm cười nhìn hắn.

Trong bốn người, Lý Dương quen hai người.

Sư phụ chạm ngọc Tô Châu, đứng đầu Tô Châu Hồng Lão cũng ở đây, còn một người khác ở Myamar đổ thạch với hắn, cuối cùng thua hắn Vua Phỉ Thúy Mã lão tiên sinh.

Chính vì nhìn thấy Vua Phỉ Thúy, mới khiến Lý Dương có vẻ kinh ngạc vậy.

Trần Vô Cực đứng lên, cười sảng khoái nói:

- Lý Dương, mấy người chúng tôi đang nói chuyện về con đấy, không ngờ con đến nhanh như vậy, lại đây, ta giới thiệu với con một chút!

Vừa nãy quả thực mấy người đang bàn luận về Lý Dương, nghe thấy Trần Vô Cực nói vậy, hai ông lão chưa gặp Lý Dương bao giờ mắt đều sáng lên, Lý Dương lần đầu tiên gặp họ, họ cũng vậy lần đầu tiên gặp Lý Dương.

Trần Vô Cực đi đến trước mặt hai lão nhân, lại cười nói:

- Hồng Lão và Mã Lão ta không cần phải giới thiệu nữa, các người đều biết rồi, vị này là Tống lão, người Bắc Kinh, Vị này là Tề Lão sống ở Hòa Điền.

Tống Lão, Tề Lão?

Vẻ mặt Lý Dương lập tức hiểu được, hắn đã biết được hai người này là ai rồi.

Ba mươi năm, có bốn sư phụ chạm ngọc đứng đầu nổi danh nhất, Nam Trần bắc Tống, Đông Hồng Tây Tề, Tống lão và Tề lão này là hai vị sư phụ chạm ngọc còn lại, tuy sớm đã phong đao, nhưng ngành trong nước có danh tiếng cực cao.

Bốn vị sư phụ chạm ngọc nổi tiếng nhất nhất gần đây rất khó tập trung lại cùng chỗ.

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ